Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Chương 7:




Hoàng tử ra ngoài dạo từ bờ biển nhặt được một người con trai, hơn nữa còn muốn nhận cậu làm anh em, chuyện này vào ngày đầu tiên Quản Lăng vừa đến tòa thành liền truyền khắp toàn bộ vương quốc.
Tất cả mọi người khí thế ngất trời thảo luận chuyện này, nhưng giờ này khắc này, nhân vật chính bị thảo luận đang mặt đầy rối rắm ngồi trên giường lớn lông thiên nga xa hoa, đau khổ lật xem sổ tay công lược.
Nhiệm vụ đầu mối chính 2: lợi dụng viên dược biến thân biến ra hai chân xong, đi tòa thành tìm hoàng tử bạn yêu ( đã hoàn thành)
Phần thưởng nhiệm vụ 1: Một lọ thuốc ma pháp ( sử dụng cẩn thận), phần thưởng nhiệm vụ 2: điểm trở về 1 điểm.
Đối với phần thưởng nhiệm vụ của nhiệm vụ đầu mối chính đã sớm không chờ mong gì, từ cái năng lực biến thành người cá gạt người kia liền nhìn ra, cho nên đối với thuốc ma pháp, Quản Lăng cũng không tò mò nó tác dụng gì, huống chi phía sau còn dùng chữ to màu đỏ đánh dấu sử dụng cẩn thận.
Nhấn nhẹ cái 1 điểm trở về kia, Quản Lăng có chút phiền muộn nhìn một điểm đáng thương kia, rõ ràng sau khi nhiệm vụ đầu mối chính đầu tiên hoàn thành có 5 điểm, vì sao lần này liền biến thành một điểm?
“Đinh, người chơi tôn kính, bởi vì ngài không có hoàn toàn đạt tới nhiệm vụ yêu cầu.”
Nhiệm vụ yêu cầu? Quản Lăng sửng sốt, lát sau không tự chủ liếc về phía kia hai cai chữ to màu hồng phấn đang nhấp nháy, nháy mắt bị sáng mù mắt!
Thích! Mợ nó, ca là một thẳng nam, mày sao có thể để cho ca thích một thằng con trai, cao phú soái nhất sinh hắc ngươi biết sao!
“Đinh, người chơi tôn kính, đây chỉ là game.”
Tiếng máy móc của hệ thống giống như nhắc nhở gì đó, Quản Lăng mặt than hơi hơi động, nháy mắt hiểu được.
Đây là một game, nói cách khác không cần cậu đi thích hoàng tử, chỉ cần để cho người khác cảm thấy cậu thích hoàng tử là được, tựa như cậu ngày thường chơi game, theo công lược từng bước bước đi vào cốt truyện, nhưng, đó chỉ là chuyện trong game, không quan hệ với cậu.
Nghĩ thông suốt tâm tình Quản Lăng nháy mắt sáng lên, không phải chỉ là một game nuôi dưỡng tình yêu thôi sao, ca được xưng là dân pro game tình yêu đó nha!
“Đinh, ha ha.”
Quản Lăng: …
Bị ngữ điệu của hệ thống làm cho Quản Lăng rùng mình không hiểu, sao có một loại cảm giác bị hố?
“Đinh, người chơi tôn kính, đây là ảo giác.”
Không thèm để ý trả lời của hệ thống, Quản Lăng lật sổ tay công lược trong tay, tiếp tục nhìn xuống.
Nhân vật công lược: Hoàng tử Edro của Người Con Trai Của Biển Cả
Cốt truyện công lược: cậu trồi lên mặt biển, nháy mắt liền nhìn thấy ánh mặt trời trong lòng cậu, a, đó là hoàng tử sao, anh là đẹp trai như thế, mê người như vậy, ánh mắt cậu không thể rời khỏi người của hoàng tử, trái tim cậu giống như bị mũi tên của Thần tình yêu bắn trúng, cậu, yêu hoàng tử thật sâu!
Quản Lăng: …
Sắc mặt xanh mét nhìn đoạn cốt truyện công lược Mary Sue máu chó này, Quản Lăng vì thời thơ ấu không xem qua câu chuyện nàng tiên cá này mà cảm thấy thật may mắn.
Cố gắng bỏ qua hai mắt của mình, Quản Lăng hít sâu một hơi nhìn về phía mục tiêu công lược.
