Thần Y Trọng Sinh

Chương 654:




Đi đầu đám người này là một người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi, mặc trang phục thời Đường, gương mặt cương nghị khiến người ta có cảm giác không giận tự uy, hai mắt lóe lên tinh quang, sáng hơn người bình thường rất nhiều.  
Theo sau người đàn ông này là sáu bảy người đàn ông trung niên, không phải mặc trang phục luyện võ, thì mặc trang phục thời Đường, khí chất cả đám bất phàm.  
Những người này nhìn La Yên quỳ trên đất, Lam Điệp cách đó không xa, Mạc Phàm người trẻ tuổi vẻ mặt lạnh nhạt, lông mày nhíu lại.  
- Ở đây xảy ra chuyện gì thế?  
- Sao đại tiểu thư La gia lại quỳ thế này?  
Có người ngạc nhiên nói.  
Nhìn thấy mấy người vào, nhất là người đàn ông đi đầu, lông mày Lam Điệp hơi nhíu lại, trong mắt lộ ra chút lo lắng.  
La gia Mạc Bắc, thời cổ có không ít danh tướng, còn được phong làm chư hầu một phương, trước kia Mạc Bắc là thái ấp của La gia, thực lực không thể khinh thường.  
Cho dù thực lực của Mạc Phàm tăng nhiều, cùng đắc tội Lâm gia và La gia, chắc chắn sẽ lành ít dữ nhiều.  
Trước mắt La Yên sáng lên, như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng.  
- Cha, người này quá kiêu ngạo, dám bắt con quỳ xuống, vừa rồi thiếu chút nữa còn giết con, cha nhất định phải trả thù cho con.  
La Yên trừng Mạc Phàm, nói với người đàn ông đứng đầu.  
Mạc Phàm này khiến cô ta quỳ xuống, vậy mà còn không trốn.  
Nếu cha cô ta đến đây, vậy để cậu ta biết lợi hại của Lâm gia.  
La Phi vừa tiến lên, nhìn về phía Mạc Phàm.  
Tướng mạo trẻ tuổi như thế, biểu cảm bình tĩnh như vậy, ông ta đã đến đây rồi, vậy mà cậu ta còn bình tĩnh uống rượu.  
Người như vậy, nếu không phải nhân trung chi long, thì là tên ngốc tự cao tự đại.  
Theo ý ông ta khả năng sau cao hơn một chút, dù sao cả Hoa Hạ có bao nhiêu người không để La phi ông ta ở trong mắt?  
- La Phi giả chủ La gia Mạc Bắc, xin hỏi các hạ là ai, vì sao lại muốn nhục nhã tiểu nữ?  
La Phi hỏi.  
Mạc Phàm còn chưa mở miệng, La Yên đã xen miệng vào.  
- Cha, tiểu tử này là Mạc thần y Đông Hải, Mạc đại sư, Mạc gia sắp bị Lâm gia diệt rồi, cậu ta còn dám đối xử với con như vậy, cha nhanh thu thập gia hỏa đó giúp con.  
La Yên vừa nói xong, những người phía sau La Phi đều nhìn về phía Mạc Phàm, trong mắt đều là kinh ngạc.  
- Cậu ta là Mạc đại sư trong truyền thuyết sao, quá trẻ tuổi rồi?  
Sắc mặt La Phi thay đổi, trong mắt không còn chút khinh thường, trái lại tràn đầy vẻ sợ hãi.  
- Cậu ta là Mạc đại sư Đông Hải sao?  
La Phi hỏi lại.  
- Đúng vậy, cậu ta là Mạc đại sư Đông Hải Hắc Thị mời tới giúp chúng ta, cha, cha còn đợi gì nữa, nhanh bảo người đánh gãy chân cậu ta, còn cả sứ giả Hắc Thị này nữa, cũng thu thập hết đi.  
La Yên nghiến răng nói.  
Dám khiến đại tiểu thư La gia là cô ta quỳ xuống, đó là kết cục.  
Thân thể La Phi chấn động, rõ ràng chỉ là một câu, lại giống như một đạo sấm chớp nổ tung trong đầu ông ta.  
Tiểu tử này là Mạc đại sư sao?  
Rất lâu sau, trên mặt La Phi hiện lên khổ sở, vội vàng đi về phía Mạc Phàm.  
- Mạc đại sư, tiểu nữ trẻ người non dạ, mong Mạc đại sư đại nhân không chấp nhặt với tiểu nhân, không chấp nhặt với con bé.  
La Phi mới mở miệng, mọi người ở đây đều sửng sốt.  
Nhất là La Yên, biểu cảm nhìn La Phi giống như nhìn cha người khác.  
Một người sắp gặp tai họa ngập đầu, La gia bọn họ có gì phải sợ.  
Lúc này La gia bọn họ đẩy Mạc Phàm, Mạc gia sẽ vạn kiếp bất phục, rơi vào đường cùng, căn bản không cần khách sáo với bọn họ.  
