Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 767:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 767

La Tước nhìn Phú Sơn: “Ta muốn tự thân đi”

Phú Sơn đỡ trán: “Ngài bình tĩnh một chút.”

“Ta rất bình tĩnh” Hắn ngắt lời Phú Sơn.

“Người đưa 2 vạn binh mã đi Tây Bắc là ngươi, ở tình hình lúc này, ngươi càng phải bảo trọng hơn ta. Dù gì chúng ta tạm thời không thể khai chiến với Vinh Dương, đã không thể đánh, ta cũng không có trọng trách tập tức phải dẫn quân chiến đấu nữa, để ta đi đi”

Nếu như bây giờ là cục diện hai quân đối đầu, La Tước sẽ tuyệt đối không bốc đồng như vậy.

Nhưng hiện nay cũng chưa đến bước đó, người mà hắn đối đầu không phải vị vua Vinh Dương mà là Chấp Vương, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì. Dù gì với khả năng của hắn ta, một cái vương phủ nhỏ bé, muốn đột nhập vào đều có thể thần không biết quỷ không hay.

Phó Sơn hiểu rõ tính cách của La Tước, một khi đã quyết định thì không thể ngăn cản nổi. Hơn nữa lời đồn đại nói về vị cô nương lại hoàn toàn như đang hình dung Hồng Vân, mà ở biên giới không hề có ai gặp qua nàng ấy.

Chưa gặp qua mà có thể miêu tả giống đến vậy, nếu thật sự là Hồng Vân, sợ rằng La Tước sẽ điên lên mất.

Phú Sơn tuy không dám mạo hiểm như vậy nhưng chỉ có thể nói: “Lúc ta ở kinh thành, có học từ Tiểu Dương một chút thuật dịch dung. Kĩ thuật của ta không bằng hắn, nhưng có thể thay đổi dung mạo cho ngài, ví như làm ngài già đi mười tuổi, như vậy nếu như thật sự có xảy ra chuyện gì thì cũng không ai nhận ra ngài.

La Tước gật đầu: “Được, ngươi giúp ta thay đổi dung mạo một chút, chọn giúp ta vài người thân thủ nhanh nhẹn đi cùng, nhưng không được.

quá nhiều người, tránh bứt dây động rừng”

Bọn họ chỉ muốn nhìn xem vị nữ tử đó rốt cuộc là ai.

Phú Sơn đồng ý, tìm hai người khinh công giỏi nhất đi theo, lại giúp La Tước chỉnh dung. Đợi hắn chỉnh xong, La Tước đã biến thành một nam nhân hơn bốn mươi tuổi. Lúc cười xuất hiện nếp nhăn, làn da cũng sạm đen hơn so với trước kia.

La Tước là lần đầu tiên tiếp xúc với thuật dịch dung, khó để cảm thấy không kì lạ.

“Vậy nên trước kia là Tiểu Dương dùng cách này đưa ngươi ra khỏi đại quân sao? Thật cần phải cảm ơn hắn, nếu không việc lúc đó chúng ta không cách nào tra ra, trận chiến đầu của Tùng Gia Lĩnh gặp phải chuyện ngoài ý muốn, triều đình biết tin đòi hỏi tội, nếu như không có bọn Tiểu Dương, có lẽ ngươi đã mất mạng rồi”

Phú Sơn vỗ vai hắn: “Đã là chuyện cũ, không nhắc tới nữa”

“Phú Sơn, lần này đi chỉ là để thăm dò, theo lí lẽ sẽ không có gì khó khăn, trước đây chúng ta cũng không phải chưa từng thăm dò Vương phủ của bọn họ. Nhưng nếu lỡ, lỡ như có chuyện gì ngoài ý muốn, ngươi nhất định phải tìm cách giữ vững lòng quân”

La Tước trịnh trọng nói, Phú Sơn thở dài, lại không biết làm sao để mở miệng khuyên hẳn đừng đi, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.

Đêm đó, ánh trăng bị đám mây dày che kín, trên mặt đất không hề có ánh sáng. Ba bóng người phi thân đến vách tường của Chấp Vương phủ, mấy người họ ở trên cây cao quan sát một hồi lâu, xác nhận trong sân không có gì bất thường mới dám ra tay.

Bọn họ dùng động tác mạnh mế xoay người nhảy xuống, tựa như một tấm vải rơi xuống đất trong đêm tối, không một tiếng động.

Hắn nhìn ngó bốn phía, sau đó phi thân đến bên cửa sổ.

Bên trong truyền đến âm thanh kịch liệt của nam nữ, trong âm thanh hỗn tạp, nữ tử hình như đang phản kháng mạnh mẽ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.