Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 510:




Hoàng đế Chiêu Huy không có bất kỳ biểu cảm nào: “Cô cô, chuyện này là sao vậy, tại sao người lại phạt hai nha hoàn này nặng như vậy, bọn họ chọc giận gì người sao?”
Mọi người nhìn hai nha hoàn đó, đều là những đứa trẻ.
Nhưng lại bị đánh sưng tấy mặt mày, chảy máu nơi khóe miệng khiến người xem không đành lòng.
Văn Hi trưởng công chúa lại không hề cảm thấy sai trái chút nào.
Bà ta kiêu ngạo hừ một tiếng: “Cũng không biết hai nha đầu này xảy ra chuyện gì. Vừa nhìn thấy bổn cung đã bắt đầu run rẩy, đứng như trời trồng. Giống như bồn cung là mãnh thú hồng thuỷ gì. Bảo ta làm sao không tức giận?”
Khóe mắt của đám sứ giả phía sau giật giật.
Chỉ vì chút chuyện nhỏ như thế này mà đánh người sao? Hơn nữa người ta tại sao lại sợ bà ta, bà ta trong lòng không biết chút gì sao?
Nhìn thấy vẻ mặt của sứ thần, Mộ Dung Bắc Uyên liếc nhìn Văn Hi trưởng công chúa tỏ vẻ không đồng tình.
Hắn mở miệng nhìn tiểu nha hoàn nói: “Được rồi, các ngươi nhìn thấy công chúa tại sao lại thất thần? Có lý do gì?”
Hai người nhìn nhau ái ngại không dám nói.
Chiêu Vũ để đành phải nói: “Còn không thành thật nói ra, không được lừa dối!”
Một trong hai tiểu nha hoàn không còn cách nào khác, chỉ đành đem những lời đồn đại mà họ đã nghe được nói ra: “Nô tỳ nghe thấy các tỷ muội trong cung đều đang bàn tán, nói, nói rằng trưởng công chúa vô cùng đáng sợ, một khi khiến người không vui thì sẽ mất mạng. Đến, đến cả Thần vương phi cũng bị người giáo huấn đến khóc lóc thảm thiết không ngừng”
Văn Hi trưởng công chúa nghe thấy tin đồn này liền trừng mắt nhìn hai nha hoàn: “Nói năng lung tung, bổn cung làm sao có thể giết người. Thần vương phi đó cũng không biết làm sao. Bổn cung hoàn toàn không nói gì cả, nàng ta cứ khóc lóc không ngừng, còn ở bên ngoài chỉ trích bốn chung, ở đâu lại có những vãng bối không biết nặng nhẹ như vậy, thực là hoang đường!”
Mộ Dung Bắc Uyên nhướng mắt khi nghe thấy ba từ “Thần Vương Phi”. “Sao, trưởng công chúa đã giáo huấn vương phi của bổn vương sao?
Nhưng Vương phi đã chọc giận gì đến người?”
Văn Hi trưởng công chúa liếc nhìn Mộ Dung Bắc Uyên, không hiểu sao lại cảm thấy ánh mắt của một vãng bối như hắn quá sắc bén.
Vô thức né tránh một chút.
“Thần Vương, không cần căng thẳng, bổn cũng chẳng qua chỉ bảo nàng ta học phép tắc, ai mà biết nàng ta không nói được nửa lời, lại biến thành lão thái thái ta không phải rồi.
Mộ Dung Bắc Uyên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bà ta, rồi lại hỏi tiểu nha hoàn.
“Tin đồn nói thế nào, các ngươi chỉ cần thuật lại.”
“Người ngoài đều đang nói rằng Văn Hi trưởng công chúa muốn bảo điện hạ ngài thôi vợ..”
Văn Hi công chúa cắn môi: “Lời nói nguyên văn của bốn cung không phải là bảo vương gia thôi vợ, chẳng qua là cảm thấy, tính tình quái dị đó của nàng ta, không có nửa điểm thể thống của vương phi, e rằng vương gia sẽ không chịu được.”
Mộ Dung Bắc Uyên vừa nghe thấy hai từ thôi vợ, sắc mặt của hắn lập tức trở nên lạnh lùng.
“Công chúa có điều không biết. Khương Lan chính là miếng thịt trong lòng của bổn vương, đừng nói là thôi vợ, cho dù là nói nặng lời một chút khiến nàng ấy không vui, bổn vương đều sẽ tự trách mình! Chuyện của Thần Vương Phủ ta, sau này không cần công chúa nhọc lòng lo lắng.
Tránh để nàng ấy gặp xui xẻo ở chỗ của người, về phủ còn phải để bổn vương lời ngon tiếng ngọt dễ dành.”
Văn Hi trưởng công chúa dựa vào bối phận của mình, nghe thấy không khỏi mỉa mai.
“Lời này của vương gia đấu giống như là nói chuyện với bà cô của mình? Cái gì mà gặp xui xẻo ở chỗ của ta? Thế nào, bồn cung không lẽ còn không thể nói vài lời với vãng bối sao?”
Nói xong, bà ta lại nhìn Chiêu Vũ để với ánh mắt đầy oán hận.
“Hoàng thượng, người nhìn xem cái miệng này của Thần Vương điện hạ. Hai phu thê bọn họ thật đúng là ngôn từ không tha cho người mà. Đâu có đặt bà lão này vào mắt?”
Mi mắt của Chiêu Vũ để sớm đã nhảy lên vì tức giận.
Một vị công chúa lại nói những lời như bỏ Vương Phi, còn được lan truyền khắp nơi. Cái này đặt mặt mũi của hoàng gia ở chỗ nào chứ!
Phía sau còn có người ngoài, ông ta không tiện nói nhiều, Chỉ đành kìm nén cơn tức giận và thuyết phục: “Cô cô và đám tiểu bối tính toán những chuyện này làm cái gì? Trẫm thấy Khương Lan là một đứa trẻ tốt, sẽ không thể cố ý chọc giận cô cô người. Nếu như có hiểu lầm gì xin hãy nói rõ, để tránh làm tổn thương hoà khí.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.