Mục tiêu công lược: làm hoàng tử yêu bạn cũng cưới công chúa nước láng giềng
Phương pháp chứng thực: được hoàng tử hôn
Quản Lăng: =A=
Vì sao hoàng tử yêu cậu lại đi cưới công chúa nước láng giềng a phắc!!!
“Đinh, người chơi tôn kính, đây là cốt truyện cần, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, điểm số trở về sẽ rất nhiều nha “
Mặt không chút thay đổi nghe khẩu khí có thể nói là dụ dỗ của hệ thống, Quản Lăng gãi gãi cằm, cứng ngắc mở miệng, nhưng chỉ có một thân này thôi, cái này rất đơn giản a, chỉ cần cậu kéo hoàng tử hôn một cái, sau đó…
“Đinh, người chơi tôn kính, nhất định phải là hoàng tử cam tâm tình nguyện hôn!”
Chết tiệt tiệt tiệt, phiền chết!
Mặt không chút thay đổi gãi gãi tóc, Quản Lăng quyết đoán gõ bàn tay một chút, đi, vì điểm số, hoàng tử anh cứ yêu tôi đi!
Nhưng mà, đầu tiên, cậu muốn biết rõ một chút loại hình hoàng tử thích, tựa như mỗi một game về tình yêu, chỉ có nắm chắc nội tâm nhân vật công lược, mới có thể dễ như trở bàn tay, em gái mềm mại… chuẩn bị nhào vào lòng người đàn ông đây đi!
Vì thế, trong cuộc sống kế tiếp, Quản Lăng bắt đầu bày ra cái mặt than của cậu, thường thường đi theo lắc lư cạnh hoàng tử, cùng đi vũ hội, cùng đi làm việc, thậm chí là khi đi WC… Cũng sẽ đứng ở bên ngoài.
Edro đối với người anh em mới nhận này hiển nhiên là bao dung không thôi, không chỉ cho cậu dùng toàn bộ đồ dùng tốt nhất trong tòa thành, thậm chí là yêu cầu của Quản Lăng vào cung điện anh ở, anh cũng không chút do dự đáp ứng, Edro giống như là đối đãi với một em trai bình thường, vô cùng sủng nịch với cậu.
Nhưng mà, cmn sao lại là em trai a phắc!
Không sai, trải qua mấy ngày nay quan sát của Quản Lăng chậm như con sên nên tới giờ, cậu mới phát hiện, hoàng tử Edro này là một thẳng nam không hơn không kém, cái trình thẳng này quả thực có thể liều mạng với cậu! (?)
Căn cứ biểu hiện mà cậu điều tra, hoàng tử thích các cô gái xinh đẹp tốt bụng, tựa như đóa hoa sen trắng thuần khiết trong câu chuyện.
Trước không nói lấy cái mặt than của Quản Lăng có thể làm được điểm ấy hay không, chỉ bằng hai chữ con gái này cậu liền bại hoàn toàn a được không!
Phiền muộn ngồi trên cỏ ở tòa thành, Quản Lăng ngẩng bốn mươi lăm độ nhìn lên bầu trời, khóe mắt gỉ mắt tươi sáng mà ưu thương.
“Quản Lăng?” Rất xa, Edro một thân trang phục đẹp đẽ quý giá bước đến, tươi cười khóe miệng ấm áp mê người.
Đưa tay kéo Quản Lăng ngồi dưới đất, Edro ôn nhu vỗ vỗ đầu Quản Lăng, “Tối nay có một vũ hội, công chúa nước láng giềng sẽ đến, em theo anh cùng tham gia.”
Quản Lăng liến nhìn hoàng tử một cái, trong mắt phân rõ trắng đen hàm chứa tình yêu thật sâu, lại lạnh lùng cúi thấp đầu xuống, ngón tay thon dài duỗi ra, nhẹ nhàng ôm lấy góc áo Edro.
Như không có chú ý tới thần sắc trong mắt Quản Lăng, Edro cười kéo tay Quản Lăng vào trong cung điện, nói: “Khi anh từng lạc dưới biển là công chúa nước láng giềng kia cứu anh, vì cảm ơn nàng ấy, anh với nàng ấy đã định hôn ước, đó thật là một người xinh đẹp, nàng giống như em vậy, cũng có một mái tóc dài đỏ rực.”
