Thần Y Trọng Sinh

Chương 147:




Hơn một tiếng sau, Mạc Phàm quay về biệt thự Vân Trung Thự.  
Hơn một tuần rồi hắn không về, bởi vì Trận Cơ của Tụ Linh Đại Trận đã làm xong, Tụ Linh Pháp Bàn luôn vận hành, linh khí trong biệt thự dày đặc hơn nhiều.  
Hắn vừa mới tiến vào, liền có cảm giác linh khí vây quanh, linh khí như nước chảy vào trong cơ thể hắn và ngọc bội bên hông.  
Hắn hít một hơi, gọi điện thoại cho Đường Long.  
Không lâu sau, Vương mụ giúp việc biệt thự đi tới.  
- Thiếu gia, Đường tiên sinh đến đây, còn mang theo một người họ Tần, có cho họ vào không ạ?  
- Một người họ Tần sao?  
Mạc Phàm nhíu mày, gật đầu nói:  
- Cho bọn họ vào đi.  
- Dạ.  
Vương mụ vội vàng lui ra, Tần Trách, Đường Long còn cả A Hào đi từ cửa chính vào.  
- Mạc thần y, mạo muội đến cửa, xin hãy thứ lỗi.  
Tần Trách đánh giá trang trí trong biệt thự, cười khách sáo nói.  
Lúc nói chuyện, trong mắt Tần Trách tràn đầy ghen tị.  
Một tháng trước tên nhóc này vẫn không có tiếng tăm gì, bây giờ đã cùng Tần gia ở trong biệt thự danh nhân ở Đông Hải.  
Cho dù ông ta trời sinh đã có thân phận quân nhị đại, muốn được như thế này cũng không dễ dàng.  
- Nhị công tử khách sáo rồi, tìm tôi có chuyện gì?  
Mạc Phàm hơi lộ ra bất ngờ, thờ ơ hỏi.  
Khi hắn chữa bệnh cho Tần lão gia, ấn tượng với Tần Trách không tốt, mặt khác tiếp xúc cũng không nhiều, cho nên nói chuyện với Tần Trách cũng không có nhiều nhiệt tình.  
Tần Trách nhíu mày, lộ ra chút bất mãn, nhưng vẫn mỉm cười như trước.  
- Cũng không có chuyện gì, tôi nghe A Long nói, Mạc tiên sinh muốn tham dự hội đấu giá đêm nay?  
Người đứng sau Đường Long là ông ta, ông ta gọi Đường Long là A Long rất bình thường.  
- Nhị công tử cũng muốn tham gia sao?  
- Đúng, không lừa dối cậu, hội đấu giá lần này có một viên linh thạch, cho nên muốn mời Mạc thần y phân biệt giúp tôi một chút.  
Tần Trách không quanh co lòng vòng, nói thẳng.  
- Linh thạch sao?  
Lông mày Mạc Phàm nhướn lên, bất ngờ nói:  
- Hội đấu giá đêm nay còn linh thạch sao?  
Linh thạch là tảng đá ngưng tụ linh khí mà thành, linh thạch ở Tu Chân giới mới là tiền lưu thông chân chính.  
Nếu có thể có một viên linh thạch, tương đương với một viên bổ sung linh khí, giống như thẻ nạp tiền lớn của di động.  
Địa Cầu còn có linh thạch sao?  
- Chắc Mạc thần y không biết chuyện này, hội đấu giá lần này do một phú thương ở thành phố Nam Sơn khởi xướng, hôm trước phú thương này vừa đến thành phố Đông Hải, không biết sưu tập một đống bảo bối từ đâu, trong đó có một viên linh thạch, nghe nói trên viên linh thạch được đại sư khắc Phong Thủy Trận Pháp, để ở trong nhà, không những dưỡng sinh trường thọ, có thể tàng phong tụ thủy, hiệu quả không tầm thường, đồ tốt như vậy, tất nhiên phải mau chân đến xem.  
Tần Trách cười nói.  
Thực ra ông ta không chỉ muốn mau chân đến xem, nếu viên linh thạch thật sự thần kỳ như thế, nhất định phải lấy được.  
Với tài lực hiện giờ của ông ta, ở thành phố Đông Hải cũng chỉ xếp trên mười, không thể đứng trước năm.  
Nếu như cộng thêm những nội thành khác xung quanh, ông ta không biết mình sẽ xếp sau bao nhiêu người nữa.  
Người thường đi chỗ cao, nước chảy xuống chỗ thấp, cho dù ông ta là người kém nhất trong ba con trai của Tần gia, nhưng có dã tâm.  
Mạc Phàm cười lắc đầu, lại là đồ tàng phong tụ thủy.  
Trương gia như vậy, Tần Trách cũng giống thế.  
Những phú hào có càng nhiều tiền bạc, càng tin tưởng phong thủy mệnh số.  
Không biết nếu mình cố gắng, sẽ lên nhanh như gió.  
- Sao ông biết tôi có thể phân biệt linh thạch?  
Mạc Phàm hỏi.  
- Mạc tiên sinh thứ lỗi, là tôi nói cho Tần tiên sinh.  
A Hào đứng ra nói, không dám ngẩng đầu trước mặt Mạc Phàm và Tần Trách.  
- Cũng không thể trách cậu ta, là tôi bảo cậu ta nói cho tôi biết.  
Tần Trách khoát tay, đẩy tội A Hào đi.  
- Lần trước Mạc thần y ở hội đấu giá kia, nói pháp bàn Trương gia lấy được chính là tà vật tụ âm, để trong nhà sẽ nhà tan cửa nát, quả nhiên đúng là vậy, mấy ngày trước Trương gia xong đời rồi, Mạc thần y đừng không thừa nhận rằng mình không quen đám người này?  
