“Hạt nữ?”
Quý Như Yên chưa từng nghe qua có nhân vật như vậy.
Lạc Thuấn Thần lại khẽ run rẩy, ánh mắt dừng trên người Giang Thành Tứ: “Hóa ra Hạt nữ tới tìm ngươi.”
Lạc Thuấn Thần không phải nghi ngờ mà khẳng định.
Nghe đồn, Giang đại thiếu gia có một vị thê tử chỉ phúc vi hôn chính là Hạt nữ trong truyền thuyết.
Bởi vì hai bên chưa từng gặp mặt, nên mọi người chỉ biết Giang đại thiếu chưa thành thân.
Giang Thành Tứ gật đầu: “Đúng vậy, nàng tới tìm ta.”
Nhìn bền ngoài hắn vẫn lãnh khốc như thường, nhưng trong lòng lại trào dâng cảm xúc khác.
Thật ra trước khi chết phụ thân nói cho hắn, sau này không thể cưới ai khác ngoài Hạt nữ.
Vốn hắn đã muốn thành toàn ý nguyện của phụ thân trước khi chết, nhưng lại phát hiện không biết tìm Hạt nữ ở đâu?
Phái người đi tìm nhận được câu trả lời Hạt nữ nuôi bọ cạp lửa dưới chân núi Đan Cổ Băng, vạn năm mới có một nữ thần.
Lúc đó Giang Thành Tứ mới rõ ý đồ của phụ thân muốn hãm hại mình.
Nhưng bây giờ thấy một đám bọ cạp lửa trước mặt, lại khiến hắn có cảm giác quỷ dị.
Hơn nữa phía sau đám bọ cạp lửa kia còn có một con lớn như một căn nhà, bên trên có một nữ tử mặc hắc ý, khiến bọn họ thật kinh ngạc.
Hắc y nữ tử kia thấy bọn họ, chỉ đơn giản giơ tay lên, khiến đám bọ cạp dừng bước đứng nguyên tại chỗ.
Cẩm y màu đen, dáng người yểu điệu, đúng là Hạt nữ theo lời Giang Thành Tứ.
Khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, da hơi đen, nhưng không giấu được khuôn mặt quốc sắc thiên hương.
Hạt nữ chỉ lắc mình một cái đã đứng trước mặt bọn họ, thanh âm lạnh lẽo: “Trong các ngươi ai là Giang Thành Tứ?”
“Là ta?”
Giang Thành Tứ thản nhiên.
Hạt nữ nhìn thẳng hắn: “Chúng ta phải thành thân.”
“Được.”
‘Ngay tại trấn Khấu Lăng này.”
‘Uh.’
Giang Thành Tứ cư nhiên lại đồng ý.
Hai người đối thoại khiến người ta cảm thấy cực kỳ quỷ dị.
Quý Như Yên càng nghe càng thấy khác thường, Giang Thảnh Tứ muốn thành thân với nữ nhân này ở trấn Khấu Lăng.
Không có bằng hữu không có người thân chứng kiến cùng chúc phúc.
Cứ như vậy thành thân được sao?
Quý Như Yên không nhịn được hỏi luôn: “Giang Giang, ngươi phải thành thân ở đây?”
Giang Thành Tứ im lặng cười nhạt.
Mà Hạt nữ nhìn về Quý Như Yên, lúc này nàng mới phát hiện hai mắt của nàng ta đỏ rực.
“ Ngươi có ý kiến gì không?”
Giọng Hạt nữ lạnh băng, thanh âm cực kì bình tĩnh.
Nhưng Quý Như Yên không nghe ra chứa địch ý.
Đúng vậy, nàng thật sự không biết làm thế nào nói lại đôi nam nữ này.
Lạc Thuấn Thần giải vây cho Quý Như Yên: “Nếu Giang thiếu phải thành thân, ta cùng Như Yên coi như người chứng kiến, thành thân trong sắc hoa đào cũng không tệ.”
Quý Như Yên trừng mắt nhìn Lạc Thuấn Thần, thật không biết rốt cuộc hắn muốn xem náo nhiệt gì.
Nàng chỉ biết, ngay cả thở cũng cũng không có sức.
Tình hình trong trấn Khấu Lăng, Mễ Nhĩ cùng A Côn đã trở lại, chậm rãi bẩm báo: “Chủ tử, trong trấn còn hai đứa trẻ còn sống, còn lại đều thành ra như vậy, A Côn nhìn hai đứa bé kia, không biết chủ tử có muốn đi qua thăm dò?”
“Dẫn đường.”
Lạc Thuấn Thần híp mắt, nắm tay Quý Như Yên đi vào trấn Khấu Lăng.