Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1173:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1173 “

Trả lời vấn đề này thì đợi lần gặp mặt tiếp theo của chúng ta. Sau khi muội đồng ý nhận lời đề của tỷ thì tỷ sẽ nói cho muội biết. Đến lúc đó, cho dù muội muốn biết tất cả thì tỷ cũng sẽ nói ra hết”

Hứa Mạn Nhi gật đầu: “Được”

Sau khi quay về nhà họ Hứa, Hứa Mạn Nhi nghe được một số chuyện liên quan đến Liên Khuê Nghiêm.

Ai nàng nàng ấy còn chưa kịp mở miệng đã có bà mối tìm đến cửa nhà.

Hứa phu nhân cũng chính là mợ của nàng ấy, gọi Hứa Mạn Nhi đến phòng trước, bảo nàng ấy đi đến trước mặt bà kia để bà ta nhìn cẩn thận một lượt.

Ánh mắt bà ta thẳng tắp nhìn nàng đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, lộ ra nụ cười hài lòng.

Nếu như không có lời nhắc nhở của Triệu Khương Lan, Hứa Mạn Nhi còn chẳng biết đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng bây giờ nàng ấy đã hiểu rõ, người này rất có thể là do nhà họ Liên phái đến.

Có lẽ Hứa phu nhân cũng sợ nàng ấy tức giận sau khi biết chuyện này nên cũng không bảo Hứa Mạn Nhi ở lại nghe bọn họ nói chuyện mà đuổi nàng ấy về phòng.

Hứa Mạn Nhi tìm một vị ma ma thường xuyên đi đến viện trước, kín đáo đưa cho bà ta một ít tiền thưởng.

Nàng ấy tự mình lén lút hỏi: “Ma ma, bà lão đến đây hôm nay là ai vậy? Sao ta chưa từng nhìn thấy trong phủ”

Ma ma nhỏ tiếng nhắc nhở nàng ấy: “Cô nương, bà lão kia chính là bà mối nị šng trong kinh thành. Vừa rồi phu nhân để người đi đến phòng trước, rất có thể là muốn bàn chuyện hôn nhân cho người đấy”

Hứa Mạn Nhi lại năn nỉ tiếp: “Ma ma, có thể xin bà giúp ta hỏi thăm một chút không, là nhà nào đến làm mai vậy”

Người ma ma này bình thường cũng là người hiền lành, vậy nên lập.

tức đồng ý với nàng ấy.

Rất nhanh sau đó ma ma thừa dịp không có người chú ý đi đến viện của nàng ấy, nhỏ tiếng nói: “Cô nương, đáng ra chuyện này phải giữ bí mật, nhưng mà lão nô vẫn nên tự mình nói với người một tiếng. Nghe nói bà lão đó đến đây làm mối thay cho nhà họ Liên, đối phương là cháu của Trữ quốc công. Chắc hẳn là chưa đến lúc bàn bạc rõ chuyện này, hôm nay chỉ đến nhìn người thôi”

Hứa Mạn Nhi nghe xong những lời này, trong lòng lạnh lẽo một nửa.

Nàng ấy không nghĩ ra, sao hành động của mợ lại nhanh như vậy.

Vì lợi ích của nhà họ Hứa, không hề nể tình mà đẩy nàng ấy ra ngoài.

Nếu nhà họ Hứa đã vô tình vô nghĩ, nàng ấy cũng không cần phải nhớ đến phần tình thân nông cạn này.

Không nằm ngoài dự đoán của Triệu Khương Lan, ba ngày sau, lúc Hứa Mạn Nhi đến đây gặp nàng quả nhiên là gật đầu đồng ý.

“Công chúa, tiểu nữ đã quay về suy nghĩ kỹ, quyết định sẽ đồng ý với đề nghị của tỷ. Chỉ là muội không biết mình có làm được như tỷ kỳ vọng hay không. Đóng giả làm người khác thì thôi không nói, nhưng mà muốn đóng giả thành người yêu mến Thần Vương điện hạ, thì không phải chuyện dễ dàng gì. Dù sao trên đời này thứ khó kìm nén nhất là tình cảm con người, ở bên cạnh cũng có thể đóng kịch, nhưng thích một người thì ánh mắt không thể giả vờ được. Muội chỉ sợ điện hạ có hoả nhãn kim tỉnh, sẽ nhìn ra được sự khác thường”

Triệu Khương Lan đương nhiên cũng tỏ ý đã hiểu.

Sáng sớm hôm sau, quả nhiên có hai vị ma ma từ trong cung cầm theo lệnh bài của Hoàng hậu đến đây.

Nói rằng mấy ngày trước công chúa Nhã Lan vô tình gặp được tiểu thư Mạn Nhi của Hứa phủ trong phiên chợ, cảm thấy nàng ấy rất hợp ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.