Thần Y

Chương 149:





Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo

Chương 149: Tiểu Nô tỳ

Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Shared by: MTQ -




- Cô có thể không xuất hiện sau lưng tôi được không vậy, giật hết cả mình.
Diệp Thanh có vẻ không hài lòng nói.

- Vậy lần sau tôi sẽ xuất hiện trước mặt ngài nhé?
Tiểu Vũ Nhi thản nhiên cười nói.

- Đột nhiên xuất hiện trước mặt càng khiếp người hơn.

- Chủ nhân, vậy Tiểu Vũ Nhi phải xuất hiện ở chỗ nào ạ?
Không ngờ, Tiểu Vũ Nhi cũng như người thật, kéo tay Diệp Thanh đi tung tăng, đôi mắt to chớp chớp cảm thấy rất nhiều linh khí, trên khuôn mặt bộc lộ vẻ đáng thương và vẻ cầu xin, hoàn toàn không nhận ra đây là người hư ảo nữa.

- Như vậy cũng thật là bức bí người quá mức nhỉ?
Diệp Thanh thầm nói, đúng là cũng có chút không chịu nổi người đẹp hư ảo này nũng nịu vậy, cứ gọi mình là chủ nhân chủ nhân. Nếu đây mà là người thật thì tuyệt biết bao, người ta là thiên kim ngọc nữ, làm sao mình lại nghĩ linh tinh vậy nhỉ.


- Việc này sau này chúng ta sẽ thảo luận sau, cô hãy phân tích cho tôi thành phần của lọ tinh dầu này với, xem bên trong có những gì. Có thành phần nào gây dị ứng cho da dẫn tới những ban đỏ không.
Diệp Thanh cũng không hề khách khí gì nói, có một cao thủ có tri năng dễ giao thiệt như vậy, thì đúng là quá tuyệt rồi.

- Chủ nhân, quên không nói cho ngài biết, kiểm nghiệm hóa chất cũng phải hao tốn giá trị Y Linh đó ạ.

- Bao nhiêu thế>
Diệp Thanh cũng đã mơ hồ đoán ra, không có dễ mà miễn phí đâu, nên cũng không cảm thấy kinh ngạc gì.

“!”

- Choáng, sao mà đắt thế? có thể rẻ hơn một chút được không?
Diệp Thanh vẻ đau lòng, chỉ có kiểm nghiệm mỗi lọ tinh dầu này mà tốn nhiều điểm Y Linh vậy, vậy mình phải chữa bao nhiêu bệnh nhân mới có thể lấy lại được đây.

- Chủ nhân, tôi chỉ là người chấp hành thôi ạ, đâu có những quyện hạn để thay đổi những quy tắc đó được.
Tiểu Vũ Nhi cũng hiểu tâm trạng của Diệp Thanh, cũng chỉ biết nói vậy thôi.

- Coi như chủ nhân mệnh lệnh cho cô chấp hành không được sao?

- Ồ, không được đâu ạ.
Khuôn mặt Tiểu Vũ Nhi vẫn tươi cười không bộc lộ chút tình cảm nào.

- Cô!... vậy được thôi, vậy hãy nhanh chóng cho ra kết quả cho ta, và biện pháp giải quyết nữa.

- Biện pháp giải quyết lại được tính vào giá trị Y Linh khác ạ.
Tiểu Vũ Nhi bổ sung nói.

- Choáng, không được không được, cô nhanh chóng hoàn thành cho tôi nhiệm vụ đầu tiên đã.
Diệp Thanh đưa lọ tinh dầu ra.

- Hệ thống kiểm nghiệm đang khởi động, hao phí giá trị Y Linh.
Cùng với những giọng dễ nghe như máy móc của Tiểu Vũ Nhi vang lên, trước mặt cô liền xuất hiện một trang thiết bị bay lơ lửng trên không, tỏa ra những ánh sáng rạng ngời, giống như ánh hào quang của pha lê toát ra vậy.

Một giọt tình dầu được nhỏ vào cỗ máy thần ký đó, rất nhanh, đã có kết quả liền.

Tiểu Vũ Nhi nói:
- Lọ tinh dầu này chứa tinh dầu của Mã vĩ thảo, Huân y thảo, Mê điệt hương, Kin trản hoa, Đinh hương, Uất kim, Kim lũ mai, hoa cúc.

- Cái gì? Đinh hương sao?
Lập tức Diệp Thanh cảm thấy vô cũng phẫn nộ như muốn xông vào đánh người vậy, nói:
- Đinh hương và Uất kim không thể dùng cùng nhau được, chỉ cần những người có biết chút ít về y học thì đều biết cả, tại sao trong thành phần của lọ tinh dầu lại có đồng thời hai loại thảo dược này được? Hơn nữa, trên giấy hướng dẫn lượt bỏ Đinh hương đi, đây không biết là bọn khốn nào làm cái trò này vậy?

- Ừ, không đúng, không đúng, Đinh hương sợ Uất kim, tuy thuộc thập cửu úy của y học cổ truyền, đồng thời sử dụng sẽ gây ra hôn mê và si mê, đau bụng, đi đại tiểu tiện ra máu, nhưng không hề đề cập tới sử dụng nó sẽ gây ra những ban đỏ chứ.
Diệp Thanh ngẫm nghĩ một lát, càng cảm thấy mơ hồ.

