Thần Y Toàn Năng

Chương 52: Ngày hôm sau




"Hay là như này đi, ngày mai ông đi cùng tôi!" Lục Phàm khẽ cười: "Nếu có thể lấy được Thiên Tuyền Sơn Trang, việc chế tạo linh dịch sẽ không thành vấn đề
Triệu Hàn Đông gật đầu, ông cũng không dám trái lời Lục Phàm.
Ngày hôm sau, Lục Phàm dẫn theo Triệu Hàn Đông đến Thiên Tuyền Sơn Trang.
Vừa mới bước vào sơn trang, họ đã bị vài người chặn lại: "Mấy người là ai?"
"Tôi đến có việc quan trọng!" Lục Phàm cười nói: "Không biết có thể thông báo một tiếng được không, nói là có người đến, muốn gặp chủ nhà để bàn chuyện làm ăn!"
"Đứng đây đợi một chút!"
Bảo vệ Thiên Tuyền Sơn Trang gật đầu, gọi một cuộc điện thoại, sau đó Lục Phàm và Triệu Hàn Đông được bọn họ dẫn đến phòng khách.
"Không biết hai vị đến Thiên Tuyền Sơn Trang có việc gì vậy?"
Người đàn ông trung niên mỉm cười: "Thiên Tuyền Sơn Trang ở Thanh Châu hình như không có làm ăn với ail"

"Không có ý gì khác!" Lục Phàm mỉm cười: "Nguồn nước của Thiên Tuyền Sơn Trang rất tốt, tôi có vài việc cần dùng tới nên muốn mua lại sơn trang này."
"Mua lại Thiên Tuyền Sơn Trang?”
Người đàn ông trung niên bật cười, miệng ngậm điếu xì gà: "Nơi nhỏ bé như: Thanh Châu này, vậy mà lại có kẻ kiêu ngạo như cậu sao!”
Triệu Hàn Đông cau mày, ông đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe lời nói khinh người như vậy, trong lòng không khỏi khó chịu.
“Tôi đang rất chân thành bàn chuyện mua lại sơn trang với anh đấy!"
Lục Phàm cười nói: "Anh muốn bao nhiêu tiền? Chúng ta có thể thương lượng!"
"Thiên Tuyền Sơn Trang không phải nơi mà ai cũng có thể nhòm ngó đâu! Hai người đi được rồi đấy!" Người đàn ông trung niên rít xì gà, vẻ mặt càng thêm khinh thường.
Lục Phàm nhíu mày: "Ông là chủ của Thiên Tuyền Sơn Trang?"
"Tất nhiên không phải!" Người đàn ông trung niên mỉm cười: "Nhưng tôi là người quản lý, những lời tôi vừa nói hai người chưa nghe rõ sao? Mau cútI"

"Tôi muốn gặp chủ nhân thực sự của Thiên Tuyền Sơn Trang!" Lục Phàm nói thẳng.
"Mời khách ra ngoài!"
Người đàn ông trung niên đứng dậy, sắc mặt trở nên lạnh lùng hơn.
"Mời hai vị ra ngoài!" Vài tên bảo vệ bước đến.
"Nếu tôi không đi thì sao?”
Lục Phàm khẽ cười: "Tôi đã nói rồi, tôi muốn gặp ông chủ của mấy người!"
"Không biết điều!"
Mấy tên bảo vệ có vẻ mặt không tốt, vừa định động thủ với Lục Phàm, nhưng lại bị Lục Phàm đá ngã, xấu hổ nằm sấp trên mặt đất.
"Cái thằng này điên rồi, dám gây sự ở Thiên Tuyền Sơn Trang?”
"Tôi đã nói, tôi muốn gặp ông chủ của mấy người!" Lục Phàm lạnh lùng nói. "Chuyện gì vậy?” Một giọng nói có vẻ già nua vang lên, một ông lão từ bên ngoài bước vào.
"Ông Phúc, có mấy tên điên đến gây rối, để tôi đuổi chúng đi ngay!" Người đàn ông trung niên vội vàng nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.