Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi

Chương 437: Chất vất trong thiên lao




Edit: Ân Đồng
Beta: Mạn Nguyệt
Hoàng cung.
Quý Như Yên dùng tốc độ nhanh như chớp chạy về Hoàng cung tìm đám người Yên vương.
Yên vương vừa thấy trên người Quý Như Yên toàn là máu còn tưởng rằng nàng bị thương nên giật mình nói: "Như Yên, con làm sao vậy?"
"Nữ nhi không sao, mọi chuyện trong Hoàng cung đều được người nắm rõ trong tay sao?"
Quý Như Yên hỏi.
Thế tử Phù Nhạc Thánh đứng ở phía sau Yên vương lên tiếng: "Muội cứ yên tâm đi, chúng ta đã ra tay nhất định không có vấn đề gì xảy ra đâu!"
"Cốc Hoàng Hậu đâu?"
"Trường An Hậu đã được đưa vào trong thiên lao."
"Thiên lao? Vậy muội đến đó một chuyến, hai người trước tiên hộ tống Tĩnh phi cùng Cửu hoàng tử Nguyên Chiêu quay về Khải Tường Cung đi."
Quý Như Yên phân phó một tiếng sau đó quay đầu đi về hướng thiên lao.
Thiên lao là trọng địa, trên đường tiến vào thiên lao có rất nhiều loại dụng cụ tra tấn.
Cốc Hoàng Hậu và Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn đều ở trong phòng giam này, Trường An Hậu - An Huyền đích thân canh giữ ở trong này.
Lúc Quý Như Yên được người dẫn vào trong, An Huyền vừa thấy Quý Như Yên xuất hiện, trong con ngươi hiện lên sát ý: "Là ai dám ra tay với tỷ tỷ của ta? Tỷ tỷ mau nói cho ta biết, ta nhất định phải lấy mạng của hắn!"
Hơi thở toàn thân An Huyền vô cùng bất ổn, dễ dàng nhận thấy là hắn đang rất tức giận.
Có điều là hắn tức giận như vậy lại đổi lấy tiếng cười của Quý Như Yên.
"Đệ đệ ngu ngốc, người khác làm sao có thể đối phó với ta được chứ!"
Quý Như Yên xoay người nhìn về phía bên trong phòng giam, bên trong không có ai khác ngoài Cốc Hoàng Hậu và Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn.
Trường An Hậu - An Huyền thấy nàng quan sát xung quanh, lập tức hiểu tỏ: "Tỷ tỷ yên tâm, ta là cố ý nhốt hai người bọn họ ở chỗ này, về phần những người khác đều được sắp xếp ở nơi khác."
"Tốt."
Quý Như Yên tán thưởng một câu.
"Tỷ tỷ, ta ra ngoài cửa canh chừng, có chuyện gì cứ gọi ta một tiếng là được."
"Ừ."
Sau khi Trường An Hậu - An Huyền rời đi, bên trong phòng giam lớn chỉ còn lại ba người.
Cốc Hoàng Hậu lạnh lùng nhìn Quý Như Yên: "Không nghĩ tới đường đường là người của Trường An Hậu lại gọi ngươi là tỷ tỷ?! Quận chúa Như Yên quả thật là bản lĩnh, thật đúng là khiến Bổn cung mở rộng tầm mắt!"
Quý Như Yên mỉm cười: "Đó cũng là do ta nhận được sự tín nhiệm của Thánh thượng, sẽ khiến cho tiểu An tử ở trong cung từng bước thăng quan tiến chức."
"Quý Như Yên! Hôm nay Bổn cung bại trong tay ngươi, cũng không có gì đáng nói, muốn giết cứ giết, tùy ngươi định đoạt!"
Cốc Hoàng Hậu nắm chặt bàn tay, mặc dù nói kiên quyết như thế nhưng trên thực tế thì nàng ta làm sao cam lòng chịu chết chứ!
Quý Như Yên thở dài một tiếng, nàng từng bước đi tới trước mặt Cốc Hoàng Hậu, nhìn thẳng nàng ta mà nói: "Ta tới nơi này là muốn hỏi ngươi một vài chuyện. Rốt cuộc mẫu thân ta đã đắc tội gì với ngươi mà ngươi lại cùng Trần Hoàng hậu Di Quốc hợp tác với nhau độc hại mẫu thân ta?"
"Phượng Thiên Sương sao?"
"Đúng."
Cốc Hoàng Hậu đột nhiên nở nụ cười: "Muốn trách thì trách bản thân Phượng Thiên Sương vượt trội hơn người, nếu không làm sao lại khiến cho Trần Hoàng hậu lo lắng địa vị của mình không giữ được mà nhường lại đồ tốt cho ta chứ, đó là lí do tại sao Bổn cung lại đáp ứng nàng ta!"
"Lời này là có ý gì?"
Quý Như Yên nghe thật không hiểu.
Cốc Hoàng Hậu quan sát vết máu trên người Quý Như Yên: "Ngươi không phải từng gặp qua Dung ma ma sao? Dung ma ma chính là người mà Trần Hoàng Hậu đút lót cho Bổn cung, nói là chỉ cần diệt trừ được Phượng Thiên Sương thì nàng ta sẽ đưa Dung ma ma cho Bổn cung."
Chẳng trách Cốc Hoàng Hậu rõ ràng không phải là người Nam Cương mà lại có gia nô Nam Cương. Thì ra Dung ma ma là do Trần Hoàng hậu Di Quốc tặng cho nàng ta.
Quý Như Yên nhìn nàng ta rồi lại tiếp tục hỏi: "Thế còn chuyện sau Tết Trung thu ở Phượng Thiên phủ thì sao? Trần Hoàng hậu phái thích khách đến san bằng Phương Thiên phủ, điều này cũng không có một chút lợi ích gì cho ngươi sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.