Thần Y Trọng Sinh

Chương 312:




Vẻ mặt A Hào ngẩn ra, Mạc Phàm bị nhốt, chỉ có thể dựa vào bọn họ.  
Anh ta nhân cơ hội Chu Trường Hoằng hấp dẫn tầm mắt chú Long mà lại gần.  
Không ngờ vẫn bị chú Long phát hiện, anh ta không chút do dự nắm chặt đoản đao màu đen trong tay, như liệp báo đâm về phía ngực chú Long.Chú Long lắc đầu, cười khinh thường.  
Trong ba người, ông ta không coi trọng A Hào nhất.  
A Hào là người cao lớn uy vũ nhất, vừa nhìn là thấy có thể một địch mười, nhưng lại là người yếu nhất, ngay cả Trúc Cơ cũng chưa được, căn bản không tạo thành bất luận thương tổn gì cho ông ta.  
Trừ phi ông ta ngủ thiếp đi, để A Hào đâm một đao trí mạng.  
Nhưng mà có khả năng sao?  
Thấy đao của A Hào sắp đâm vào ngực, khóe miệng ôngta nhếch lên, bàn tay còn lại vươn ra.  
A Hào nhìn như đâm rất mạnh, nhưng lại bị chú Long nắm lấy cổ tay một cách dễ dàng, không mạnh một chút nào.  
- Thích chơi đao đúng không, muốn thử cảm giác bị chính đao của mình đâm không, rất sảng khoái đó.  
Chú Long cười nhẹ, trong mắt hiện lên tàn nhẫn.  
Ông ta không ngốc như người của Âm Quỷ Tông, chỉ biết tu pháp, trên cơ bản Âm Sơn Tông bọn họ đều là võ pháp song hưu.  
Võ đạo của ông ta không mạnh như pháp đạo, nhưng đến tu vi Nội Kình sơ kỳ, một phàm nhân có thể so sánh sao?  
Ông ta bẻ tay A Hào không tốn sức một chút nào.  
“Phập!” Đao biến mất vào trong phổi của anh ta.  
“Phập!” Sau đó lại một đao nữa.  
Đâm liên tục ba đao, lúc này chú Long mới cười buông A Hào ra.  
A Hào lùi về sau hai bước, hai mắt vô thần nhìn thoáng qua đao trên ngực, vẻ mặt áy náy nhìn thoáng qua Mạc Phàm bị Quỷ La Đằng quấn chặt.  
- Mạc tiên sinh, thực xin lỗi, tôi chỉ có thể làm đến đây thôi.  
Anh ta nói xong liền ngã xuống, máu không ngừng chảy từ miệng mũi và ngực anh ta ra.  
Mắt tiểu hồ ly và Chu Trường Hoằng mở to, dọc đường đi A Hào không nói nhiều lắm, nhưng lại là người rất tốt.  
Lúc bọn họ nghỉ ngơi A Hào đang lái xe.  
Lúc bọn họ nghỉ ngơi A Hào đang chuẩn bị đồ ăn.  
Lúc bọn họ nghỉ ngơi A Hào đang gác.  
Ngay cả tiểu hồ ly nói sẽ không bỏ qua cho con người cũng nói A Hào là người tốt, sau này sẽ giới thiệu một mỹ nữ Thanh Khâu Nhất Tộc cho A Hào lấy làm vợ.  
Ai biết một gã hán tử như vậy lại ngã xuống trước mặt bọn họ.  
- A Hào!  
Chu Trường Hoằng vội vàng kêu lên.  
- Cầm thú, có bản lĩnh ngươi giết bản tiểu thư trước, bắt nạt một phàm nhân thì tính là bản lĩnh gì?  
Tiểu hồ ly vô cùng tức giận kêu lên.  
- Một phàm nhân, còn các ngươi sao, đừng có gấp, cậu ta là người đầu tiên, lát nữa sẽ đến các người rồi.  
Chú Long cười mỉa, dời mắt nhìn Mạc Phàm.  
- Tiểu tử, thế nào, mạng nhỏ của các người đều nằm trong tay tôi, cậu định đưa Trấn Sơn Phù cho tôi, hay là nhìn đám bọn họ bị tôi giết chết.  
Mạc Phàm ở trong Quỷ La Đằng nhíu mày, trong mắt như có ngọn lửa đang thiêu đốt, nhìn chằm chằm chú Long, hiếm có lửa giận nở rộ xung quanh hắn mà ra.  
Từ sau khi hắn cứu Tần lão gia tử xong, A Hào giúp hắn không ít việc.  
Tuy chỉ là một phàm nhân còn chưa tới Trúc Cơ, nhưng ai nói phàm nhân là có thể giết bừa bãi?  
- Trấn Sơn Phù ở chỗ tôi, nhưng mà tôi sẽ không cho ông.  
Mạc Phàm lạnh lùng nói.  
- Hửm?  
Chú Long nhíu mày, trong mắt hiện lên hàn quang, không ngờ tiểu tử này không chịu giao ra Trấn Sơn Phù.  
Ông ta không sốt ruột, chỉ cười ha ha.  
- Tiểu tử, tôi xem cậu mạnh miệng, hay là tâm cứng hơn.  
Ý niệm ông ta khẽ động, một tay quỷ vương bóp miệng Chu Trường Hoằng, mồm to như bồn máu há ra, dùng lực hút.  
Một khí thể màu đỏ bay từ trong miệng Chu Trường Hoằng ra, bay về phía miệng quỷ vương.  
