Thần Y Trọng Sinh

Chương 563:




- Hửm?  
Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, thân thể di chuyển, một chưởng đánh về phía hư không sau hắn.  
“Bùm!” Một tiếng thật lớn vang lên, không gian chấn động.  
Cái tay kia biến mất vào trong hư không, khi xuất hiện đã ở phía trước Mạc Phàm, đoản đao màu bạc mang theo đôi cánh thiên sứ chớp lóe màu bạc, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, đâm về phía ngực Mạc Phàm.  
Ánh sáng ngũ sắc trên tay Mạc Phàm tỏa ra, lập tức chộp lấy đoản đao.  
“Bùm!” Ánh sáng ngũ sắc sáng đến mức tận cùng, ngay sau đó xuất hiện vết rạn như mạng nhện.  
Mạc Phàm khẽ cau mày, Kim Cương Bất Diệt Thể của hắn, ngay cả La Phong, Âm Long, Lâm Chấn Sơn cũng không thể nghiền nát, lại bị một đao của Moria đâm phá.  
- Lực thiên sứ chúc phúc? Cái đao này không tệ đâu.  
Mạc Phàm hơi bất ngờ nói.  
Ở Tu Chân giới cũng cánh ma quỷ màu đen của thiên sứ và trưởng giả, những người này được bọn họ gọi chung là Ma Tộc.  
Còn thiên sứ chúc phúc, nghe nói rất cao lớn, thực ra không khác gì chú thuật lắm, đơn giản là dùng chú ngữ lộn xộn mà người bình thường nghe hiểu được để chúc phúc.  
Hắn cũng không hoảng loạn, không đợi ánh sáng ngũ sắc bị nghiền nát, tay còn lại đánh về phía hư không.  
- Mạc Phàm, cậu biết nhiều thật, nhưng lần này cậu nhất định phải chết.  
Trong hư không, Moria lạnh lùng nói.Lời này vừa vang lên, lại một vòng xoáy xuất hiện, trong vòng xoáy xuất hiện móng vuốt ma quỷ, không do dự đâm về phía tay Mạc Phàm.  
Cái đao này còn chưa đâm vào tay Mạc Phàm, một trận tà khí khiến người ta sởn gai ốc đập vào mặt.  
- Đao nguyền rủa?  
Mạc Phàm cười khẽ, chẳng trách Moria có được thế lực cấp SS, huyết mạch Ma Long ban cho cô năng lực bước nhảy không gian, hai thanh đao này một thanh đao mang theo loại bỏ toàn bộ chúc phúc, một thanh đao mang theo nguyền rủa sẽ phải chết, cô muốn giết ai cũng có thể giết chết thần không biết quỷ không hay.  
Nhưng lần này lại gặp phải hắn.  
Ý niệm của hắn khẽ động, ánh sáng ngũ sắc trên tay thu lại, rất nhiều ký hiệu xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, như trùng tử lan tràn từ cánh tay hắn ra, tay hắn không do dự nắm lấy hai thanh đao.  
Trong hư không, Moria thấy Mạc Phàm chộp lấy hai thanh đao của mình, trong đôi mắt vàng đỏ hiện lên vẻ khinh thường.  
- Mạc Phàm, cậu có thể đi chết đi.  
Lực đạo cánh tay cô bùng nổ ầm ầm, hai thanh đao đột nhiên đâm về phía Mạc Phàm.  
Hai thanh đao này bất luận là thanh đao nào đâm trúng Mạc Phàm, Mạc Phàm đều sẽ chết không có chỗ chôn.  
Linh Dực làm Mạc Phàm chảy máu không ngừng, dù không đâm Mạc Phàm bị thương, Quỷ Thủ đâm vào tay Mạc Phàm đều khiến ác ma quấn thân Mạc Phàm mà chết.  
