Thần Y Toàn Năng

Chương 47: Thẩm thiên long cười




Mắt ông Thẩm loé lên ánh sáng xanh, vọt về phía Lục Phàm, cả người còn mang theo khí đen.
“Không biết trời cao đất rộng, dám động thủ trước mặt ông mày à!”
Lục Phàm hét lớn một tiếng, quanh thân anh xuất hiện hào quang, ông Thẩm bị tà ma nhập vào người đột nhiên dừng bước, không dám tiến lên nữa, thoạt nhìn rất kiêng dè.
“Thắp nhang!
Lục Phàm hô, đồng thời thân hình anh chuyển động, bước chân lại rất kỳ quái, mỗi bước đi đều có hàm ý ẩn giấu bên trong.
“Bát quái tỏa tiên trận, thất tinh tụ nhãn, lục hành quỷ bộ, trăm ngàn tà ma, nghe hiệu lệnh!”
Nhang được đốt theo bước chân của Lục Phàm, trùng hợp bày thành trận đồ bát quái.
Thẩm Thiên Long bị trói trong Bát Quái trận, không ngừng giãy dụa, muốn lao ra bên ngoài nhưng không đấu lại được Lục Phàm nên chỉ có thể phát ra tiếng kêu thảm thiết không ngừng.

“Bát Quái Tỏa Tiên Trận, đây chính là khắc tinh của mọi yêu ma trong truyền thuyết, Bát Quái Tỏa Tiên Trận!”
Trần đạo trưởng hô lên, những thủ thuật này gà mờ như gã không biết nhưng có đọc qua trên sách cổ.
"Lục tiên sinh, gia chủ nhà tôi thân thể suy yếu, cậu cần phải cứu ông ấy!" Một lão già Thẩm gia vội vàng cầu xin, ông ta biết Lục Phàm nhất định có biện pháp.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Lục Phàm khẽ gật đầu, đồng thời nhìn về phía Thẩm Thiên Long: "Yêu nghiệt, nếu còn không nhanh rời khỏi cơ thể ông Thẩm, đừng trách ông mày vô tình!”
Thứ kia giống như nghe hiểu Lục Phàm nói, một lưồng hắc khí từ trên người ông Thẩm bay ra, Thẩm Thiên Long cũng khôi phục ý thức.
“Gia chủ, không sao chứ!”
Mấy người Thẩm gia tiến lên, không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Thẩm Thiên Long ôm quyền cảm tạ Lục Phàm: "Cảm ơn Lục tiên sinh cứu mạng, nếu không có Lục tiên sinh, tôi chắc không qua khỏi!"
“Ông Thẩm không cần khách khí như vậy!” Lục Phàm xua tay: "Tà ma ở trong giếng cổ, tôi thi triển Kỳ Môn Độn Giáp nhốt nó ở trong đó luôn, sau này mọi người không được tuỳ tiện mở cái giếng này ra nữa!”

“Cảm ơn Lục tiên sinh!" Ông Thẩm vội vàng gật đầu, càng thêm áy náy.
Mới nấy ông vẫn khen ngợi Trần đạo trưởng, thậm chí còn muốn Lục Phàm phụ Trần đạo trưởng làm phép, không ngờ người có thực lực lại chính là Lục Phàm.
Lục Phàm đúng bên cạnh giếng cổ lầm bầm đọc chú, làm xong những này anh mới nhìn về phía Trần đạo trưởng: "Cái cơ bản nhất còn không hiểu mà dám tuỳ tiện tới đây!”
"Lục đại sư bớt giận, là tôi hồ đồ, suýt tí nữa là gây sai lầm lớn rồi!" Trần đạo. trưởng vội vàng nói: "Tôi cũng chỉ dựa vào cái này kiếm chút cơm ăn, không ngờ có ngày gặp tà ma thật!"
"Hừ, hôm nay nếu không có Lục tiên sinh ở đây thì ai cũng gặp nguy hiểm rồi!" Thẩm Thiên Long lạnh lùng nói: "Ông thật to gan, dám lừa cả tôi?!"
“Người đâu! Qua bắt cái tên này lại đi!” Một người khác của Thẩm gia lên tiếng, người lừa đảo như Trần đạo trưởng, nếu không dạy cho gã một trận thì gã sẽ tiếp tục đi hại người khác!
“Ông Thẩm tha mạng!" Trần đạo trưởng vội vàng cầu xin tha thứ.
"Ông Thẩm, tà ma đã bị xử lý, việc này dừng ở đây đi!" Lục Phàm lên tiếng: "Chắc hẳn trải qua chuyện lần này, ông ta không dám có lần sau đâu!"
"Lục tiên sinh đã lên tiếng, tôi sao dám làm trái khẽ, nhìn về phía Trần đạo trưởng: "Ông đi đi!”

"Thẩm Thiên Long cười
"Cảm ơn Lục đại sư, cảm ơn ông Thẩm!"
"Lục tiên sinh, tà ma trong giếng cổ quá khủng bố, thật sự đã nhốt được nó sao?" Thẩm Thiên Long lo lắng nói: "Nó tà ác như vậy, nếu xảy ra sơ suất sẽ xảy ra chuyện lớn mất.”
"Ông cứ làm nhiều việc thiện là được, nhân quả luân hồi, rất nhiều chuyện đến cả tôi cũng không dám nói!" Lục Phàm cười khẽ: "Hy vọng ông Thẩm có thể hiểu được!"
Thẩm Thiên Long hơi kinh hãi, liên tục gật đầu, nội tâm tràn đầy áy náy.
Đợi đến khi Lục Phàm rời đi, ông lão bên cạnh mới kinh ngạc hỏi: "Gia chủ, chẳng lẽ Lục tiên sinh biết chuyện năm đó?"
"Lục tiên sinh đúng là người tài giỏi, chuyện năm đó đúng là tôi sai, giếng cổ †ừ nay vĩnh viễn đóng kín, bất kể là ai cũng không được phép mở ra!" Thẩm Thiên Long trầm giọng nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.