Thần Y Trọng Sinh

Chương 582:




Những lời này vừa vang lên, sắc mặt người đàn ông râu quai nón và Roa đều thay đổi.  
Chỉ thấy Mạc Phàm giống như tiên nhân, trên người tỏa ra ánh sáng ngũ sắc, chân giơ ở giữa không trung hạ xuống.  
Rõ ràng chỉ là một cước hạ xuống, giống như cự nhân thân cao hơn mười trượng giẫm nát mái nhà.  
“Rầm!” một tiếng thật lớn, cả tòa lầu cao chấn động, lay động dữ dội, giống như muốn sập xuống.  
Gió to nhấc lên, cái bàn, chậu cây cảnh, dù che nắng trên mái nhà bị thổi linh tinh hết, thổi về góc tường.  
Mái nhà lúc trước vẫn còn đẹp, trong chớp mắt biến thành bừa bãi.  
Không gian xung quanh bị giam cầm như thủy tinh vỡ thành mảnh nhỏ, 18 Hàng Ma Đinh kia cũng bị thổi về.  
- Sao có thể như vậy?  
Người đàn ông râu quai nón khống chế Hàng Ma Đinh trôi nổi xung quanh người ông ta, khó có thể tin nói.  
Ông ta có năng lực khống chế không gian, được đánh giá là năng lực cấp SS, SS có ý nghĩa là nguy hiểm không thể giải trừ.  
Ông ta dựa vào năng lực này giết chết không ít giáo đồ khác và người khiêu khích Thần Điện bọn họ, không một ai có thể tránh thoát trong thời gian ngắn như thế.  
Mạc Phàm lạnh lùng liếc mắt nhìn người đàn ông râu quai nón và Roa một cái, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt.  
Siêu năng lực khống chế không gian gì đó, đơn giản là một số thiên phú thần thông mà thôi, có bản chất như Cấm Cố Chi Thuật, Định Thân Pháp, khống chế vật cách không, chẳng qua không cần dùng kết ấn và chú ngữ, hoàn toàn dựa vào thần thức khống chế.  
Tựa như Hồng Liên Nghiệp Hỏa của hắn, Bạch Đồng Tử của Bạch gia.  
Sở dĩ được xưng là siêu năng lực, bởi vì bọn họ căn bản không biết lực lượng này từ đâu mà tới, bản chất là gì.  
- Ngay cả lực lượng của mình đều không rõ ràng lắm, còn dám sử dụng trước mặt tôi?  
Mạc Phàm lạnh lùng nói.  
Sắc mặt người đàn ông râu quai nón rất khó coi, gần như có thể vặn ra nước.  
- Đi!  
Ông ta khẽ quát lên, 18 Hàng Ma Đinh như mưa xối xả vọt về phía Mạc Phàm.  
Làm xong chuyện đó, ông ta không do dự nhảy qua lan can nhanh như thiểm điện.  
Roa ở bên cạnh cũng không do dự, chỉ có một chữ: “Trốn”.  
Đạo sư của anh ta đã không làm gì được tiểu tử này, bọn họ chắc chắn không phải là đối thủ của tiểu tử này, vẫn nên chạy trốn tốt hơn.  
- Đi, các người đi được sao, dừng lại cho tôi.  
Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng.  
Một chữ “dừng” truyền từ miệng hắn ra, 18 Hàng Ma Đinh dừng trước mặt hắn.  
Người đàn ông râu quai nón đến gần lan can và Roa vẫn duy trì động tác dừng lại lúc cuối, giống như trúng Định Thân Pháp.  
Vẻ mặt người đàn ông râu quai nón và Roa ngẩn ra, mặt không còn chút máu.  
Nhất là người đàn ông râu quai nón, vô cùng hoảng sợ.  
Tiểu tử này không chỉ có thể giải trừ Cấm Cố Chi Thuật của ông ta, còn giam cầm bọn họ.  
- Chuyện này, tiểu tử này là ma quỷ sao?  
Cho dù gặp ma quỷ hai người cũng không sợ hãi, gặp Mạc Phàm, trong đáy lòng hai người phát lạnh.  
- Quay lại cho tôi!  
Tay Mạc Phàm giơ lên nắm trong không trung, kéo về.  
Hai người chỉ cảm thấy một lực lượng vô hình xuất hiện ở sau lưng, như bị hai bàn tay kéo mạnh lấy, hai người bay trở về, ngã mạnh xuống dưới chân Mạc Phàm.  
Cú ngã này khiến thân thể hai người khôi phục tự do, còn đáng sợ hơn bị giam cầm.  
- Tiểu tử, rốt cuộc cậu là ai?  
Roa nhìn Mạc Phàm, có chút hỏng mất quát.  
Thẩm Phán Chi Kiếm của anh ta bị tiểu tử Hoa Hạ này phá giải, năng lực giam cầm của đạo sư cấp SS cũng không có tác dụng, thậm chí bọn họ còn không trốn thoát.  
Tiểu tử này thật đáng sợ, ma quỷ cũng không bằng cậu ta.  
- Tôi họ Mạc, các người tìm trên Hắc Bảng đi.  
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  
- Cậu là Mạc đại sư.  
Chưa tới một phần tư giây, mắt hai người không hẹn mà cùng mở to, trong mắt đều là sợ hãi.  
Top 10 Hắc Bảng chỉ có một họ Mạc, Mạc đại sư Đông Hải, mấy ngày hôm trước bắt được Moria ma nữ thị huyết.  
Chuyện này đã lan truyền khí thế ngất trời ở Châu Âu, bọn họ thường xuyên ở Giang Nam nên biết.  
Nhưng có ai ngờ tới Mạc đại sư Đông Hải trong truyền thuyết là thanh niên chưa tới 20 tuổi, còn ở ngay trước mặt bọn họ.  