Phía trước hoàng tử lải nhải, Quản Lăng theo sau khóe miệng gợi lên chút cười lạnh, hừ, mày coi ca làm thằng ngốc sao!
Cậu dám lấy một cái dưa chuột làm tiền đặt cược, hoàng tử này tuyệt đối không chỉ là tình anh em với cậu, anh nghĩ anh em mỗi ngày đều ngủ chung một giường sao? Mỗi sáng thức dậy anh sẽ hầu hạ anh em của anh rửa mặt mặc quần áo sao? Anh sẽ mỗi lúc săn thú đều cưỡi cùng một con ngựa với anh em của anh còn tay cầm tay sao, người trong tòa thành này đều có thể nhìn ra ông đây thích anh, bằng cái loại trình độ bổ não của anh, anh sẽ ngu đến mức ngay cả cái loại này cũng không nhận ra?!
Theo kinh nghiệm, hoàng tử này chắc chắn có tình cảm khác thường với cậu, anh ta chỉ là che dấu, treo ông đây!
Nghĩ đến lời vừa nói của hoàng tử, Quản Lăng hơi hơi hừ một cái, xem ra vũ hội lần này, là một cơ hội tốt.
Ban đêm đã đến, trong tòa thành nhấc lên cuồng hoan.
Vì nghênh đón vị hôn thê của hoàng tử, công chúa nước láng giềng công đến, gần như các quý tộc đều tham gia vũ hội lần này, trong cung điện một mảnh tiếng cười, hoàng tử mặc lễ phục màu trắng bưng ly rượu, bên vị hôn thê của anh, sáng như trăng sao đứng ở trung tâm.
Ánh mắt của Quản Lăng tham lam, biểu tình lạnh lùng tuần tra mấy em gái ngực bự trên sân.
Vũ hội quả nhiên là rất hạnh phúc!
Yên lặng xoay người lau lau nước miếng ở khóe miệng, Quản Lăng chỉnh lại biểu tình, ánh mắt ôn nhu mà thương cảm nhìn về phía Edro ở giữa sân.
Hoàng tử, hoàng tử, nhìn qua bên này này!
Tựa hồ là nghe được Quản Lăng triệu hồi, Edro quay đầu nhìn qua bên này, nháy mắt, chống lại con ngươi thâm tình kia.
Quản Lăng dùng ánh mắt của cậu yên lặng đối diện với Edro thật lâu, cố gắng đem cái mặt than của mình bày ra vẻ thương cảm, xoay người hu hu hu chạy đi!
Edro sửng sốt, vội vàng buông ly rượu, đẩy công chúa bên cạnh ra đuổi sát theo.
Quản Lăng cô đơn đứng trước cửa sổ ở tòa thành, ánh mắt mờ mịt nhìn ngoài cửa sổ, biểu tình mang theo một chút bướng bỉnh cùng thương cảm.
Edro có chút mê muội nhìn thanh niên gần như hòa hợp thành một với ánh trăng này, tiến lên ôm lấy cậu, “Người anh em của anh, em làm sao vậy?”
Quản Lăng lạnh lùng đẩy Edro ra, trong ánh mắt mang theo khiển trách không tiếng động.
Con ngươi màu xanh thẳm của Edro mang theo giãy dụa, trầm giọng nói: “Xin đừng như thế, anh biết, anh biết…”
Quản Lăng lạnh lùng liếc Edro, xoay người liền rời đi.
Edro kéo tay Quản Lăng lại, bỗng nhiên kiên định ôm lấy hai gò má Quản Lăng, nhẹ giọng nói: “Quản Lăng, anh…”
Đến đây!
Quản Lăng chấn động, trong đầu nháy mắt hiện lên vô số mảnh nhỏ trong công lược tình yêu, cuối cùng lựa chọn thần sắc thích hợp nhất cho không khí này, mặt không chút thay đổi nhìn về phía Edro.
Lúc này tâm tình Edro giãy dụa vô cùng, không sai, anh nảy sinh một chút suy nghĩ không nên có với người anh em của anh, từ khi anh mang Quản Lăng từ bờ biển về, trong lòng anh không lúc nào là không nhớ tới thanh niên lạnh lùng này, đây là cảm giác anh chưa từng cảm nhận qua, như là thần biển đang trừng phạt anh vậy.
