Thần Y Trọng Sinh

Chương 515:




Trong biệt thự, sắc mặt mọi người thay đổi, nhìn về phía ngoài cửa sổ.  
Một người thanh niên chưa tới 20 tuổi, mày kiếm mắt sáng, sắc mặt lãnh khốc, vẻ mặt rất lạnh nhạt, đi vào thông qua cửa sổ bị vỡ.  
- Cậu là ai, vì sao lại đánh người anh em của tôi.  
Một người đàn ông da đen nói tiếng Hoa Hạ rất chuẩn, hỏi.  
- Các người nhận Thanh Long Lệnh muốn tới giết tôi, còn không biết tôi là ai à?  
Mạc Phàm nhếch miệng, lạnh lùng nói.  
Cho nên đám lính đánh thuê nhìn thoáng qua Mạc Phàm, lại nhìn video clip trong TV, lông mày nhíu lại.  
Bọn họ còn chưa đi tìm Mạc Phàm, Mạc Phàm đã tìm tới cửa.  
Nhưng dù sao bọn họ cũng là lính đánh thuê cấp S, không một ai lộ ra vẻ bối rối.  
Ngồi trên ghế sô pha vẫn ở trên sô pha, uống rượu vẫn tiếp tục uống, khóe miệng vẫn còn là nụ cười tự tin như trước.  
- Cậu là ma pháp sư Hoa Hạ kia sao, Hoa Hạ các cậu đúng là thiên đường, muốn uống một ly hay không, nếu cậu cần phụ nữ mà nói, trên lầu còn có mấy mỹ nữ Hoa Hạ cậu, không biết bọn họ nguyện ý để người đàn ông Hoa Hạ các cậu chơi không.  
Charles cầm một chai bia, cười đắc ý nói, trên mặt đều là cảm giác ưu việt vì anh ta là người nước ngoài.  
Charles mới mở miệng, những người khác cười ha ha, ánh mắt nhìn về phía Mạc Phàm đều là vẻ đăm chiêu.  
Anh ta vừa mới nói xong, hai mỹ nữ say khướt vịn vào cầu thang đi xuống.  
Hai mỹ nữ này gần 30 tuổi, dáng người như người mẫu chỉ mặc nội y sexy, đều lộ hết ra bên ngoài, trên mặt còn mang theo ửng đỏ, như mật đào chín mọng trên cây, làm người ta miệng đắng lưỡi khô.  
- Charles, các anh đang làm gì thế?  
Một mỹ nữ trong đó nói.  
- Thân ái, bọn anh có khách đến, muốn chơi với các em, em nguyện ý chơi với cậu ta không?  
Charles nở nụ cười dâm đãng nói.  
- Đương nhiên không muốn, đàn ông Hoa Hạ chúng em đâu có như các anh…  
Một mỹ phụ trong đó không thèm nhìn Mạc Phàm, cười quyến rũ nói.  
Người Hoa Hạ đâu có khả năng như những người ngoại quốc, cô ta kết hôn lâu như vậy, nhưng chưa từng thỏa mãn giống như hôm nay, quả thực quá tuyệt vời, cô ta còn không muốn quay về.  
Khi nói chuyện, cô ta vén tóc, mắt say mông lung, đôi mắt nhìn về phía Mạc Phàm đầy khinh thường.  
“A!” Cô ta giơ tay che miệng, miệng há to, sắc mặt tái mét, giống như gặp quỷ.  
Cô ta ăn cơm tối với bạn thân ở Lâu Ngoại Lâu, đúng lúc nhìn thấy cảnh Mạc Phàm dùng một lời giết Lục Kỳ.  
Chỉ trong chớp mắt, lạnh lẽo bao phủ cơ thể gần như không mặc gì của cô ta, cũng tỉnh rượu hơn nhiều.  
- Cậu, cậu là Mạc đại sư sao?Mạc Phàm làm như không nhìn thấy hai mỹ nữ này, nheo mắt lại, nhìn về phía Charles.  
- Ma pháp sư?  
Dưới chân hắn khẽ động, thân hình trực tiếp biến mất.  
Hành động của Mạc Phàm khiến vẻ mặt người đàn ông cao gầy trên ghế sô pha bỗng nhiên thay đổi.  
- Charles, cẩn thận!  
Không đợi Charles phản ứng kịp, Mạc Phàm đã đến bên cạnh Charles mặc quần cộc, một cước nhanh như thiểm điện đá vào ngực Charles.  
“Bùm!” Giống như có một trái bom nổ tung trong biệt thự, cả căn biệt thự run lên.  
Một dấu chân màu đen rất sâu xuất hiện trên vách tường, như mạng nhện không ngừng lan tràn trên tường.  
Charles đứng tại chỗ, khóe miệng vẫn còn cảm giác ưu việt vì là người ngoại quốc, nhưng chỗ ngực có một cái lỗ như động to.  
Máu tươi chảy ra ào ào, nội tạng lúc nhúc, vô cùng đẫm máu.  
Charles chỉ cảm thấy ngực đau xót, cúi đầu nhìn thoáng qua, đồng tử mở to, trên mặt đều là kinh hãi.  
“Rầm!” một tiếng cả người ngã xuống đất, máu tươi đầy đất.  
Lúc này trong phòng khách biệt thự, một đám người vừa rồi còn mang theo tươi cười, cuối cùng không cười nổi, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn chằm chằm Mạc Phàm, trong con ngươi đều là vẻ khó tin.  
