Thần Tọa

Chương 777: Khiêu chiến (1)




Nếu như bọn người Lâm Hi vào ở thì khi về Thần Tiêu Tông mặt mũi cùng thể diện cũng mất sạch.

Nếu gây không tốt thì những cố gắng trước kia của Lâm Hi kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ, sau khi Xem lễ kết thúc thì Thần Tiêu Tông sẽ bị tất cả mọi người chế nhạo, sẽ biến thành trò cười của Tiên Đạo Đại Thế Giới.

Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên cũng cả kinh đổ mồ hôi lạnh, chỉ cần bọn họ nhanh hơn một chút, bước vào trong sân thì đó là sỉ nhục không rửa được.

Trở lại trong tông thì sẽ phải đối mặt với tức giận của toàn bộ Thần Tiêu Tông!

- Đi!

Lâm Hi không cầm mộc bài, nhìn cũng không thèm nhìn, xoay người rời đi, thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.

- Sư đệ!

Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên nhanh chóng đi cùng.

Trên đỉnh Tiên La Sơn, chỗ đệ tử Tiên La Phái phụ trách ghi chép và phát đồng bài cho khách nhân sau đó mở sách trước mặt ghi vào cái gì đó.

Oanh!

Một bàn chân giơ lên cao cao, đột nhiên nâng lên sau đó lại giẫm xuống, chỉ nghe oanh, cái bàn kim loại của đệ tử ghi chép lập tức nát bét.

Ầm ầm!

Thiên địa chấn động, một cước này mang theo lực lượng khổng lồ không nói nổi, cả tòa Tiên La Sơn đều phải chấn động ầm ầm, giống như muốn chấn sụp cả ngọn núi vậy.

- Xảy ra chuyện gì?

- Xảy ra chuyện gì?

Động tĩnh cực lớn đã hấp dẫn người trên Tiên La Sơn nhìn qua. Một đám đệ tử Tiên La Phái nhao nhao đứng lên nhìn qua vị trí xảy ra chấn động.

- Ngươi làm gì? Ngươi điên rồi!

Triệu Như Trụ đứng lên và mở to hai mắt nhìn qua, nổi trận lôi đình nhìn đệ tử Thần Tiêu Tông trước mặt.

Tạch...

Bàn tay Lâm Hi duỗi ra, trong ánh mắt của hắn hiện ra thần sắc khiếp sợ, một bàn tay như thiểm điện duỗi ra bóp cổ của hắn, nhấc Triệu Như Trụ lên khỏi mặt đất. Một đạo chân khí mạnh mẽ tiến thẳng vào trong người của hắn phong bế toàn bộ chân khí trong người.

- Ngươi là đồ điên mà! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Triệu Như Trụ đã sớm kinh ngạc đến ngây người.

- Triệu sư huynh!

- Là người của Thần Tiêu Tông, buông hắn ra!

- Đây là tìm cái chết sao? Dám động thủ trên Tiên La Sơn của chúng ta!

...

Tiên La Sơn nhanh chóng sôi trào lên, không chỉ đệ tử trên Tiên La Sơn, ngay cả Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên cũng kinh ngạc tới ngây người.

Cách làm của Tiên La Phái quả thật làm cho người ta tức giận. Nhưng hành động của Lâm Hi cũng quá mức kinh thế hãi tục.

Đây chính là Tiên La Phái ah, hơn nữa còn là nơi diễn ra đại điển xem lễ.

- Xong, chuyện lớn rồi!

Âu Dương Nạp Hải ở trên không trung nhìn thấy một màn như vậy da đầu run lên, miệng đắng lưỡi khô.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn quen với cách làm của Lâm Hi, Lâm Hi gan lớn hắn là biết rõ. Nhưng mà Âu Dương Nạp Hải cảm giác mình vẫn còn đánh giá hắn quá thấp.

Đây là Tấn chức đại điển mà đối phương cực kỳ xem trọng, công kích đệ tử phụ trách công việc của đối phương, điểm này Âu Dương Nạp Hải dù là Thánh Vương, công lực vượt qua Lâm Hi gấp bội cũng không dám làm như vậy.

Lâm Hi có gan to tới mức đáng sợ.

Tất cả quy tắc trong Tiên Đạo Đại Thế Giới đối với hắn mà nói dường như không tồn tại.

Chuyện hắn muốn làm không ai có thể cản nổi.

- Dừng tay!

- Dừng tay!

- Thả Triệu sư huynh ra!

...

Biển người sôi trào, mọi người đều bị hành động của Lâm Hi làm kinh ngạc đến ngây người, một đám đệ tử Tiên La Phái từ khắp nơi lao tới thật nhanh.

- Ngâm!

Một tiếng kiếm ngân vang lên, vang vọng thiên địa. Chỉ thấy Lâm Hi phát ra kiếm quang chói mắt, hạo hạo đãng đãng phóng thẳng lên trời, BOANG... Kiếm quang tản ra trên khong trung, chia ra làm trăm, trăm hóa ngàn.