Mạc Phàm làm như không nghe thấy, hai tay nắm lấy hai đoản đao kia, phù văn trên tay tràn sang đoản đao, hào quang trên đoản đao lập tức nhạt màu đi, không còn khítức thần thánh, tà ác như trước.  
- Cái gì?  
Vẻ mặt Moria lập tức thay đổi.  
Cô dựa vào hai thanh đao này giết chết không biết bao nhiêu người, nhân viên thần chức [Người phụ trách công việc tôn giáo trong Thiên Chúa Giáo], vu sư, pháp sư đều có, cho tới bây giờ đều không giống như hiện tại, vậy mà cậu ta phong ấn thanh đao rồi.  
Nhất là Quỷ Thủ, khi cô đạt được đoản đao này, đoản đao ở trong chăn ngôi chùa có trên trăm tăng lữ tinh lọc trăm năm, vẫn không trấn áp được nguyền rủa của đoản đao này.  
Hai thanh đao của cô sắp thuận lợi đâm về phía Mạc Phàm, bây giờ không chỉ không giết được Mạc Phàm, trái lại bị Mạc Phàm phong ấn rồi.  
- Đao của cô đã bị tôi phong ấn, cô còn không xuất hiện?  
Mạc Phàm lạnh lùng nói, hai tay dùng lực kéo ra ngoài.  
- Mạc Phàm, xem như cậu lợi hại, hai thanh đao này để ở chỗ cậu trước, tôi còn đến lấy.  
Moria nhíu mày, chỉ do dự một lát, hai tay cô buông lỏng dứt khoát bỏ qua hai thanh đao này, cả người biến mất vào trong hư không.  
Mạc Phàm có thể phong ấn hai thanh đao của cô, tương đương như cá mập mất đi răng nanh, vẫn nên rời đi trước tốt hơn.  
- Cô không cần quay lại, bởi vì cô căn bản không đi được.  
Mạc Phàm lạnh lùng nói.  
Hắn nói xong cất hai thanh đao kia đi, ánh mắt phát lạnh như hai thanh lợi kiếm, đảo qua hư không.  
Chỉ trong phút chốc, hai mắt hắn nheo lại, nhìn về phía một vị trí.  
Lôi điện từ dưới chân hắn dâng lên, một đạo điện quang lóe lên, bóng dáng hắn nhoáng lên một cái, liền đến chỗ hắn vừa nhìn.  
- Hư Không Trích Nguyệt, đi ra cho tôi!  
Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng, một tay biến thành trong suốt, luồn vào trong hư không.  
Khi rút tay ra, một bóng dáng bị hắn nắm lấy cổ, kéo mạnh ra ngoài, không phải Moria thì là ai?  
- Sao cậu có thể bắt được tôi?  
Hai tay Moria nắm lấy tay Mạc Phàm, vô cùng khiếp sợ nói.  
Không biết phải giết bao nhiêu người ở nhiệm vụ cấp SS, sở dĩ cô có thể hoàn hào không tổn hao gì hoàn thành công việc, toàn bộ đều dựa vào bản lĩnh bước nhảy không gian của cô.  
Cô trốn ở trong hư không, tương đương với chim về núi rừng, cá về biển rộng, cơ bản không có khả năng bị bắt.  
- Khi tôi tìm kiếm toàn thành phố, đã thêm ấn ký trên người cô, cô cảm thấy cô có thể chạy đi đâu, cho dù cô trốn trong hư không, bắt cô xuất hiện có gì khó?  
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  
Khi nói chuyện, giọng điệu của hắn giống như uống một chén trà lạnh.  
- Chuyện này…  
Vẻ mặt Moria ngẩn ra, trong mắt đều là vẻ khó tin.  
Thần thức của Mạc Phàm bao phủ cả thành phố Đông Hải, đã vượt xa tưởng tượng của cô, vậy mà cậu ta còn hạ được ấn ký lên người cô.  
Chuyện này cũng thôi đi, vậy mà Mạc Phàm có thể kéo cô từ trong hư không ra, đúng là khó mà tin.  
