Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1416:




Chương 1416

“Đã nghe Sơn Vương nhắc tới ngươi, nhưng đây là lần đầu bổn cung chính thức gặp ngươi, nhìn thấy ngươi cũng là một đứa trẻ tốt, hi vọng sau này người và Sơn Vương có thể giúp đỡ lần nhau, sắp sếp tốt nội viện của Sơn vương phủ.”

Hứa Mạn Nhi vội vàng gật đầu: “Con nhất định sẽ tận lực làm tốt việc thuộc bổn phận, không để cho điện hạ thêm phiền.

Chiêu Vũ Đế không nghĩ nhiều như vậy, hiếm thấy Mộ Dung Bắc Hải chủ động bằng lòng tiếp nhận một nữ tử, hắn ta vui mừng còn không kịp nữa.

Đợi lúc Hứa Mạn Nhi lên phía trước dâng trà cho bạn họ, Chiêu Vũ Đế nhấc chén lên. Hắn ta ngửa đầu uống hết toàn bộ nước trà trong chén rồi sau đó nở một nụ cười vui vẻ.

“Chén trà này của con dâu, có thể nói là lần mà trầm uống vui vẻ nhất từ trước đến nay. Viên hoàng hậu nghe thấy hắn ta nói như vậy đương nhiên biết được hắn ta hết sức coi trọng Mộ Dung Bắc Hải

Nhưng bà vẫn cười liếc nhìn Chiêu Vũ Đế: “Lời này người không nên để cho các vương phi khác nghe được, nếu không các nàng ấy sẽ có ý kiến đấy.

Nhìn thấy hoàng thượng và hoàng hậu thầm kín và bình dị gần gũi như vậy, trong lòng Hứa Mạn Nhi cũng nhẹ nhõm hơn.

Trước khi bọn họ rời đi, hoàng hậu đã đặc biệt thưởng rất nhiều đồ, trong đó có một loại nhân sâm quý nói là có thể bổ khí.

Hoàng hậu cũng lo lắng huyết mạch của Mộ Dung Bắc Hải không thông, bây giờ bỗng nhiên thành hôn khó tránh khỏi phải làm chuyện phòng the.

Nếu như khí huyết không đủ thì sợ rằng sẽ không tốt đối với thân thể hắn.

Không khó để nhận ra bọn họ xem trọng Mộ Dung Bắc Hải nhiều như thế nào.

Bởi vì hoàng hậu chính là mẫu thân của Mộ Dung Bắc Hải, dâng trà lên cho hoàng hậu thì không cần phải thỉnh an các phi tần khác nữa.

Bọn họ trở lại vương phủ rất sớm.

Mộ Dung Bắc Hải lo lắng, đêm qua Hứa Mạn Nhi đã phải chịu vất vả, lúc này sẽ có chút buồn ngủ và mệt mỏi nên để cho nàng ấy trở về nghỉ ngơi thêm.

Hứa Mạn Nhi vui vẻ che miệng cười trộm: “Sao điện hạ lại làm cho người ta lười biếng như vậy? Thiếp vào trong cung một chuyến, bây giờ đã không mệt nữa rồi.

Mộ Dung Bắc Hải cắn vành tại của nàng ấy, nhỏ giọng nói: “Thực sự không mệt sao? Xem ra là bổn cung chưa đủ cố gắng rồi.”

Hứa Mạn Nhi nghe thấy lời này, khuôn mặt nhỏ liền đỏ bừng đẩy nhẹ hắn ra.

“Sao chàng càng ngày càng hư vậy? Lời nói phát ra không đứng đắn tí nào.

Người hầu ở bên cạnh thấy dáng vẻ của bọn họ, trong lòng không khỏi nghĩ, không hổ là vợ chồng tân hôn, xem ra ngọt ngào hơn so với bình thường rất nhiều.

Tất nhiên là nha hoàn thiếp thân Thủy Ngọc của Hứa Mạn Nhì cảm thấy vui mừng cho nàng ấy một cách chân thành.

Dù sao thì từ nhỏ Hứa Mạn Nhi đã phải chịu không ít cực khổ, bây giờ thời kỳ cực khổ đã qua mới có thể gặp được người mà mình yêu mến.

Nếu như lão phu nhân trên trời có thiêng nhìn thấy được cảnh này thì chất hắn chết cũng được nhắm mắt.

Tuy nhiên, ánh mắt của Tử Trúc, một nha hoàn khác lại đang khẽ chuyển động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.