Thần Y Toàn Năng

Chương 16: Có người gây rối




Lưu Hạo ngạc nhiên đứng ở một bên, có chút bối rối không biết làm sao, Lục Phàm móc ra thẻ VIP Chí Tôn là chuyện mà hắn tưởng chỉ có thể xảy trong mấy câu chuyện cười.
Thẻ VIP Chí Tôn ỞThanh châu cũng chỉ có vài cái, Lục Phàm vậy mà lại có một cái khiến người khác vô cùng kinh ngạc.
“Tiên sinh, mời qua đây” Thái độ của nhân viên phục vụ càng thêm cẩn thận, hắn vốn cho rằng Lục Phàm là người bình thường, hoá ra là hắn nhìn lầm, có thế cầm thẻ VIP Chí Tôn làm sao có thế là người bình thường.
Người phụ nữ bên cạnh Lưu Hạo vừa định nói chuyện, lại bị Lưu Hạo che miệng, kéo ra ngoài cửa hàng quần áo: “Bà cô của tôi, đừng làm loạn, đây là thẻ VIP Chí Tôn đó!”
“Giả, tấm thẻ kia nhất định là giả!” Cô ta không tin Lục Phàm có thẻ VIP chí Tôn, tấm thẻ này chính là tượng trưng cho thân phận và địa vị của giới thượng lưu.
“Mặc kệ nó là giả hay thật, cũng không phải người chúng ta có thể đắc tội!” Lưu Hạo trịnh trọng nói.
Người phụ nữ vẫn chưa từ bỏ ý định, đứng đợi ở ngoài cửa tiệm, cô ta muốn xem Lục Phàm có thật sự mua nổi hay không!
ở trong cửa hàng, Lục Phàm quẹt thẻ xong lấy được bộ quần áo kia, lại nhìn quần áo trên người Lâm Khả Nhi một vòng, cười nói: “Hôm nay là sinh nhật bạn em, nên mặc chỉnh tề một chút, bộ váy này vừa vặn thích hợp với em đó!”
“Anh Lục Phàm, bộ váy này đắt quá!” Lâm Khả Nhi lắc đầu.
“Mua cũng đã mua rồi, chẳng lẽ em muốn anh trả lại hàng?” Lục Phàm cười nói: “Em mau đi thay bộ váy này đi! Anh cũng muốn ngắm đấy!”
Lâm Khả Nhi có chút thẹn thùng, cuối cùng cũng cầm váy trong tay đi vào phòng thử đồ.
Không lâu sau, Lâm Khả Nhi bước ra khỏi phòng thử đồ, Lục Phàm nhìn mà sững sờ tại chỗ, hoàn toàn choáng váng.

Thân hình của Lâm Khả Nhi phối với chất liệu của chiếc váy này khiến cô trông thật đặc biệt, nhân viên bán hàng cũng khen tặng không ngớt, Lâm Khả Nhi bây giờ nhìn giống như tiên nữ hạ phàm.
“Quá đẹp, cái váy này rất hợp với em!” Lục Phàm cười nói, dẫn cô đi ra khỏi cửa tiệm.
Hai người Lưu Hạo đứng ở một bên, nhìn hai người Lục Phàm đi ra, hai mắt trợn to không dám tin, nhất là người phụ nữ, cô ta không ngừng véo Lưu Hạo: “Nhìn người ta, lại nhìn chính anh đi, tôi đi theo anh chính là chịu thiệt!”
Lưu Hạo trong mắt tràn ngập sự bất bình, hắn tốt xấu gì cũng là bác sĩ điều trị chính lại bị nói cứ như kẻ vô dụng, tất cả đều là do Lục Phàm gây ra, lần trước ở trên đường khiến cho hắn công khai làm trò hề ở trước mặt một đống người, lần này thì ở trước mặt vợ hắn!
Trong câu lạc bộ nghỉ dưỡng, khu vực phòng riêng, có không ít nam nữ đang ngồi, có người ca hát nhảy múa, có người ngồi một bên nói chuyện phiếm, thoạt nhìn không khí vô cùng náo nhiệt.
“Lâm Giai, bây giờ có phải đã đến lúc cắt bánh ngọt rồi không?”
Một thiếu nữ đang hút thuốc cười nói: “Tôi đợi nãy giờ đấy!”
“Đợi lát nữa đi! Lâm Khả Nhi còn chưa tới!” Lâm Giai cười nói: “Cô ấy ở gần đây, sắp tới rồi.”
“Cô ta đúng là kiêu ngạo quá đấy, bao người phải đợi một mình cô ta à!” Trương Thiến thản nhiên nói: “Hoa khôi trường đại học Thanh Châu đúng là khác biệt ghê đó.”
Lời còn chưa dứt, hai người Lục Phàm đã đi vào trong, Lâm Khả Nhi cầm quà sinh nhật trong tay: “Lâm Giai, xin lỗi cậu, mình tới có hơi muộn!”
Trong phòng riêng, rất nhiều ánh mắt tập trung trên người Lâm Khả Nhi, bộ váy rực rỡ cộng thêm dung nhan xỉnh đẹp của cô khiến cô trong nháy mắt trở thành tiêu điểm.

