Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1237:




Chương 1237

Bởi vì có Triệu An Linh cầu xin, Triệu Khương Lan vẫn là về nhà họ Triệu một chuyến.

Nhưng nàng cũng không vội đi xem bệnh cho quận chúa Di Thanh, mà là đến viện của Thích phu nhân trước.

Nàng dò hỏi ý của Thích phu nhân nói: “Mẫu thân nếu như không muốn cứu quận chúa Di Thanh, con gái sẽ đi nói khả năng của con có hạn, không cứu bà ta là được. Mọi chuyện đều tôn trọng ý kiến của ngài, nếu không thì ngài chịu bắt nạt lâu như thế, chẳng phải là tự nhiên chịu ấm ức sao”

Thích phu nhân nghe thấy lời này chỉ bĩu môi.

“Ta đương nhiên không muốn nhìn thấy bộ mặt cay nghiệt khi khỏe mạnh của bà ta. Nhưng dáng vẻ bây giờ của bà ta nhìn thôi cũng thấy đáng thương. Nếu thật sự có gì bất trắc, còn không biết phải liên lụy tới bao nhiêu người, tâm trạng của phụ thân con cũng sẽ không tốt. Nếu như con có khả năng, vậy thì đi cứu bà ta đi”

“Mẫu thân không ngại à.”

“Ta với quận chúa không giống nhau, ta tốt bụng hơn bà ta nhiều!”

Triệu Khương Lan nở nụ cười: “Vậy được, con đi xem thử xem.”

Chờ nàng đến phòng ngủ của quận chúa Di Thanh, đã nhìn thấy dáng vẻ không thể nhúc nhích của bà, trong lòng không khỏi thốn thức.

Thường ngày gặp bà ta, bà ta lúc nào cũng một vẻ kiêu ngạo tới nỗi muốn hất mũi lên trời.

Không nghĩ tới, khi bệnh rồi thì cũng là một người đáng thương.

Sau khi bắt mạch xong nàng suy nghĩ một lát rồi lại nói: “Chỉ có uống thuốc thôi thì hiệu quả không nhanh, hơn nữa chưa chắc đã có ‘thể khỏi hẳn, không bằng thử cách châm cứu đi, mỗi ngày kích thích những huyệt vị quan trọng trên người bà, nói không chừng sẽ khỏe lại nhanh hơn một chút.”

Triệu An Linh nghe nói thế, trong lòng cũng vui vẻ hơn.

“Nhớ không lầm, sở trường của ngươi là châm cứu. Vậy ngươi giúp mẫu thân của ta đi. Không bằng mỗi ngày đều về nhà họ Triệu một chuyến châm cứu cho bà một chút, nói không chừng rất nhanh thôi là bà có thể đi lại”

“Mỗi ngày đều đến, phiên phức thế à?”

Triệu An Linh dậm chân: “Phiền phức chỗ nào chứ, nhà họ Triệu cũng không xa vương phủ của ngươi, ngươi cứ ở lại nhà họ Triệu không phải là được rồi sao? Ở đây có ăn có uống, sẽ không thiếu của ngươi đâu!”

“Vậy cũng không được, tình cảm của vương gia nhà ta dành cho ta chắc như vàng, nếu ta ở lại nhà họ Triệu một mình thì hẳn phải làm sao đây: Triệu An Linh ghen ty đến cắn răng: “Cùng lắm thì ngươi với hắn cùng ở lại đây đi, phủ của chúng ta lớn như vậy, chẳng lẽ còn không thể sắp xếp một chỗ cho các ngươi sao?”

Triệu Khương Lan xí một hơi, quyết định không trêu chọc nàng nữa.

“Được rồi, ta cũng không nói là sẽ không đến. Sau này mỗi buổi sáng, ta đều sẽ đến châm cứu cho bà, các ngươi nhớ lau sạch hai chân cho bà trước, bởi vì trên chân có rất nhiều huyệt vị quan trọng, sẽ khôi phục nhanh hơn ở những chỗ khác”

Triệu An Linh lập tức vội vàng gật đầu.

Thừa dịp hôm nay đang ở đây, Triệu Khương Lan lấy ngân châm ra đâm từng cái một vào lòng bàn chân của quận chúa Di Thanh.

Không biết có phải là do cảm thấy đau hay không mà ngón chân của bà cũng đều nhúc nhích.

Triệu An Linh kích động nắm nhẹ vai của Triệu Khương Lan: ‘Ai nha, thật sự có tác dụng!”

“Đừng đụng tay đụng chân.”

Triệu An Linh giận dỗi buông nàng ra, có điều bây giờ khi nàng nhìn Triệu Khương Lan cũng không còn thấy chán ghét như trước nữa.

“Còn nữa, ta đề nghị các ngươi có thể dùng một ít Long Diên Hương ở trong phòng của quận chúa. Hoặc là vào mỗi buổi chiều thì đốt một ít, không cần nhiều. Bởi vì mùi của Long Diên Hương có thể lưu giữ rất lâu, cho dù chỉ một chút xíu thì cũng có thể vương lại cả đêm”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.