“A…” mắt Chu Trường Hoằng mở to, mắt gần như sắp lồi ra ngoài, toàn thân liên tục run rẩy, giống như bị động kinh.  
Khi khí thể màu đỏ này chui vào trong miệng quỷ vương, huyết quang trong mắt quỷ vương lại tăng thêm vài phần, sắc mặt Chu Trường Hoằng vốn trắng bệch, giờ lại càng trắng như quỷ vương.  
- Hô hô, tiểu tử, cậu chuẩn bị nhìn sư huynh tôi bị quỷ vương hút khô huyết khí toàn thân mà chết sao, là anh ta mang cậu tới nơi này, cậu không quan tâm sống chết của một phàm nhân, sư huynh tôi đạt tới Trúc Cơ trung kỳ, anh ta chết sẽ là một tổn thất không nhỏ với cậu đâu.  
Chú Long cười nói.  
Mạc Phàm nhíu mày càng chặt, không để ý đến chú Long.  
Hắn nhắm chặt hai mắt, miệng niệm thần chú, chú ngữ cổ xưa rườm rà yên lặng phun từ trong miệng hắn ra, một dòng lực lượng huyết mạch nguyên từ rộn rạo trong người.  
- Vẫn không chịu giao ra đây đúng không, tôi xem cậu có thể chống đỡ tới khi nào.  
Chú Long cười nham hiểm, không sợ Mạc Phàm giở trò gì.  
Quỷ La Đằng là dị chủng ông ta đau khổ cay đắng tìm được, chỉ cần đụng vào chất lỏng của Quỷ La Đằng sẽ trúng độc bỏ mình, không có bất luận khả năng khác, nếu không sao ông ta có thể dùng nó giết sư phụ mình.  
Ngay cả Chân Nhân cũng không thể may mắn thoát khỏi, một tiểu tử ngay cả Chân Nhân cũng chưa tới như Mạc Phàm có thể may mắn thoát khỏi sao?  
- Tiểu hồ ly, không phải mày muốn gặp người nhà sao, tao lập tức đưa mày đi gặp bọn họ.  
- Cầm thú, bản tiểu thư thành quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi.  
Tiểu hồ ly nghiến răng, hung dữ nói.  
- Mày sẽ không thành quỷ, pháp thuật của Âm Quỷ Tông không phải mày muốn thành quỷ là có thể thành quỷ.  
Chú Long cười đắc ý nói.  
Pháp thuật của Âm Quỷ Tông có thể luyện quỷ, cũng có thể làm người ta hồn phi phách tán, ngay cả lục đạo luân hồi cũng không thể tiến vào.  
- Ngươi…  
Tiểu hồ ly sửng sốt, trong mắt lộ ra sợ hãi.  
- Ngươi bắt nạt một cô bé thì có bản lĩnh gì, có bản lĩnh ngươi thả Mộc Đầu ra, một mình đấu với hắn, xem hắn có đánh ngươi hồn phi phách tán không.  
Chú Long nhướn mày, lập tức vui vẻ.  
Loại khích tướng cấp thấp này, có tác dụng với ông ta sao?  
- Nếu cậu ta có thể bình yên ra khỏi Quỷ La Đằng, trái lại tôi có thể đấu một mình với cậu ta, nhưng mà cậu ta không ra được.  
Chú Long tự tin nói.  
- Ngươi không dám thả hắn ra đúng không?  
Tiểu hồ ly chớp mắt nói.  
- Thay vì trông cậy vào tao thả cậu ta ra, không bằng mày bảo tiểu tử kia giao Trấn Sơn Phù ra đây.  
Chú Long cười tít mắt nói.  
Bố trí mấy năm nay của ông ta đều là vì hôm nay.  
Chỉ cần mở sơn cốc này ra, nơi này sẽ là của ông ta, có tài nguyên của Âm Sơn Tông, ông ta lo gì không thể đến cảnh giới Chân Nhân, nói không chừng võ đạo còn có khả năng tiến vào cảnh giới Tiên Thiên Tông Sư.  
Cao thủ võ pháp song tu Tiên Thiên, cả Hoa Hạ còn ai là đối thủ của ông ta?  
Một màn này, chỉ nghĩ thôi ông ta đã cảm thấy rất uy phong.  
Hiện giờ khoảng cách vô địch Hoa Hạ chỉ cách ông ta một chút nữa, chỉ thiếu một Trấn Sơn Phù.  
- Tiểu tử, cậu giao Trấn Sơn Phù ra đây, hay để tôi giết tiểu hồ ly này trước mặt cậu, tôi cho cậu 10 giây lựa chọn, 10 giây qua đi, nếu cậu không chọn, tôi chọn giúp cậu.  
Chú Long lạnh lùng nói.  
Nói xong ông ta bắt đầu đếm.  
- 10!  
Nói một số, lực đạo của Quỷ Thủ bắt đầu chặt hơn chút, miệng tiểu hồ ly há to, tứ chi đạp loạn, hô hấp bắt đầu khó khăn.  
- 9!  
Chú Long lộ ra nụ cười tàn nhẫn, lực đạo Quỷ Thủ lại chặt hơn.  
…  
Không đợi ông ta đếm xong, trong dây, hai mắt Mạc Phàm như nham thạch nóng chảy, hai ngọn lửa từ sâu trong đáy mắt hắn bốc lên, nhiệt độ xung quanh lập tức tăng lên nhiều.  
- Đừng đếm nữa, tôi sẽ không đưa cho ông Trấn Sơn Phù, tôi sẽ giết ông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.