Tuy bình thường Charles đều nằm trên người phụ nữ, nhưng đã có thực lực Bạch Ngân, vậy mà không đỡ nổi một cước của Mạc đại sư.  
Cho dù là đội trưởng bọn họ cấp Hoàng Kim, cũng không làm được như Mạc Phàm.  
- Ngay cả một cước của tôi cũng không đỡ được, sát thủ ngoại quốc các anh cũng không giỏi lắm nhỉ.  
Mạc Phàm cười khinh thường nói.  
Trong mắt người đàn ông cao gầy lóe lên vẻ nghiêm trọng, chậm rãi rời khỏi ghế sô pha.  
- Cậu rất lợi hại, nhưng Mạc đại sư, cậu không nên tới đây!  
Anh ta nắm chặt hai tay, kim quang trên tay sáng lên, cự kiếm màu vàng đột nhiên xuất hiện.  
- Trảm!  
Cự kiếm màu vàng dài ra, như muốn bao phủ toàn bộ ánh sáng, chém về phía Mạc Phàm, một trận kình phong tàn phábừa bãi xuất hiện.  
Cùng lúc đó, mấy người khác hiểu ngầm cũng hành động theo, ánh sáng màu bạc lóe lên trong tay, đâm về phía hiểm của hắn.  
Tốc độ rất nhanh, góc độ xảo quyệt, phối hợp hiểu ngầm, có thể nói là không có tỳ vết, đổi thành Thiên Thành Diệt cũng không chắc trốn tránh được.  
Mạc Phàm lại lắc đầu, hắn tưởng rằng sát thủ cấp S kh ủng bố thế nào, ai ngờ chỉ như vậy.  
Nhưng nếu nhận Thanh Long Lệnh của Thanh Bang tới Hoa Hạ, mặc kệ mạnh yếu đều ở lại đi.  
Hắn nheo mắt, hàn quang tăng cao.  
- Kiếm tới!  
“Keng!” Bạch Ngọc Kiếm Tru Sát xuất hiện trong tay hắn.  
Hắn không thèm nhìn đám người đâm về phía hắn, trường kiêm như bút vẽ, nhanh chóng vẽ vài nét trong không trung, một đóa hoa sen trông rất sống động trôi nỏi trong không trung.  
- Liên khai!  
Một tiếng quát nhẹ vang lên, bỗng nhiên hoa sen nở rộ.  
Bất luận là đội trưởng lính đánh thuê Lucifer rất mạnh, hay là những người khác, chỉ cảm thấy trên người đau xót, giống như bị kiến cắn.  
Ngay sau đó, bọn họ liền thấy nửa người dưới của bọn họ đang chạy về phía trước, thân thể lại chậm lại.  
Có người thì nhìn thấy, hình ảnh trước mắt nhanh chóng bị gãy thành 180 độ, mắt trái thấy được mắt phải, hình ảnh vô cùng quỷ dị.  
“Phốc!” Huyết dịch như nước mực vẩy tung tóe ra, bắn từ trên những người này ra, hoa sen màu trắng cũng nhiễm lên màu đỏ kiều diễm ướt át.  
“Bùm” một tiếng, hoa sen nổ tung, âm thanh vang vọng cả khu biệt thự, giống như một nhà máy hóa chất nào đó xảy ra nổ mạnh.  
Sóng khí nổi lên cuồn cuộn, thủy tinh vỡ nát, trên vách tường xuất hiện từng đạo khe hở, toàn bộ sô pha, bàn trà, vật phẩm trang sức trong phòng khách biến thành mảnh nhỏ.  
Chỉ trong chớp mắt, biệt thự giá trị hơn 2000 vạn biến thành phế tích.  
Vách tường, trên sàn nhà đầy máu, máu tươi nồng đậm làm người ta buồn nôn.  
Mạc Phàm cầm kiếm đứng tại chỗ, vẻ mặt lãnh khốc, như kiếm tiên siêu phàm thoát tục.  
Chỗ cách chân hắn một thước, đám người bị băm thây thành mảnh, mỗi mảnh không to bằng nắm tay.  
Tất cả lính đánh thuê Lucifer cấp S, không một ai còn sống dưới một kiếm.  
Ở chỗ cầu thang, hai mỹ nữ Hoa Hạ mặc nội y sexy, hai mắt mở to, hoàn toàn bị dọa ngốc nhìn Mạc Phàm với vẻ mơ màng, xụi lơ trên mặt đất.  
Nội y trên người bọn họ bị kình phong nghiền nát, vốn giống như không mặc gì, bây giờ gần như bại lộ ra bên ngoài, nhưng bọn họ giống như không cảm nhận được.  
Vừa rồi bọn họ còn nói đàn ông Hoa Hạ không được, kết quả thì sao?  
Một đám đàn ông ngoại quốc vô cùng “lợi hại”, mỗi người như mười người đàn ông, lại bị người đàn ông này dùng một kiếm cắt thành mảnh nhỏ.  
- Chuyện này…  
Mạc Phàm xác nhận trong biệt thự không còn người của Lucifer nữa, liếc mắt nhìn hai vị mỹ nữ một cái.  
- May mà các cô là người Hoa Hạ, nếu không các cô sẽ chết giống như bọn họ.  
Hắn nói xong xoay người rời đi, để lại hai mỹ nữ bị dọa sợ muốn khóc mà không khóc được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.