Edit: haquynh1812
Beta: Mạn Nguyệt
“Ôi chao! Dung ma ma, ngươi đừng tỏ vẻ mình lương thiện như vậy có được không? Ta cảm thấy ghê tởm thay cho ngươi! Ở nơi này ngươi giấu không ít thử thi đi, ngươi đã đại khai sát giới, giết tới mấy trăm người rồi đó."
Lời của Quý Như Yên khiến Dung ma ma chột dạ, người này sao có thể biết rõ chuyện của mình, sợ rằng đây chính là nguyên nhân Cốc hoàng hậu nói nàng không đợi được?
Chẳng lẽ thật sự vì tiểu cô nương trước mắt này sao?
“Ngươi đã biết rõ, vậy càng đáng chết hơn!”
Dung ma ma lạnh giọng, bàn tay không có nửa phần lưu tình.
“Quỷ trảo tâm hồn!”
Một đôi tay như bộ xương khô, từ bốn phương tám hướng tập kích, khiến Quý Như Yên có cảm giác như oan hồn xung quanh đang ập tới, tiếng thét chói tai, kích thích lòng nàng.
Mẹ nó!
Đây là chiêu quái quỷ gì vậy.
Quý Như Yên cũng không thèm nhìn vẻ mặt Dung ma ma.
Rót nội lực vào đào kiếm vạn năm, hóa thành ánh sáng màu lam, bắn thẳng vào người bà ta.
Đúng ra Dung ma ma có thể dễ dàng tránh thoát, nhưng không hiểu vì sao, lúc đào kiếm được rót nội lực, lại nảy sinh sức mạnh cố định thân thể của bà ta, làm bà ta không thể nhúc nhích.
Quý Như Yên thừa cơ cầm đào kiếm chém về phía Dung ma ma, mình cũng nhanh chóng thoát thỏi quy trảo tâm hồn.
Nhìn bên ngoài, nàng lông tóc không tổn hao.
Nhưng thật ra có bao nhiêu chật vật chỉ mình nàng biết.
Dung ma ma quả nhiên không đơn giản, sử dụng chiêu thuật dĩ nhiên là đánh vào ý chí của người ta. Nếu ý chí của nàng kém một chút, chỉ sợ đã chết trong tay bà ta.
Đào kiếm vạn năm bay về phía Dung ma ma, một kiếm chém xuống, chỉ sượt qua da thịt cánh tay, không có một giọt máu.
Không biết vì sao, một kiếm này khiến sắc mặt Dung ma ma tái nhợt.
“Không thể tưởng tượng được, đúng là lão phụ nhìn nhầm, ngươi dĩ nhiên đã đạt tới mức cao thủ võ!
Dung ma ma trợn mắt, oán hận nhìn chằm Quý Như Yên. Nếu ánh mắt có thể giết người, không biết nàng đã chết bao nhiêu lần.
Có điều, lúc này Quý Như Yên vẫn cười vô tâm vô phế: “Đó là bởi vì ngươi đã già, không biết trường giang sóng sau đèssongsg trước sao?"
Đêm nay nàng cố tình chọc giận Dung ma ma, để cho bà ta suất ra đại chiêu, sau đó mình thừa cơ bắt bà ta hấp thu một lượng lớn âm khí, cuối cùng không chịu nổi nổ tan xác mà chết.
Trận chiến này, vốn là đánh lâu dài. Nếu ai không chống đỡ được, chính là kẻ thua.
Quý Như Yên tùy ý cười, thật sự chọc giận Dung ma ma, bà ta nói: “Không biết sống chết! Xem đao!”
Không biết Dung ma ma lấy từ đâu một thanh đại dao bằng xương khô, bổ về phía Quý Như Yên.
Nếu không phải nàng nhanh nhẹn, chỉ sợ đã bị thương.
Nhưng Quý Như Yên vẫn tiếp tục cười nói: “Dung ma ma, động tác của ngươi quá chậm, phải nhanh hơn một chút nữa mới khiến ta bị thương được. Ngươi như vậy, muốn chơi đùa với ta sao?”
Vừa dứt lời, thân pháp của Quý Như Yên nhanh hơn vài phần, đại đao của Dung ma ma ngay cả mép áo nàng cũng chạm không được.”
“Miệng lưỡi sắc bén, đúng là nha đầu tiểu tử! Xem đao! Trăm dặm thử thi!"
Trăm dặm tử thi?
Ngay lúc Quý Như Yên đang né tránh, bất thình lình trên mặt đất nổi lên một bàn tay túm lấy chân nàng, hại nàng thiếu chút nữa ngã xuống. Phía trên là đại đao xương người bổ thẳng xuống, phía dưới có vô số cánh tay kéo chân mình!