Quản Lăng nhìn đôi môi Edro gần trong gang tấc, mắt phiếm ánh sao, hận không thể cà nhắc một cái cắn lên, nhưng mà không được, cậu bây giờ thuộc loại hình lạnh lùng nhu nhược bướng bỉnh, không phải loại hình phóng đãng nhiệt tình lớn mật, cmn, hoàng tử anh hôn nhanh lên a, còn kém bước này… bước này nữa…
Edro thở dài một tiếng, sờ sờ đầu Quản Lăng, xoay người rời đi.
Hoàng tử anh đi đâu! Hoàng tử anh về đi! Loại hành vi bỏ dở nửa chừng này hoàng tử anh không sợ người ta phỉ nhổ sao!!!
… Mặt dại ra nhìn Edro chân bay như gió, biến mất không thấy, Quản Lăng nháy mắt hóa đá!
Thất hồn lạc phách đứng trong chốc lát, Quản Lăng cước bộ trầm trọng trở lại vũ hội, vừa mới nhấc đầu lên, lại phát hiện tất cả mọi người đang dùng ánh mắt đau thương kịch liệt nhìn cậu.
Xí, xí cái đã, trong khoảng thời gian tui biến mất đã xảy ra chuyện gì?!
Từ ánh mắt của mọi người nhìn về hoa viên nhỏ sau cung điện, Quản Lăng phối hợp nâng chân lên, lặng lẽ lại gần.
Trong hoa viên, ánh trăng sáng ngời, Edro ôm vị hôn thê công chúa nước láng giềng, ngọt ngào nói lời tâm tình.
Công chúa nước láng giềng: “Tình yêu, chàng mới nãy sao lại đẩy em ra, em thật thương tâm, hức hức hức.”
Edro: “Thân ái, không cần thương tâm, vừa nãy anh em của anh có chút chuyện, anh đi an ủi em ấy một chút.”
Công chúa nước láng giềng: “Nhưng mà em nghe nói, người anh em tuấn mỹ kia của chàng trong lòng ái mộ chàng a.”
Edro nhíu mày, mặt nghiêm túc, “Sao lại thế, tình cảm anh em của tụi anh không thể bị ai khinh nhờn được, tình yêu, trong lòng anh, tràn ngập khuôn mặt kiều diễm như hoa của nàng.”
Phắc phắc phắc phắc! Edro mày là đồ tra nam!!!
Mặt đầy máu nhìn Edro dùng khẩu khí đứng đắn nghiêm túc nói lời tâm tình phá hủy tam quan, mặt than của Quản Lăng suýt nữa không nhịn được muốn liệt!
Được, nếu anh tra như vậy, thì đừng trách ông đây tiện!
Chân để ra ngoài ma sát lên vài tiếng, Quản Lăng mặt không chút thay đổi nhìn đôi cẩu nam nữ xoay người lại, bi phẫn nhìn thẳng hồi lâu, xoay người một cái liền chạy ra khỏi tòa thành.
“Quản Lăng!”
Mắt điếc tai ngơ với tiếng kêu của hoàng tử, Quản Lăng một hơi chạy ra cửa lớn ngoài tòa thành, chạy như điên chỗ bờ biền, quỳ trên mặt đất ho khan mãnh liệt.
Emma chạy nhanh quá đau sốc hông!
Lau nước miếng vừa phun ra, Quản Lăng yên lặng ngồi ở tảng đá trên bờ, suy nghĩ bay xa.
Tiếng sóng biển ở ngay bên tai, che dấu mạch nước ngầm trong nước.
Quản Lăng không hề phát hiện ngồi trên tảng đá tự hỏi nhân sinh, không biết nguy hiểm đã chậm rãi tới gần.
Sóng biển dần dần tăng vọt, Quản Lăng híp mắt nhìn dòng nước lưu động dưới chân, nghĩ đến quy định của viên dược biến thân kia là không thể đụng vào nước biển, đứng lên muốn nhảy xuống khỏi tảng đá.
Một bóng ma trong nước biển lặng yên bơi tới cạnh tảng đá, đột nhiên, cảm giác ướt ướt trên cổ chân mạnh mẽ truyền đến, mắt Quản Lăng nháy mắt trừng lớn, giãy dụa không để sức mạnh to lớn kia kéo vào trong biển!
Oắt đờ, cứu mạng áu áu áu!
Mà lúc này Edro mới vội vàng chạy tới, lại vừa vặn, thấy một màn này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.