Thần Võ Chiến Vương

Chương 513: Phi long đồ đằng




Ở quân đoàn thứ ba, có một chiếc chiến hạm ở chính giữa, ngoại hình có chỗ khác biệt, so với những chiến hạm khác có vẻ rất cồng kềnh, rõ ràng tính xâm lược yếu hơn rất nhiều.
Nhưng công năng của nó không phải là thứ mà những chiến hạm khác có thể so sánh được, khi Giang Thần đến, hắn đặc biệt hưng phấn.
Nơi này dù là luyện đan hay là luyện khí, phương tiện và hoàn cảnh đều là nhất lưu, đặc biệt còn có một cái lò luyện đan to lớn ở bên ngoài. 
Là một Linh đan sư, Giang Thần có kích động mãnh liệt, muốn tiến tới để tìm tòi hư thực.
Chỉ là ở bên ngoài lò luyện đan kia có không ít giáp sĩ đứng, sắc mặt lạnh lùng, con ngươi đen vô tình, bất kỳ người nào tới gần hai mươi thước cũng sẽ phải chịu đựng áp lực cực lớn.
Không chút nghi ngờ nào cả, cho dù là luyện đan hay là luyện khí cũng không phải là thứ mà binh lính bình thường có thể sử dụng được. 
Phạm vi Giang Thần có thể tự do đi lại cũng chính là boong tàu đầu thuyền, nơi đó có bày ra từng cái từng cái bàn dài, đang có không ít quan quân ngồi đó.
Rất nhiều binh lính giống như hắn đang dùng điểm chiến công để đổi tài nguyên mà bọn họ muốn.
Ở trên boong thuyền có một đống chữ viết, trên mặt có vô số đồ vật có thể đổi từ điểm chiến công. 
Không thể không nói, Phi Long hoàng triều Chân Vũ giới không phải là các thế lực mà Giang Thần gặp được trước đó.
- Cửu U Thảo, Hoàng Tuyền Thủy còn có Thiên Huyền Thiết Tinh... Những thứ này ở Long vực đều là tài nguyên chiến lược, không ngờ ở đây lại có thể tùy ý đổi được.
- Như vậy, ta sẽ không khách khí nữa. 
Giang Thần chỉ cảm thấy dù là ở bí tàng tiểu thế giới cũng không kích động như bây giờ, đối với hắn, đây mới là bảo khố!
Không chút suy nghĩ, hắn đã đi tìm quan quân, muốn đổi linh dược.
- Ngươi cũng không thể sử dụng phòng luyện đan, tại sao lại muốn linh dược chứ? 
Quan quân có chút không hiểu nói.
- Tại sao không thể dùng chứ? Trên mặt không phải viết dùng phòng luyện đan một lần chỉ tiêu hao năm mươi điểm chiến công hay sao?
Giang Thần càng không hiểu hơn nữa, nếu không phải nhìn thấy tin tức này thì hắn cũng sẽ không nghĩ tới việc luyện đan. 
Quân Quan cười cợt, những người khác bên cạnh hắn cũng nở một nụ cười không tên.
- Đây là lệnh bài của ngươi có đúng không?
Quan quân cầm lấy lệnh bài mà vừa nãy Giang Thần đưa tới, sau khi Giang Thần gật đầu, hắn lại nói: 
- Phía sau lệnh bài của ngươi không có Phi Long đồ đằng, ngươi biết chuyện này ý vị như thế nào sao?
- Cái gì?
- Ngươi còn không phải là tướng lĩnh chính thức của Phi Long hoàng triều, sau đó còn phải xem biểu hiện của ngươi thế nào nữa. 
Lúc Quân Quan nói lời này toát ra vẻ xem thường đến chính hắn cũng không ý thức được.
Giang Thần còn không biết được chuyện này, lúc này được nhắc nhở, hắn nói:
- Binh lính bình thường cũng như vậy đúng không? Mặt trái không có Phi Long đồ đằng thì không thể được trị liệu hay sao? 
- Đó là chuyện đương nhiên, tài nguyên của hoàng triều có hạn, quân đoàn có mấy trăm ngàn người, mỗi người một cái miệng, khủng bố đến mức nào ngươi biết không? Đương nhiên cần phải tính toán tỉ mỉ.
Quân Quan có chút không kiên nhẫn, ném lệnh bài trở lại rồi nói:
- Ngươi nghĩ lại đi, xem muốn đổi thứ gì. 
- Không cần, ta vẫn muốn các linh dược mà ta vừa mới nói.
Giang Thần không chút khách khí nói.
- Ồ? 
Quân Quan có chút không rõ nhìn hắn.
Nhìn thấy Giang Thần không có ý nói rõ với mình, Quân Quan bĩu môi, tay gõ mấy lần ở trên bàn, tức giận nói:
- Tùy ngươi. 
Nói xong hắn cầm lệnh bài của Giang Thần đi tới một bên.
Trong lúc chờ, Giang Thần lại nhìn thấy cái gì đó mà sáng mắt lên.
Chỉ thấy công cụ tu hành ở nơi đó, có thứ trước mắt hắn cần nhất, đó là thứ tăng trình độ Chiến đạo lên. 
Hiện nay tay của hắn đã có thể phát huy ra được sức mạnh của bản thân, chỉ là kiếm pháp còn khiếm khuyết một chút.
Đừng xem hiện tại quyền chưởng rất lợi hại, thế nhưng một khi kiếm pháp của hắn đuổi theo kịp thì thực lực của hắn sẽ lại tăng lên thêm một bậc.
Dù sao đao kiếm vẫn luôn dẫn trước so với quyền chưởng. 