Lâm Giai nhiệt tình nói: “Cậu có thể tới, tớ đã rất vui rồi!”
“Sao lại có thêm một người ở đây?” Trương Thiến nhìn một chút: “Không phải chỉ mời một mình cô sao?”
“Anh ấy là anh trai tôi!” Lâm Khả Nhi giải thích: “Tuy rằng không phải anh ruột, nhưng tôi và bà nội đều đã nhận anh ấy là người nhà.”
“Không sao, ở đây lớn như vậy mà, thêm một người cũng không sao.” Lâm Giai vội vàng cười nói.
Lục Phàm cũng rất thức thời, anh không nhiều lời, ngồi ở trên sô pha cắn hạt dưa, mục đích hôm nay anh tới đây cũng không phải đế góp vui mà là để bảo vệ Lâm Khả Nhi.
“Lâm Khả Nhi, cô là hoa khôi của đại học Thanh Châu, có thế làm cho cô coi trọng thế kia chắc là không tầm thường đúng không? Gia đình anh ta làm nghề gì?” Trương thiến tò mò hỏi.
“Đúng vậy, tôi cũng tò mò.” Trương Dũng cười khẽ: “Lâm Khả Nhi, Hòi còn đi học, tôi đối với em cũng rất tốt nhưng em lại coi thường tôi, hiện tại nhìn đi, tôi cũng có kém gì anh ta đâu.”
Tiếng trêu chọc vang lên, Trương Dũng không kiêng nể gì, câu lạc bộ này là của gia đình hắn, tất cả chi phí hôm nay đều do hắn chi trả, hắn là bạn trai của Lâm Giai nhưng thái độ của
hắn đối với cô có vẻ không mấy bận tâm.
Thân là con nhà giàu, hắn muốn tìm bạn gái khi nào mà chả được, Lâm Giai đối với hắn cũng không mấy quan trọng.
“Hôm nay là sinh nhật của Lâm Giai, chúng ta không nên thảo luận những chuyện khác.” Lâm Khả Nhi xấu hổ nói.

Trương Dũng từng theo đuổi cô, nhưng bị cô cự tuyệt, sau đó Lâm Giai và Trương Dũng quen nhau, cô vốn đã khuyên Lâm Giai chia tay Trương Dũng, đáng tiếc không thành công.
Hôm nay nhìn thái độ này của Trương Dũng, Lâm Khả Nhi không vui, nhưng cũng không muốn nói nhiều.
“Lâm Khả Nhi, nghe tên em đã lâu!”
Trong góc phòng, một thanh niên diện mạo thanh tú đứng dậy, lễ phép chào hỏi: “Tôi ở khoa tiếng Anh đại học Thanh châu! Tên là Lưu Huyền Hào.”
“Lưu thiếu gia, anh từ khi nào thì trở nên khiêm tốn như vậy?” Trương Dũng cười xấu xa nói: “Cái này không giống phong cách của anh đâu.”
“Bớt nói vài lời đi, đừng dọa Lâm tiểu thư.” Lưu Huyền Hào cười.
Lâm Khả Nhi khẽ gật đầu, cô không quá
nhiệt tình đối với những người xa lạ này.
Lưu Huyền Hào lại rất chủ động bưng lên mấy ly rượu: “Lâm tiểu thư, cô vốn là người nối tiếng ở trường chúng ta, hôm nay lại là sinh nhật Lâm Giai, cô nhất định phải uống!”
“Tôi không biết uống rượu! “Lâm Khả Nhi khó xử lắc đầu.
“Uống rồi sẽ biết.” Lưu Huyền Hào nhẹ giọng nói: “Đến lúc đó nếu cô say, tôi có thế lái xe đưa cô về.”
Lâm Khả Nhi bị kẹp ở chính giữa, lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, Lâm Giai đang chuẩn bị giải vây cho cô thì Lục Phàm đã đứng dậy, giật lấy ly rượu: “Đế tôi uống với cậu, về phân đưa em ấy trở về, sẽ không phiền đến cậu phải nhọc lòng đâu.”
Nhìn thấy Lục Phàm uống liền ba ly rượu, Lưu thiếu gia cau mày, giống như chuyện tốt của hắn bị phá đám.

“Đúng là thằng ngu!” Trương Thiến hút thuốc: “Dám đứng ra làm anh hùng, lát nữa chết thế nào cũng không biết đâu!”
“Cũng vui mà!” Trương Dũng vui sướng khi người gặp họa: “Đắc tội Lưu thiếu gia cũng không có kết quả gì tốt!”
Lục Phàm cũng không thèm để ý, anh có thể
giẫm chết cái đám châu chấu như này bất cứ lúc nào, Lưu Huyền Hào rót rượu cho Lâm Khả Nhi, anh làm sao mà không nhìn ra ý đồ xấu của hắn ta.
“Mọi người, chúng ta hát vài bài đi!”
Lâm Giai vội vàng cười nói, nếu biết tình huống xấu hố như thế này, cô cũng sẽ không tố chức sinh nhật ở đây.
Mấy bạn học khác cũng gật đầu, bắt đầu hát, Lâm Khả Nhi ngồi ở bên cạnh Lục Phàm, giống như con cừu nhỏ, cảm giác rất an toàn.
Cũng không biết vì sao, ánh mắt Lưu Huyền Hào nhìn cô khiến cho cô bất an, loại ánh mắt này giống như hắn đang nhìn vào con mồi vậy.
“Lưu thiếu gia, thế nào?” Trương Dũng mỉm cười: “Có muốn tôi giúp anh giải quyết không?”
“Tôi không cần, con người tôi thích dùng tình cảm nói chuyện! Sau này cô ta nhất định sẽ thích tôi.” Lưu Huyền Hào xua tay.
“Lưu thiếu gia đúng là tự tin!” Trương Dũng nở nụ cười.
Đúng lúc này, trong câu lạc bộ đột nhiên có tiếng đập phá, nguồn điện đột ngột bị ngắt, không biết đã xảy chuyện gì.
“Thiếu gia, không hay rồi, có người tới gây sự!” Quản lý chạy vào, vẻ mặt rất hoảng hốt.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.