Thần Văn Đạo

Chương 4: Tam Trọng Triều Tịch Chưởng




"Tại sao có thể như vậy, không có khả năng đến thần thông cấm thuật Diệp Duy cũng biết được, hắn nhất định là đoán mò đấy! Đoán mò đấy!" Tiếu Kỳ rất không cam lòng, trong ánh mắt nhìn Diệp Duy có mang theo một tia địch ý mãnh liệt, đây là lần thứ nhất ở năm thứ 3 sơ cấp đệ tử có người danh tiếng lại vượt qua hắn.
Hơn nữa lại còn là ở trước mặt Tử Nghiên tiểu thư.
Đây chính là một cái tát thẳng vào mặt của hắn!
Lâm Tử Nghiên cũng rất là kinh ngạc, nếu như đối với một câu hỏi hắn trả lời đúng, có lẽ là đoán mò đấy, nhưng ba cái đều đoán đúng thì xác suất này cũng rất là nhỏ.
"Diệp Duy, ngươi là làm sao biết ba đạo Thần Văn kia có thể tạo ra ba mươi tám loại cấp thấp Linh giai thần thông, mười hai loại trung cấp Linh giai thần thông, sáu loại cao cấp Linh giai thần thông?"
Tử Nghiên tiểu thư nhìn chằm chằm vào Diệp Duy, hai màu trắng đen rỏ ràng trong con mắt giống như bảo thạch sáng chói, nàng rất nghi hoặc, Diệp Duy làm sao biết biết rõ những thứ tri thức về Thần Văn này như thế?
Mặc dù là chính mình trước đây cũng vẫn cho là ba đạo Thần Văn kia có thể tạo thành ba mươi sáu loại Linh giai thần thông cấp thấp, mười loại Linh giai trung cấp thần thông cùng năm loại Linh giai cao cấp thần thông mà thôi, lần trước cùng Phó viện trưởng thảo luận ‘ Hàn Băng Thất Thập Nhị Thần Văn ’ mới trong lúc vô tình từ trong miệng Phó viện trưởng biết được, bởi vì là người bình thường thì không thể nào mà nghe được đến cái tên cấm thuật!
Diệp Duy chỉ là đệ tử sơ cấp ban thứ ba ở Nam Tinh học viện, hắn như thế nào biết được những kiến thức về Thần Văn này?
Tại thời điểm các vị sư phụ thu đệ tử, các sư phụ cũng sẽ không giảng giải bất luận cái gì về thần thông, cấm thuật, tuyệt đại bộ phận sách vở cũng sẽ không ghi chép về thần thông, cấm thuật, chỉ có Thánh viện ở lần chỉnh sữa thứ hai mươi tám “Thần Văn Đạo Tạng” mới ghi lại những cái kia thần thông cấm thuật.
“Thần Văn Đạo Tạng” quyển sách này chính là tụ tập tri thức cả thiên hạ chỉnh sửa mà thành sách, ngoại trừ những những người nghiên cứu về tri thức Thần Văn, Thần Văn đại sư sẽ xem còn lại cực ít người sẽ đi nghiên cứu “Thần Văn Đạo Tạng”, bởi vì Thần Văn Đạo Tạng bao quát Vạn Tượng, có tất cả bảy mươi hai bản, mỗi bản nhiều đến mấy ngàn vạn chữ, có người cả đời cũng không thể nào xem hết được.
"Tử Nghiên tiểu thư, cái này chỉ là tri thức phổ biến, đọc sách nhiều tự nhiên sẽ biết. . ." Diệp Duy nhún vai, lạnh nhạt trả lời câu hỏi của Lâm Tử Nghiên.
Tử Nghiên tiểu thư cùng với Diệp Duy đối thoại ngắn gọn lọt vào trong tai một đám đệ tử trong lớp, làm cho ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn phía Diệp Duy, trong nội tâm dâng lên gợn gợn sóng lớn. Diệp Duy rõ ràng đối với Thần Văn tri thức rất tinh thông, còn có cả thần thông cấm thuật bí ẩn cũng biết được?
Diệp Duy trước mắt này, thật là kẻ luôn luôn khúm núm sao? thật là phế vật Hồng cấp Thức Hải sao?