- Anh đã biết, vậy anh có thể đi chết đi.  
Ngón tay Mạc Phàm chỉ về phía Roa.  
ố ể ấVẻ mặt Roa sửng sốt, không để anh ta có bất luận phản kháng gì.  
“Vù!” Một cây Hàng Ma Đinh bay ra, bay vào trong mi tâm anh ta, bay từ trong đầu ra sau.  
Một lỗ máu xuất hiện trên trán anh ta, máu tươi và óc chảy ra.  
Hai mắt Roa mở to, bên trong đều là vẻ khó mà tin, đôi mắt nhanh chóng ảm đạm, không ngờ bị Mạc Phàm giết chết.  
Không chỉ Roa, người đàn ông râu quai nón cũng trợn mắt há miệng, mãi mà không phản ứng kịp.  
- Mạc đại sư, cậu dám giết người của Thần Điện chúng tôi, cậu không sợ Thần Điện chúng tôi trả thù sao, cho dù cậu có thể bắt được Moria, cậu cho rằng không ai ở Thần Điện tôi đối phó được cậu sao?  
Mạc Phàm cười khinh thường, hắn không hiểu nhiều về Thần Điện lắm, nhưng từ khi vương tử Thần Điện có ý đồ với Tuyết Nhi, hắn và Thần Điện nhất định phải như nước với lửa.  
Còn sợ, y tiên bất tử hắn sợ gì sao.  
- Tôi không chỉ muốn giết anh ta, ngay cả vương tử của Thần Điện ông tôi cũng phải giết.  
Sắc mặt người đàn ông râu quai nón thay đổi, địa vị của vương tử Thần Điện bọn họ còn cao hơn trưởng lão như ông ta, vậy mà Mạc đại sư muốn giết vương tử của Thần Điện bọn họ.  
- Cậu điên rồi sao?  
- Điên rồi?  
Khóe miệng Mạc Phàm nhếch lên, cười lạnh lùng.  
Ý niệm của hắn khẽ động, một Hàng Ma Đinh như sao băng xẹt qua, biến mất vào trong xương bả vai của người đàn ông râu quai nón.  
“A!” Người đàn ông râu quai nón kêu thảm thiết, tuy ông ta từng tiếp nhận khổ tu của Thần Điện, bị Hàng Ma Đinh đâm vào người, ông ta vẫn đau đớn đến mức lăn lộn trên đất.  
- Vương tử các ông ở đâu?  
Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.  
- Tôi không biết!  
Người đàn ông râu quai nón chịu đựng đau nhức quát lên.  
Mạc Phàm nhướn mày, ngón tay lại cử động.  
“Phập!” Một Hàng Ma Đinh khác biến mất vào trong xương bả vai khác của người đàn ông râu quai nón.  
- Bây giờ biết chưa?  
- Vương tử đang ở trên một du thuyền mở vũ hội, vị trí cụ thể của du thuyền ở nơi nào Đông Hải tôi cũng không biết, sau khi chúng tôi tóm được Bạch Tiểu Tuyết, vương tử điện hạ sẽ phái người tới đón, trước khi cậu tới tôi đã thông báo với thị vệ của vương tử nhiệm vụ có biến, cậu không có khả năng tìm được vương tử đâu.  
Người đàn ông râu quai nón giận dữ hét, hai mắt đỏ như máu.  
Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.  
Tìm một du thuyền ở Đông Hải quả thật hơi phiền phức, thực lực hiện giờ của hắn vẫn chưa đủ để bao trùm khắp Đông Hải.  
Nhưng hắn không sốt ruột, nếu vương tử Thần Điện đang ở tỉnh Giang Nam, sẽ có cơ hội tìm được.  
- Vương tử các ông là ai, ông phải biết đúng không?  
- Vương tử chúng tôi được lựa chọn là Thần Tử kế tiếp, là vương tử của một quốc gia, thực lực và thân phận của cậu ấy cậu không thể so được đâu, cho dù cậu là Mạc đại sư, gặp cậu ấy chỉ có đường chết.  
Người đàn ông râu quai nón hỏi.  
Vương tử của Thần Điện bọn họ là trải qua lựa chọn ngàn vạn, sau khi trải qua chúng thần ban ân thức tỉnh ba loại lực lượng, tuổi tương đương với Mạc Phàm, thực lực gần với điện chủ của Thần Điện bọn họ, vô cùng lợi hại.  
- Chỉ có những chuyện này sao?  
Mạc Phàm nhướn mày hỏi.  
- Cậu muốn biết chuyện khác, tự mình tìm vương tử điện hạ chúng tôi hỏi đi.  
Người đàn ông râu quai nón nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ hung dữ nói, ánh mắt hung ác ước gì có thể ăn Mạc Phàm.  
- Ý của ông là ông không còn tác dụng gì nữa.  
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  
- Tôi!  
Vẻ mặt người đàn ông râu quai nón ngẩn ra, không đợi ông ta mở miệng nói chuyện.  
- Vậy cũng đi chết đi.  
Ý niệm của Mạc Phàm khẽ động, còn 15 Hàng Ma Đinh khắp bầu trời.  
“Phập phập…” Hàng Ma Đinh lần lượt nhập vào trong tử huyệt của người đàn ông này.  
Một cây đinh trong đó tiến vào từ miệng người đàn ông này, ra từ cổ.  
Người đàn ông này muốn phái người giết chết hắn và người bên cạnh hắn, vậy không cần giữ lại.  
“Khụ khụ…” Thân thể người đàn ông râu quai nón co giật vài cái, không cam lòng chết đi.  
- Không biết Long Tổ có thông tin về vương tử Thần Điện hay không.  
Mạc Phàm lẩm bẩm một câu, xoay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.