- Trương gia bị diệt sao?  
Mí mắt Mạc Phàm khẽ nâng, kinh ngạc nói.  
- Đúng vậy, công nhân Trương gia tố cáo Trương Thiên cố ý giết người, vụ án này vốn không có gì đáng ngại, tốn chút tiền bạc là có thể giải quyết, nhưng không biết Trương Thiên trúng tà gì, lên giường với một gái ngành, còn bị ông xã gái ngành này phát hiện, lưu lại toàn bộ quá trình, trực tiếp giao cho cảnh sát.  
- Sau khi vợ Trương Siêu biết chuyện này, vô cùng tức giận, không chỉ không giúp Trương Thiên tìm luật sư, kéo một cấp dưới làm trong phòng ở công ty, còn dụ dỗ cấp dưới ly dị, bà ta sẽ để cấp dưới này lên làm tổng giám đốc, chuyện này bị bà xã cấp dưới bắt ngay tại chỗ, bị ném lên trên đường, tin tức cũng lộ ra ánh sáng.  
- Trương Thiên ở trong ngục giam biết được chuyện này, dưới cơn nóng giận vạch trần chuyện vợ ông ta sắc dụ cục trưởng nào đó, vợ ông ta cũng bị bắt theo.  
- Vợ Trương Thiên biết được là Trương Thiên tố cáo bà ta, bà ta lập tức nói một chuyện của Trương Thiên để có thể được khoan hồng, đôi vợ chồng này làm hại lẫn nhau, đã thành trò cười gần đây ở thành phố Đông Hải.  
Tần Trách cười nói.  
Giới giải trí dơ dáy bẩn thỉu ông ta hiểu rõ, nhưng kỳ lạ như vợ chồng Trương Thiên vẫn là đôi đầu tiên.  
- Hả…?  
Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, hắn biết Trương gia nhất định bị diệt, chỉ là không ngờ sẽ kết thúc như vậy.  
Nhưng cho dù thế nào, mục đích của hắn đã đạt được.  
Trương gia xong đời, chị họ không cần gả cho Trương Siêu.  
- Lý gia thì sao, có bị ảnh hưởng không?  
Mạc Phàm nhíu mày, hỏi Đường Long.  
Câu Quỷ Trận vỡ, những người gần Trương Thiên đều bị liên lụy.  
Mấy ngày hắn ở nhà, có bảo Đường Long để ý tình hình nhà chị họ.  
Không đợi Đường Long mở miệng, Tần Trách đã xen miệng vào, rõ ràng đã chuẩn bị trước khi tới.  
- Cậu nói Lý Thường Thanh phó cục trưởng cục xây dựng sao?  
- Ừm.  
Mạc Phàm gật đầu.  
- Vợ ông ta vì nhận hối lộ nên bị bắt, còn ông ta ấy à, có tấm thẻ chí tôn của Tần gia trong tay chị họ cậu bảo vệ, nên không sao.  
Tần Trách có chút tự hào nói.  
Có thẻ chí tôn của Tần gia, đừng nói là một phó cục trưởng cục xây dựng nhỏ bé, cho dù là cục trưởng cũng không có vấn đề gì.  
Lúc này lông mày Mạc Phàm mới giãn ra, Ngô Hân thế nào hắn không quan tâm, hắn chỉ quan tâm tình hình của chị họ.  
Nếu chị họ không sao là được, xem ra hắn đưa thẻ cho chị họ là một quyết định đúng đắn.  
- Thế nào, Mạc thần y có giúp tôi phân biệt viên linh thạch kia không, theo tôi được biết, Vương gia cũng đến hội đấu giá này.  
Tần Trách cười hỏi.  
Mạc Phàm nói một câu pháp khí kia có thể làm Trương gia nhà tan cửa nát, Trương gia thật sự như vậy, chắc chắn Mạc Phàm hiểu chút gì đó.  
Cho dù không hiểu rõ mấy, bọn họ có đại sư phong thủy khác, chỉ cần Mạc Phàm có thể nhìn ra hung hay cát là được.  
- Vương gia sao? Có thể.  
Mạc Phàm gật đầu.  
Thẻ chí tôn của Tần gia đã bảo vệ chị họ, hắn cũng không thể quá hẹp hòi, chỉ phân biệt một viên linh thạch thôi mà.  
Huống chi Vương gia cũng ở đây.  
Nhưng trên linh thạch có khắc Phong Thủy Trận, vẫn là lần đầu tiên hắn nghe nói đến.  
- Vậy cảm ơn Mạc thần y trước, buổi tối tôi tới đón cậu.  
Tần Trách vội vàng nói cảm ơn, trong mắt đều là đắc ý.  
…  
Tần Trách rời đi, Mạc Phàm lấy ngọc bội ra.  
Trong ngọc bội này có một Tụ Linh Trận và một Kim Cương Chú trận, hiệu quả không bằng Thất Hồn Ngọc trong tay hắn.  
Hơn nữa bên trên còn khắc chữ “Bạch” tượng trưng cho Bạch gia.  
Hắn nghĩ một lát, nhờ linh khí trong biệt thự, thêm Âm Dương Chuyển Hoán Trận vào trong ngọc bội, cộng thêm Lôi Tiêu Trận trận pháp tấn công nữa.  
Mới vừa làm xong không lâu, di động liền vang lên, là mẹ Tiểu Ngọc gọi tới.  
Mạc Phàm nhận điện thoại, giọng nói có lực hấp dẫn của mẹ Tiểu Ngọc vang lên.  
- Mạc tiên sinh, cậu có rảnh không, tôi có chuyện tìm cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.