Một đám các học viên đệ tử không khỏi lau mắt mà nhìn lại Diệp Duy, tận đáy lòng đối với kiến thức của hắn bắt đầu dao động rồi.
Tiếu Kỳ nghiến răng nắm tay thật chặt, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Diệp Duy, coi như là Diệp Duy may mắn biết rõ một chút Thần Văn tri thức, vậy thì như thế nào? Chẳng lẽ Diệp Duy còn có thể tự sáng tạo ra thần thông hay sao? Chỉ cần không có cách nào tự sáng tạo ra thần thông, Diệp Duy liền vĩnh viễn đều là Hồng cấp Thức Hải là cái đồ bỏ đi, vĩnh viễn đều không thể bước vào cảnh giới Võ giả.
Đừng tưởng rằng có chút danh tiếng tại buổi học hôm nay thì có thể ngẩng cao đầu, ngươi chỉ là một cái cấp bậc nhất tinh Học đồ, đợi chút nữa tan học xem ta giáo huấn ngươi như thế nào! Tiếu Kỳ căm giận mà ngồi xuống, hắn không thể ở tại đây trong lớp học mà đi khiêu khích được.
Thức Hải thiên phú của Diệp Duy tuy rằng chỉ là Hồng cấp, nhưng nếu như có thể tinh thông các loại tri thức Thần Văn, nói không chừng có tiềm lực để trở thành Thần Văn đại sư. Giống như Thần Phong Đế Tôn, nếu như có thể từng bước một mà tự sáng tạo ra sơ cấp thần thông, có thể đạt được lực lượng Thiên Đạo ban tặng, Thức Hải thiên phú cũng sẽ từ từ tăng lên.
Tử Nghiên nàng đột nhiên trong nội tâm khẽ động, thầm nghĩ: "Nghe nói Diệp Duy tại phương diện võ học bị gọi là phế vật, chẳng lẽ hắn ở sau lưng lại vụng trộm học được không ít tri thức về Thần Văn? Khó trách lại ở trên lớp học nằm ngủ, có thể là buổi tối học quá khuya. Nói không chừng hắn thật sự có thiên phú trở thành Thần Văn đại sư?"
Ý niệm trong đầu như vậy làm Tử Nghiên nàng tim đập thình thịch, bồi dưỡng một vị Thần Văn đại sư giá trị so với bồi dưỡng được một vị Võ giả cao hơn gấp mấy trăm lần.
"Muốn trở thành Thần Văn đại sư thì quan trọng nhất chính là cảm giác lực Linh Hồn, phải kiểm tra lại hắn."
Tử Nghiên tiểu thư ngẩng đầu, nhìn về phía Diệp Duy.
"Nhìn một chút môn thần thông này!"
Bàn tay như ngọc trắng của nàng giương nhẹ, tại đầu ngón tay ngưng tụ vô hình niệm lực, ở trong đan điền Nguyên lực cũng yên lặng tuôn ra, chợt Tử Nghiên nàng dùng Niệm lực làm bút, Nguyên lực làm mực, tại trong hư không vẽ phác thảo ra ba mươi sáu đạo Thần Văn.
Nàng dùng phương thức huyền ảo đem mấy đạo Thần Văn phức tạp rườm rà tổ hợp đến cùng một chỗ, hội tụ thành một bức đồ án triều tịch ( Sóng động, nhấp nhô, thuỷ triều ), trong lúc mơ hồ dường như có thanh âm của sóng biển quanh quẩn ở bên tai, thậm chí còn có một cỗ mùi tanh nước biển nhàn nhạt phảng phất ở trong mũi. Một cỗ lực lượng sóng biển cường đại đập vào mặt.
Nếu là ở trong khi đối chiến, triều tịch chi lực bộc phát, sóng sau cao hơn sóng trước, uy lực chính là vô cùng kinh người.
Đây chính là thần thông Linh giai cấp thấp Tam Trọng Triều Tịch Chưởng.
Các đệ tử trong lớp nhìn không chớp mắt vào đồ án triều tịch đang lơ lửng trước người Tử Nghiên nàng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có vẽ non nớt đều lộ ra thần sắc kích động không ngừng.