- Cha, tiểu tử này không sống lâu được đâu, vì sao cha phải khách sáo với cậu ta như thế, nhanh báo thù cho con đi, hôm nay không đánh gãy chân cậu ta, con sẽ…  
La Yên phẫn nộ nói.  
Không đợi cô ta nói xong, liền bị La Phi xen ngang.  
- Yên Yên, im miệng, không thể bất kính với Mạc đại sư, con còn dám mở miệng, sẽ dùng gia pháp.  
Mạc Phàm không còn như trước, đã đứng thứ 9 trên Hắc Bảng.  
Trừ chuyện đó ra, ông ta biết được từ chỗ một người bạn tốt ở Long Tổ, Mạc Phàm không chỉ là Mạc đại sư danh chấn Đông Hải, còn là Long Vương tân nhiệm của Long Tổ, lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ đã giết ba đại trưởng lão của Thần Điện.  
Địa vị như vậy, chỉ có cha La Phi mới ngang hàng với Mạc Phàm, những người khác đều là tìm chết, ngay cả ông ta gia chủ La gia cũng như vậy, càng không nói đến La Yên.  
La Yên nói chuyện với Mạc Phàm như thế, Mạc Phàm hoàn toàn có thể gi ết chết La Yên thậm chí là bọn họ.  
Vẻ mặt La Yên ngẩn ra, nhìn La Phi với vẻ khó mà tin, miệng cử động nhưng không nói nên lời.  
Cô ta được người nhà sủng từ nhỏ, cha cô ta chưa bao giờ hung dữ với cô ta.  
Mấy người đi vào cùng với La Phi cũng sửng sốt, vẻ mặt tò mò.  
Mạc Phàm đã là nỏ mạnh hết đà, hơn 90% gia tộc và thế lực ở Giang Nam đã quy phục Lâm gia, quả thật La Phi không cần sợ Mạc Phàm như thế.  
La Phi không quan tâm ánh mắt của những người khác, hơi cúi người với Mạc Phàm, vẻ mặt chân thành.  
- Mạc đại sư, tiểu nữ bị tôi làm hư, lúc này mới mạo phạm Mạc đại sư, La Phi thay mặt tiểu nữ xin lỗi Mạc đại sư.  
- Ý của ông là, các ông làm hư cô ta, thì có thể mạo phạm tôi, hay là chỉ cần ông xin lỗi, con gái ông có thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của chỗ tôi sao?  
Mạc Phàm để ly rượu xuống, hỏi.  
La Phong tìm bừa hai cớ đã muốn qua chuyện, nghĩ đơn giản quá nhỉ.  
- Chuyện này…  
Sắc mặt La Phi lập tức khó coi, gần như có thể vặn ra nước.  
Ông ta liếc mắt nhìn La Yên một cái, đã có ý nghĩ tát La Yên mấy cái rồi.  
Ông ta chỉ bảo La Yên tiếp đón Mạc đại sư, kết quả La Yên lại chọc giận Mạc đại sư.  
Thần Điện chèn ép Long Tổ, ba trưởng lão Thần Điện chết.  
6 vị cao thủ đứng gần 40 trên Hắc Bảng đến Đông Hải giết Mạc Phàm, toàn quân bị diệt.  
Moria ma nữ thị huyết chỉ đến Đông Hải tìm hiểu, cũng bị Mạc Phàm bắt sống, thành nô bộc của Mạc Phàm.  
- La Phi tuyệt đối không có ý đó, tiểu nữ đắc tội Mạc đại sư, nên chịu trừng phạt, nhưng La Phi nguyện nhận trừng phạt thay tiểu nữ.  
La Phi nói tiếp.  
Ít nhiều gì phân lượng của ông ta nặng hơn La Yên một chút, hi vọng Mạc Phàm có thể ra tay nhẹ một chút.  
- A… Ý của ông là, tôi muốn phế tay con gái ông, ông cũng phải nhận trừng phạt thay cô ta?  
Mạc Phàm nhìn chằm chằm La Phi, lạnh nhạt hỏi.  
La Yên dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của ở chỗ hắn, vậy thì không thể tha thứ dễ dàng, nếu không chắc chắn sẽ có không ít người giẫm lên đầu hắn.  
La Phi cảm thấy hồi hộp, mồ hôi to như hạt đậu rơi từ trán ông ta xuống, mắt đảo liên tục.  
Ông ta muốn gật đầu, nhưng đầu giống như không nghe lời, không nhúc nhích.  
Bầu không khí xung quanh như chết lặng.  
La Phi khách sáo với Mạc Phàm như vậy, chuyện này nói lên Mạc Phàm có thân phận bọn họ không biết.  
Nếu không đường đường là gia chủ La gia, sao có thể cúi đầu trước Mạc Phàm?  
Trầm mặc chỉ giằng co một lát, liền bị La Yên phá.  
- Mạc Phàm, cậu dám ra tay với La gia tôi, cậu không sợ sau khi Mạc gia bại bởi Lâm gia, bị La gia chúng tôi trả thù gấp trăm lần, nghìn lần à?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.