- Chủ nhân, có cần thuộc hạ phục vụ nữa không ạ?
Tiểu Vũ Nhi giọng rất mềm mại dễ nghe cười hi hi nói bên tai Diệp Thanh.

- Á?
Diệp Thanh giật hết cả mình.

- Hi hi!
Tiểu Vũ Nhi giảo hoạt cười, nói:
- Chỉ cần 30 điểm Y Linh, Tiểu Vũ Nhi sẽ có thể giúp ngày giải quyết vấn đề nan giải này.

- Choáng! Dám đùa cợt mình sao, lại còn là người hư ảo nữa chứ, không ngờ lại trọc ghẹo chủ nhân này.
Diệp Thanh vốn định lao tới tóm lấ cô, vỗ mạnh vào mông cô, nhưng nghĩ tới, đối phương là người hư ảo, căn bản không có thực thể, giống như ma quỷ vậy, bản thân không có khả năng để làm cái đó.

- Cô cũng thật là..., đối với chủ nhân mà còn thế nữa sao.
Diệp Thanh tức giận nói.

Hai tay Tiểu Vũ Nhi đan vào nhau vẻ bất đắc dĩ nói:
- Tôi cũng muốn đem bản thân mình hoàn toàn hiến dâng cho chủ nhân, nhưng đáng tiếc quy tắc đã định sẵn rồi, tôi chỉ biết tuân thủ thôi ạ.

Giọng của cô nàng rất ngọt ngào, tư thế lại thướt tha nữa, khí chất cao quý, yểu điệu xuất trần, tựa như cửu thiên huyền nữ hạ phàm vậy, nhưng lại giống như một cô hầu rất thân thiết nữa, gọi mình là chủ nhân nữa, tuy thường ngày Diệp Thanh nhà ta đã gặp rất nhiều mỹ nhân rồi nhưng lúc này cũng không khỏi nghĩ ngợi này nọ.

- Ối, nếu Tiểu Vũ Nhi là người thật thì tốt biết bao.
Diệp Thanh một lần nữa cảm thán, thực ra trong lòng mỗi người đàn ông đều có một nữ nô tỳ tình tiết của mình.

- Vậy được rồi, cô làm luôn đi.
Diệp Thanh đưa tay sờ vào khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tiểu Vũ Nhi, dường như cảm nhận được vẻ dàn hồi và cảm giác da thịt vậy.

Tiểu Vũ Nhi cũng tỏ ra vẻ ngượng ngùng, ha hả cười nói:
- Dạ, chủ nhân!
Tiếp theo, rồi dùng tay lấy một giọt tinh dầu, rồi đưa lên miệng nuốt lại, sau đó ngắm nghiền mắt lại.


- Thế nào rồi?
Đợi được chằng mười giây, Tiểu Vũ Nhi mở mắt ra, Diệp Thanh vội hỏi luôn.

- Thực ra rất đơn giản, Đinh hương dùng cùng với Uất kim, sẽ tạo ra một thành phần hóa học, và thành phần hóa học này lại có phản ứng với Kim lũ mai, sau đó lại hình thành một thành phần hóa học khác, sẽ khiến da bị ban đỏ nghiêm trọng, nếu không chữa trị kịp thời, ban đỏ sẽ ngày một lớn hơn, thậm chí dẫn tới ung thư da.

Tiếp theo, Tiểu Vũ Nhi lại giải thích rõ ràng những tương tác khắc nhau của ba thành phần hóa học đó, khiến cậu cũng có những tầm hiểu biết mới, bỗng nhiên Diệp Thanh cảm thấy như mình lĩnh ngộ được những lý luận y học tiên tiến trong tầng Bạch Thủ Cảnh trước kia rất nhiều rồi.

- Cũng coi như đã rõ ràng, tiếp theo, mình có thể dùng thuốc để trị bệnh rồi.
Diệp Thanh cảm thấy rất sung sướng, sau đó dưới sự giúp đỡ của Tiểu Vũ Nhi, cậu cũng đã ngắm những phong cảnh tuyệt đẹp trong Diệu Thủ Cảnh này.

- Nếu bên hồ kia xây lên một ngôi nhà thì tốt biết bao.
Diệp Thanh đi tới chân núi, chỉ thấy mặt hồ rộng mênh mông, cách đó không xa, có một cái thác nước cao hàng ngàn trượng vậy, đúng là phong cảnh tuyệt mỹ, Diệp Thanh liền chỉ vào một khối bình nguyên thở dài.

- Cái này thật không dễ dàng đâu, để Tiểu Vũ Nhi giúp ngài.
Tiểu Vũ Nhi vẻ rất thân mật kéo lấy tay của Diệp Thanh nói.

- Như vậy có bị trừ điểm Y Linh không vậy?
Diệp Thanh cười lớn nói.

- Ha ha, chủ nhân, ngài thật thông minh, cái này cũng bị ngài đoán được rồi. Nhưng, xây dựng một tòa nhà thì rất rẻ, không tốn nhiều điểm Y Linh đâu.
Tiểu Vũ Nhi xem xết địa hình và hoàn cảnh, dường như đang tìm địa điểm, thiết kế ngôi nhà vậy.

- Là ngôi nhà hư ảo phải không?
Diệp Thanh hỏi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.