"Thần thông, đây là thần thông!"
Đến cảnh giới thất tinh Học Đồ, Nguyên khí trong đan điền mới đủ sức để thi triển thần thông, những học viên trong lớp sơ cấp này thực lực cũng không đủ, đệ tử cấp cao nhất Tiếu Kỳ tu vi cũng chỉ là cảnh giới ngũ tinh Học Đồ chưa đủ tư cách để thi triển thần thông, đột nhiên chứng kiến Tử Nghiên nàng thi triển thần thông, các đệ tử trong lớp cũng không khỏi có chút kích động.
"Xem ngươi có thể hay không nhìn ra vấn đề!"
Tử Nghiên tiểu thư nhìn thẳng vào Diệp Duy, mang theo ánh mắt nóng bỏng thoáng có chút chờ mong, vì muốn khảo nghiệm cảm giác Linh Hồn lực của Diệp Duy nên lúc thi triển môn thần thông này nàng cố ý để lại một chỗ thiếu sót, uy lực so với Tam Trọng Triều Tịch Chưởng bình thường cũng nhỏ hơn một chút.
"Không đúng!"
Cùng với các đệ tử trong lớp không giống nhau, Diệp Duy cũng không quá mức hưng phấn, ánh mắt của hắn rơi vào bên trên ba mươi sáu đạo Thần Văn kia, thoáng có chút nghi ngờ nhìn chằm chằm vào ba chổ tiết điểm, khẽ nhíu nhíu mày.
Tử Nghiên nàng thi triển thần thông có vấn đề, có ba chỗ sai lầm rất rõ ràng.
"Tử Nghiên nàng là thiên tài nỗi bật tại Nam Tinh học viện, cảnh giới đã là Thập tinh Học đồ, sắp trở thành Võ giả, Tam Trọng Triều Tịch Chưởng chẳng qua là Linh giai thần thông cấp thấp, nàng làm sao có thể phạm sai lầm sơ đẵng như thế?"
Diệp Duy có chút nghi hoặc, ba chỗ sai lầm kia thật sự quá rõ ràng, hắn có chút không dám tin tưởng Tử Nghiên nàng sẽ phạm sai lầm sơ đẵng như thế. Tam Trọng Triều Tịch Chưởng rốt cuộc là như thế nào, Diệp Duy cũng không biết, hắn chẳng qua là biết rõ trong đó tiết điểm nào không đủ hoàn mỹ mà thôi.
Diệp Duy không biết là Tử Nghiên nàng cố ý lưu lại một chỗ sai lầm, mà hắn nhìn ra đến ba chỗ sai lầm.
"Tử Nghiên tiểu thư. . ."
Diệp Duy có chút do dự, hắn cũng không biết Tử Nghiên nàng là muốn khảo nghiệm cảm giác lực Linh Hồn của hắn, không biết có nên hay không nên ở trước mặt của học viên đệ tử mà chỉ ra sai lầm của nàng.
Dù sao đang ở trong lớp trước mặt của mọi người, bị học sinh của mình chỉ ra sai lầm, đó là chuyện vô cùng không còn mặt mũi.
"Có vấn đề gì, cứ lớn mật nói ra đi, ta sẽ không tức giận đâu"
Tử Nghiên tiểu thư nhìn thấy vẽ do dự của Diệp Duy nàng mỉm cười vỗ nhè nhẹ lên bả vai Diệp Duy, khích lệ nói.
Nhìn thấy ánh mắt khích lệ của Tử Nghiên nàng gần trong gang tấc, mùi hương thiếu nữ nhàn nhạt bay vào trong mũi, Diệp Duy cảm giác mặt mình có chút nóng lên, hơi trầm ngâm một chút, Diệp Duy cắn răng, không do dự nữa, hướng vào ba chỗ sai lầm ở bên trong, rõ ràng chỉ vào một chỗ, nhẹ nói nói:
"Cái này! ở chổ tiết điểm các đạo Thần Văn giao nhau . . . Tựa hồ có chút vấn đề, Nguyên khí lưu động không trôi chảy, chỉ sợ khó có thể phát huy ra uy lực cao nhất của Tam Trọng Triều Tịch Chưởng"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.