- Tôi thua, mong cậu giữ lại mạng của tôi, nhận lấy trung thành của tôi.  
Moria cung kính nói.  
- Cho tôi lý do.  
Mạc Phàm thản nhiên nói.  
- Mục đích của cậu là không cho bất luận kẻ nào tiến vào Đông Hải, so với giết tôi, khiến tôi trở thành người hầu của cậu sẽ càng khiến người ta rung động hơn, cho dù có người muốn chết, thân là người hầu của cậu, phàm là cao thủ Tiên Thiên tiến vào Đông Hải, toàn bộ đều chết trên tay tôi.  
Hai mắt Moria nhìn chằm chằm Mạc Phàm, cầu xin.  
Cô chưa từng thấy người đàn ông nào có thể cường hãn như vậy, cô gần như bại hoàn toàn trong tay Mạc Phàm.  
Thay vì chết ở trên tay Mạc Phàm, không bằng trở thành người hầu của Mạc Phàm.  
Ở trong mắt cô, trở thành người hầu của vương không mất mặt, trái lại là một loại vinh hạnh.  
Mạc Phàm nhướn mày, liếc mắt nhìn Moria một cái.  
- Có thể, nhưng nếu cô dám phản bội tôi, khế ước này sẽ khiến cô sống không bằng chết.  
Hắn thôi động linh khí, tay còn lại múa loạn trong không trung.  
Chỉ trong phút chốc, một đạo phù chú màu đỏ cổ xưa, tang thương xuất hiện.  
Ngón trỏ Mạc Phàm khẽ búng, phù chú này bay về phía mi tâm của Moria.  
Hắn sẽ rời khỏi Đông Hải đến Giang Nam nhanh thôi, chỉ dựa vào chấn nhiếp ở xa là không đủ.  
Hắn vốn định luyện chế một Thân Ngoại Hóa Thân ở lại Đông Hải, nhưng không tìm được nguyên liệu.  
Có người hầu Moria này, hắn có thể yên tâm đến Giang Nam tìm Tuyết Nhi, đối phó Lâm gia.  
Sắc mặt Moria hơi đổi, lập tức khôi phục như bình thường.  
- Chủ nhân yên tâm, Moria không dám!  
Mạc Phàm để Moria xuống, không có chút lo lắng.  
Có khế ước này, Moria dám có một chút dị tâm, cho dù cô trốn đến Ma giới, hắn vẫn có thể khiến cô trọn đời không siêu sinh.  
Hắn trả lại hai thanh đao cho Moria, đồng thời cho cô một bộ công pháp.  
- Đây là Ma Long Công, không chỉ khiến huyết mạch chi lực của cô phát huy được cao hơn, còn khiến cô đột phá đến cảnh giới Kim Đan, cô đi tu luyện đi.  
Nếu Moria trở thành người hầu của hắn, tất nhiên hắn sẽ không tiếc rẻ công pháp.  
Vẻ mặt Moria ngây ngốc, công pháp phát huy huyết mạch chi lực của cô đã khiến cô khiếp sợ rồi, vậy mà bộ công pháp này có thể đột phá đến cảnh giới Kim Đan.  
Cô thân là sát thủ cấp SS, tất nhiên biết cảnh giới Kim Đan, đúng là cấp X trong truyền thuyết, đại biểu cho cường đại khó mà biết rõ.  
Cô vừa trở thành người hầu của Mạc Phàm, liền đạt được công pháp như vậy.  
- Cảm ơn chủ nhân, Moria nhất định sẽ trung thành và tận tâm với chủ nhân.  
Moria quỳ một gối xuống, vô cùng cung kính nói, trong mắt không có tạp chất.  
Mạc Phàm cảm nhận được chân thành của Moria, lúc này mới yên tâm nhìn về phía Giang Nam.  
- Cuối cùng cũng có thể đến Giang Nam rồi.  
Hiếm khi trong mắt hắn hiện lên chờ mong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.