- Ông!

Trường kiếm run rẩy như có sinh mạng. Một ngàn lưỡi kiếm khí mỗi lưỡi nhắm thẳng vào một người, kiếm quang ẩn chứa một đạo sát cơ đậm đặc, ẩn mà không phát.

Trong một sát na, thiên địa yên tĩnh. Tất cả mọi người bị kiếm kỹ của Lâm Hi chấn trụ.

Vạn Kiếm Đại Pháp của Lâm Hi cô đọng ra một ngàn đạo kiếm khí, đối phó đệ tử Luyện Khí Cảnh đỉnh phong thì không đủ, nhưng đối phó đệ tử bình thường thì dư xài. Nhìn thấy kiếm khí trên không trung cong lên như dây cung, ẩn ẩn có thể tùy thời phát ra thì tất cả mọi người dừng lại, cả đám câm như hến, nhưng trong mắt tức giận không che dấu được.

Nhưng mà so với mọi người tức giận và nghi hoặc thì Lâm Hi suy nghĩ đơn giản hơn rất nhiều.

Đây là Tiên La Sơn, Lâm Hi không chỉ đại biểu cho bản thân mình, càng đại biểu thể diện của Thần Tiêu Tông là đại phái tiên đạo đệ nhị. Lâm Hi hắn ăn thiệt thòi cũng không là cái gì, nhưng mà Thần Tiêu Tông tuyệt đối không thể ăn thiệt thòi để bị người ta xem thường.

Đừng nói là Tấn chức đại điển, cho dù là điển lễ long trọng gấp mười lần cũng không ý nghĩa Tiên La Phái có thể dùng tư cách địa chủ vũ nhục Thần Tiêu Tông.

Chuyện này hoàn toàn không có khả năng thương lượng!

Trước khi lên đường Phó chưởng môn nói rành mạch, trong Tiên La Phái cũng không bền chắc như thép, trong tông phái chia thành mấy phe phái.

Nếu như Lâm Hi nhịn thì trong Tiên La Phái sẽ càng xem nhẹ Thần Tiêu Tông, cho rằng Thần Tiêu Tông không có thực lực gì, càng thiên hướng về Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái.

Chuyện này không còn là vấn đề nhà cỏ đơn sơ như lúc nãy!

Từ khi mới xuất phát ra khỏi Thần Tiêu Sơn thì chuyện này hoàn toàn không còn là Xem lễ thuần túy nữa, Lâm Hi hắn cũng không phải một người. Tất cả mọi người đều nhìn, Tiên La Phái đang nhìn, Thái Nguyên Cung đang nhìn, Đâu Suất Cung đang nhìn, Thái A Tông cũng đang nhìn, mặt khác còn có rất nhiều tông phái khác cũng đang nhìn.

Cho nên lúc tới Tiên La Sơn, Lâm Hi chẳng những không thể ít xuất hiện, trái lại còn phải cao điệu cho người ta biết mới được. Chẳng những không thể khiêm nhượng mà còn phải dũng cảm tiến lên. Không chiến thì thôi, đã chiến thì phải thắng!

- Ngươi thật lớn mật, dám tự tiện chuyên quyền an bài chỗ ở cho Thần Tiêu Tông chúng ta là nơi ở của nô bộc. Tiên La Phái các ngươi giới luật không nghiêm hay là không có tông quy giới luật? Hoặc là chuyện này cần chưởng môn Thần Tiêu Tông chúng ta tự mình thông báo cho chưởng môn Tiên La Phái các ngươi?

Lâm Hi lạnh lùng nói, gương mặt không mang theo chút tình cảm nào.

Âm thanh của hắn không cao không thấp nhưng đủ cho mọi người nghe được.

Khiếp sợ!

Tất cả mọi người ngây người, đặc biệt là những đệ tử Tiên La Phái.

- Phòng của nô bộc? Hắn an bài phòng của nô bộc cho người của Thần Tiêu Tông ở lại!

- Làm sao có thể?

- Tấn chức đại điển của Lạc Anh sư tỷ chính là đại sự trong tông, làm sao có thể an bài cho khách loại phòng đó được?

- Thì ra là Triệu sư huynh tự tiện chủ trương, sửa đổi gian phòng của bọn họ!

- Trách không được người của Thần Tiêu Tông lại tức giận như vậy!

Từng tiếng bước chân dừng lại, nghe được Lâm Hi nói chuyện thì đệ tử Tiên La Phái cũng hiểu rõ chuyện gì, trong nội tâm cũng không tức giận nữa, ngược lại trong lòng đang xấu xổ.

Chuyện này bọn họ đuối lý!

- Thần Tiêu Tông là đại phái tiên đạo, Triệu sư huynh an bài nơi ở của nô bộc cho bọn họ là quá làm càn rồi!

Một tên đệ tử Tiên La Phái nói ra cách nghĩ trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.