Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi

Chương 477: Theo nàng đi




“Ngươi....”
Quý Như Yên trừng to mắt nhìn Hướng Y Ninh, trăm mối tơ vò, nàng ta làm thế nào để Tĩnh thái hậu cùng Định quốc công đồng ý?
Hơn nữa còn công khai đứng bên cạnhnàng, dùng thân phận cung nữ tới Thiên Độc?
Lúc này Hướng Y Ninh rất vui vẻ, đỡ tay nàng: “Như công chúa, mời!”
Nhiều người đang nhìn, Quý Như Yên cũng không tiện hòi, đành phải lên xe trước rồi hỏi hại.
Sau khi vào xe ngựa, đoàn người chậm rãi rời khỏi điện Chính Dương xuất cung.
Quý Như Yên nhìn thoáng qua Hướng Y Ninh: “Hướng tỷ tỷ? Tỷ đang chỉnh ta sao? Thế nào lại dùng thân phận cung nữ cùng ta tới Thiên Độc?”
“Muội yên tâm đi, thái hậu nương nương đã đồng ý. Nếu không, ta có gan lớn bằng trời, cũng không dám dùng thân phận như vậy đi với muội.”
Hướng Y Ninh cười cười, cầm lấy ấm trà ở bên cạnh rót cho Như Yên một chén nước.
Mới sáng sớm Quý Như Yên đã bị người kéo dậy, mặc từng tầng gả y phượng hoàng, khổ không sao kể siết.
Nhất phẩm công chúa?
Đối với nàng tuyệt đối là ác mộng!
Cái gọi là nhất phẩm, chính là tham ra cung yên đều phải mặc chín món quần áo, mới thể hiện thân phận.
Ta chết!
Chín món đó!
Phải dày tới mức nào?
Cúi đầu nhìn gả y phượng hoàng trên người mình, ước chừng cũng phải chín lớp, tuy rằng không dày, còn rất mỏng, như làm bằng tàm ti.
May mà bây giờ thời tiết bắt đầu vào đông, mặc chín tầng cũng không quá nóng, còn phải phủ thêm một chiếc áo lông cừu mới cảm thấy ấm áp.
Đón lấy chén nước ấm Hướng Y Ninh đưa tới, Quý Như Yên uống một hớp: “Xem ra bản sự của Hướng tỷ tỷ không nhỏ, khiến Như Yên được mở rộng tầm mắt.”
“Muội nha, không thể tha cho ta một chút sao? Thế nào còn lấy ta làm trò cười?”
Hướng Y Ninh trừng mắt liếc nàng, sau đó cầm vòng ngọc đưa cho Quý Như Yên: “Ta mặc kệ, muội đã gọi ta một tiếng tỷ tỷ, chuyện của ta liền giao cho muội! Vòng ngọc này, gặp được Tích quốc sư nhất định phải giao cho hắn, khiến hắn cưới ta!”
Quý Như Yên giật giật khóe miệng, nhìn xem nàng chỉ thuận miệng, lỡ lời, kết quả đã vơ chuyện vào người?
Này, nàng rất mệt!
Nghĩ tới Tích Tiểu Mộng, hắn tuyệt đối không phải kẻ ngoan ngoan nghe lời, nên lắc đầu cự tuyệt: “Ta không cần! Nam hôn nữ gả sao có thể bắt buộc? Nếu hắn không muốn cưới, ta ép hai người thành đôi, cũng sẽ là một cặp vợ chồng bất hòa, cần gì phải vậy?”
“Vậy là muội không giúp?”
Hướng Y Ninh âm trầm quan sát, dáng vẻ vô cùng khủng bố.
Quý Như Yên nhanh chóng giơ tay đầu hàng: “Hướng tỷ tỷ, chuyện này chờ tới Thiên Độc, xem ý Tích quốc sư thế nào, rồi nghĩ cách có được không?”
Hướng Y Ninh hừ một tiếng: “Như vậy còn chấp nhận được.”
Quý Như Yên thấy vậy cuối cùng cũng yên tĩnh.
Nếu Hướng Y Ninh có thể thuyết phục Tĩnh thái hậu, Nguyên Chiêu, Định quốc công, chắc chắn là đại nhân vật, tuyệt đối không dễ đối phó.
May mắn, nữ tử thông minh như vậy là bạn không phải là địch.
Mấy ngày nay ở Thịnh Kinh nàng thật sự mệt mỏi vì tính kế, không muốn tiếp tục.
Hướng Y Ninh thấy nàng uống xong nước, cầm lấy chén đưa cái đệm cho nàng: “Muội mệt mỏi sao? Vậy trước ngủ bù một lát. Từ bây giờ tới Thiên Độc phải mất nửa tháng đi đường. Trấn Bắc hầu đã dẫn ba vạn binh mã chờ ngoài thành, hộ tống muội tới Thiên Độc.”
“Thất điện hạ đâu?”
“Hắn ở cùng với tam điện hạ, chắc lúc này cũng đã khởi hành.”
Quý Như Yên hiểu rõ, nhìn nàng ta cười cười: “Umh! Ta liền nghỉ ngơi một lát.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.