Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi

Chương 338: Nhân sâm ngàn năm




Giao long ngoan ngoãn rời đi, Sở Lam Thiên ở bên nhiều chuyện: "Như Yên, tại sao không giết nó?"
Qúy Như Yên liếc hắn một cái: "Giết nó? Có lợi gì? Thân thể của nó nhiều thịt nặng như vậy, ngươi có thể vác nổi sao?"
Sở Lam Thiên lắc lắc đầu: "Giao long này dù sao cũng phải sống đến mấy trăm năm, sao có thể khiêng vác được?"
"Điều đó cũng không phải quan trọng, nó cũng không có làm chúng ta bị thương, nếu đã như vậy, sao còn không muốn để cho nó đi, dù sao xà cầu châu trên người nó mới là vật đáng giá nhất”
Qúy Như Yên đột nhiên đưa tay, không chút khách khí nói: "Thiên tiên ngọc lộ, lấy ra đây"
"Ngươi muốn làm gì?"
Sở Lam Thiên che chắn cái túi bên hông mình, bộ dạng giống như là không muốn giao ra
Qúy Như Yên nhíu nhíu đầu mày: "Không có Nguyệt đại ca cùng Đường nhị ca, ngươi có thể lấy được thiên tiên ngọc lộ sao? Độc chiếm, cũng không phải là một đức tính tốt. Mau giao ra đây, nếu không chịu giao ra..."
Câu nói kế tiếp, nàng không nói gì, chỉ đem hai nắm tay nắm chặt lại
Sở Lam Thiên quen biết nàng đã lâu, cũng biết nữ nhân này căn bản không thể cùng nàng mạnh bạo, mau chóng đưa thiên tiên ngọc lộ đã cất kỹ lấy ra
Đương nhiên hắn cũng không quên cất giấu một bình
Qúy Như Yên nhìn trên mặt đất có mấy cái hồ lô to to nhỏ nhỏ, lấy ra hai cái bình lớn nhất, đưa tới trước mặt Nguyệt Như Hỏa cùng Quân Tử Đường: "Đại ca, nhị ca thiên tiên ngọc lộ hôm nay đối với việc tăng cường võ công rất hữu ích. Nếu chúng ta bốn người cùng nhau tìm kiếm được, tiểu muội cũng sẽ không ích kỷ, hai hồ lô này chia cho các ngươi"
"Như Yên, Tuyết Nhi bị bệnh, ngươi nếu tặng cho bọn họ, vạn nhất không đủ..."
Sở Lam Thiên mau chóng khuyên can, dù sao thứ này không phải muốn là có, nếu nhỡ chế dược không đủ, lúc đó biết phải tính sao
Qúy Như Yên trừng mắt nhìn hắn một cái, không muốn hắn nhiều lời
Nguyệt Như Hỏa nhìn hai người bọn họ, đem hồ lô có chứa thiên tiên ngọc lộ kia giao cho Qúy Như Yên: "Tiểu muội, ngươi đã kêu ta một tiếng đại ca, đại ca không phải vì thứ này mới đi cùng ngươi. Thứ này ngươi vẫn nên giữ lại cho Tuyết Nhi. Chỉ có Tuyết Nhi mạnh khỏe ta mới an tâm":
"Đúng vậy, tiểu muội, ngươi cầm lấy đi. Nhị ca ta không cần thứ này, võ công phải dựa vào sự cố gắng của chính mình, ngươi yên tâm, nhị ca thiên phú cũng không kém, vẫn có thể tự bảo vệ được chính mình"
Quân Tử Đường cũng đứng ở một bên nói, không muốn lấy bảo bối thiên hạ khó gặp này của Qúy Như Yên
Qúy Như Yên thật sâu nhìn hai nam nhân trước mặt, đột nhiên nhận ra được một điều, thì ra có người quan tâm mình, cảm giác lại ấm áp đến như vậy. Chính là nàng vẫn không thể buông cừu hận của mẫu thân mà tiêu dao sống qua ngày, chỉ có thể báo thù xong cho mẫu thân lúc đó mới nghĩ đến chuyện khác
"Ta sau khi báo thù được cho mẫu thân, nhất định sẽ quay về Viễn Đông, bồi đại ca và nhị ca ở Tặc Vương trại một thời gian"
"Hảo! Một lời đã định!"
Nguyệt Như Hỏa nhếch miệng cười không ngừng
Quân Tử Đường sờ sờ râu mình cười: "Tiểu muội chỉ cần quan tâm đến chuyện của mình, ta và đại ca nhất định sẽ hết lòng hậu thuẫn!"
"Ân. Ta còn phải trở về Thịnh kinh, không thể cùng đại ca và nhị ca ở lại. Bệnh tình của tẩu tẩu ta đã an bài ổn thỏa, chỉ cần ăn uống đầy đủ, hàng ngày tắm nắng, thân thể sẽ mau chóng bình phục"
Qúy Như Yên tuy rằng không muốn rời đi, nhưng cũng phải tiếc nuối mà lên đường
Nguyệt Như Hỏa tỏ vẻ lý giải: "Tiểu muội trở về trước. Ta và nhị đệ tính toán muốn ở lại Vạn Dong Lâm đi dạo, nhìn xem có thứ gì đáng giá hay không, cũng tốt mang về cho Nương Nhi bồi bổ thân thể"
Hắn vừa nói xong, Qúy Như Yên đã nghĩ muốn lấy ra một thứ gì đó trong không gian
Suy nghĩ vừa hiện, liền cầm trên tay năm sáu củ nhân sâm ngàn năm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.