Phương pháp tăng trình độ Chiến đạo lên ở quân đoàn là ở trong một căn phòng tối, nguyên lý cụ thể đương nhiên sẽ không nói ra được.
Nhưng hiệu quả rất hấp dẫn người ta.
Nhớ rõ khi còn ở Võ Phường Long vực, Giang Thần hoàn thành chương trình học, Thiên võ ý cảnh đã đạt đến tiêu chuẩn cao nhất. 
Chỉ là người Võ Phường cũng đã nói, tài nghệ cao của bọn họ chỉ là tiêu chuẩn nhập môn thông dụng ở bên trong cửu giới mà thôi.
Phòng nhỏ có thể khiến cho Thiên võ ý cảnh của người ta được tăng lên, do đó mới kéo theo Chiến đạo.
- Đúng vậy, Chiến đạo là trạng thái chiến đấu, không thể rời bỏ bản thân, Thiên võ ý cảnh càng cao thì vấn đề mà Chiến đạo đối mặt cũng sẽ được giải quyết. 
Giang Thần suy nghĩ, lập tức kịp phản ứng lại.
Long vực Cửu Thiên giới, thậm chí là khi còn ở Thiên Hà giới, mọi người đều quan tâm tới Chiến đạo, trái lại đã quên bản chất là cái gì.
Thế nhưng đối với người của Chân Vũ giới, bọn họ có mục tiêu rõ ràng, lý giải về chiến trận đã vượt xa người của Cửu Thiên giới và Thiên Hà giới. 
Giang Thần có cảm giác thông thoáng sáng sủa.
Chợt, hắn nhìn thấy số điểm khi tiến vào phòng nhỏ một lần, đó là một trăm điểm chiến công, thời gian chỉ có một phút, hiệu quả thì phải xem người vào thế nào.
Bởi vì không thế tiến vào phòng luyện đan, Giang Thần còn sót lại hơn 300 điểm chiến công, có thể tiến vào trong đó ba lần. 
Khi Quân Quan mang linh dược trở lại, Giang Thần nói muốn đi vào phòng nhỏ kia.
- Xem ra ngươi định một lần dùng hết điểm chiến công đúng không? Đi vào phòng nhỏ, ngươi chắc chắn chứ?
Quân Quan có chút hứng thú với Giang Thần, hắn hỏi: 
- Ngươi tên là gì?
- Giang Thần.
Trên mặt Quân Quan vốn mang theo nụ cười trêu chọc, thế nhưng sau khi nghe được tên hắn đã hoàn toàn biến sắc, kinh hô: 
- Ngươi chính là Giang Thần sẽ động thủ cùng Trương Thiên Nhất hay sao?
Lời này lập tức làm cho boong tàu sôi sùng sục, trải qua khoảng thời gian này, Giang Thần đã nổi danh ở quân đoàn thứ ba, chỉ là rất nhiều người cũng không biết diện mạo của hắn ra sao.
Hiện tại bị Quân Quan này kinh hô, tất cả mọi người đều vây quanh, đánh giá Giang Thần từ trên xuống dưới. 
- Đây không phải là trọng điểm.
Giang Thần bất mãn nói.
- Ngươi cũng vì chuyện này mà muốn đi vào trong phòng nhỏ đúng không? Ngươi chỉ có ba lần cơ hội, ta khuyên ngươi nên buông tha, đi nhận sai xin lỗi với Trương Thiên Nhất, như vậy sẽ còn có hi vọng. 
Quân Quan nói.
- Đây là chuyện không thể.
Quân Quan tức giận, chỉ cảm thấy tên này cũng thật là khác loại, hắn nói: 
- Ngươi cho rằng phòng nhỏ kia rất dễ dàng sao? Ta cho ngươi biết, đã có một tháng rồi không có ai đi vào, bởi vì ai cũng không dám dùng điểm chiến công vào bên trong cái động không đáy này.
Hóa ra, phòng nhỏ này là nơi không được hoan nghênh nhất, bởi vì hiệu quả sẽ căn cứ theo người vào.
- Đã từng có người dùng mấy ngàn điểm chiến công đi vào, trình độ Chiến đạo của mình cũng không tăng lên được, như vậy ba lần cơ hội của ngươi có tác dụng sao? 
Quân Quan lại nói.
- Không có liên quan gì tới ngươi.
Giang Thần lạnh nhạt nói. 
- Cái tên nhà ngươi!
Quân Quan không nhịn được đi về phía hắn, nhưng ngay lúc đó đã bị người ở bên cạnh ngăn cản.
- Ngươi tức giận làm gì chứ, cứ để hắn vào đi, dù sao cũng không phải lãng phí điểm chiến công của ngươi mà. 
- Đúng vậy đúng vậy, cái tên này ngay cả Tạ Nham cũng dám đắc tội, có khả năng đầu óc có vấn đề.
- Ba lần cơ hội, trước sau không vượt qua một canh giờ, chúng ta có thể lập tức nhìn thấy kết quả.
Trải qua một phen khuyên bảo, Quân Quan cũng không tức giận như vậy, hắn liếc nhìn Giang Thần, nói: 
- Được được được, ngươi cứ đi vào đi, ba lần cơ hội, cố gắng quý trọng đi.
Hắn không cho Giang Thần cơ hội đi vào thử xem trước một lần mà trực tiếp khấu trừ đi ba trăm điểm chiến công, hắn làm vậy là muốn làm cho Giang Thần hối hận.
Cũng còn may Giang Thần cũng không cần điểm chiến công để làm cái gì, hắn cũng không thèm để ý, cũng giúp hắn đỡ phải đổi từng chút một. 
- Chiến đạo tăng lên, lại thêm ăn linh đan vào, không biết ở bên trong Thông thiên cảnh ta có còn đối thủ nữa hay không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.