Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 128: Phi Lưu Bộc





Bên trong một gian nhà đá, Tử Thức đem một người giấy viết tên Độc Cô Cầu Bại đặt ở trước mặt Hắc Tu La.
Hắc Tu La vui vẻ nói: Giải quyết xong?Nhưng lập tức Hắc Tu La lại nhíu mày: Tại sao người giấy này vẫn còn hoàn chỉnh?Bây giờ sự sống chết của Độc Cô Cầu Bại đã ở trong tay ta, nhưng mà ta cảm thấy trực tiếp giết hắn thì quá lãng phí, cho nên về trước hỏi ngươi một câu.
Tử Thức cười nói.
Có cái gì cần lo lắng, trực tiếp giết là được Hắc Tu La không hiểu Tử Thức có ý gì.
Ngươi không cảm thấy để cho Độc Cô Cầu Bại chết ở trên Ma Đấu Thai thì càng thêm có giá trị hay sao? Tử Thức cười thầm: Ngươi nghĩ lại xem, một Á Nhân gi3t chết Tinh Hà Thần, giải Ma Danh của Động Thiên Chân, ở trên Ma Đấu Thai, bị ngươi loáng một cái giết cho tan thành mây khói, chuyện này có phải là sẽ thú vị hơn so với chết ở trong ngõ hẻm tối nhiều hay không?Hắc Tu La hơi ngẩn người một chút: Ngươi nói cũng không sai, nhưng mà ta không cảm thấy ngươi lại tốt bụng nghĩ tới ta như vậy.
Hắc hắc, lúc trước đã nói rồi, ta muốn thù lao gấp đôi.
Khắp khuôn mặt Tử Thức đều là vẻ tham lam.
Hắc Tu La không trả lời ngay, trầm ngâm một lúc lâu mới nhìn người giấy trong tay Tử Thức nói: Vật này của ngươi thật sự có tác dụng chứ?Tử Thức cả giận nói: Năng lực của ta mà ngươi còn không rõ ràng sao? Trong vòng mười sáu canh giờ tên Độc Cô Cầu Bại kia nhất định sẽ mặc ta định đoạt, ta muốn hắn sống hắn liền sống, ta muốn hắn chết hắn sẽ chết.
Nếu như ngươi không có hứng thú đối với đề nghị này của ta, vậy cứ dựa theo chúng ta nói lúc trước, ta trực tiếp gi3t chết hắn là được.

Nói xong, Tử Thức liền muốn đứng dậy rời đi.
Hắc Tu La vội vàng kéo Tử Thức lại: Ta dĩ nhiên là không có ý đó, ta đối với năng lực của ngươi đương nhiên là có lòng tin, thế nhưng Á Nhân hèn mọn, nói không chừng ngay cả cái tên Độc Cô Cầu Bại này đều là giả, đến lúc đó năng lực của ngươi cũng sẽ không có tác dụng.
Sao ngươi không nói sớm với ta những lời này.
Trong lòng Tử Thức thầm mắng, trên mặt lại cười nói: Thì ra ngươi lo lắng chuyện này, đơn giản, chúng ta liền đi thử một lần, chẳng phải sẽ biết cái tên này có phải là thật hay không ngay.
Thử thế nào? Hắc Tu La hỏi.
Chờ Độc Cô Cầu Bại một lần nữa lên Ma Đấu Thai, tìm một Ma Nhân đi tới khiêu chiến, ta ở dưới đài dùng châm nhỏ hơi đâm người giấy một cái, nhìn thử xem trên người hắn có phản ứng gì không, dĩ nhiên sẽ biết rõ cái tên này là thật hay giả rồi.
Nếu đúng là thật, ta nhẹ nhàng đâm hắn một châm, ở bên trong quyết đấu kịch liệt, giống như con muỗi cắn một cái, hắn cũng sẽ không có cảm giác gì, coi như cảm thấy cũng sẽ không để ở trong lòng.
Tử Thức cười nói.
Đây cũng là một ý kiến hay, nhưng bây giờ Ma Nhân bình thường đều có chút sợ hãi hắn, sợ rằng không có Ma Nhân nào muốn lên đài.

Hắc Tu La trầm ngâm nói.
Cũng đơn giản thôi, Ma Nhân không muốn lên, tìm một Ma Vật tới không được sao.
Tử Thức lại đề nghị.
Được, vậy cứ dựa theo lời ngươi nói mà làm đi.
Hắc Tu La đã động tâm, bây giờ danh tiếng của Độc Cô Cầu Bại ở bên trong Ma Thành giống như mặt trời ban trưa, nếu như hắn có thể phất tay tiêu diệt ở trên đài, danh vọng ở trong Ma Thành nhất định sẽ tăng cao.
Trong tay Bạch Thương Đông cầm một phần tài liệu, phía trên viết đầy tên họ của Ma Nhân bên trong Ma Thành này, còn có một chút năng lực của bọn họ.
Phần tài liệu này là Bạch Thương Đông lấy được từ chỗ Tử Thức, vật như vậy, hắn không tiện mở miệng hỏi Tích Hoa Nhân, sợ Tích Hoa Nhân hiểu lầm hắn có ý đồ gì đối với Ma Thành, hoặc là hoài nghi hắn là gian tế do Nhân Loại phái tới.
Bây giờ cuối cùng từ chỗ Tử Thức lấy được vào tay, để cho Bạch Thương Đông quá đỗi vui mừng, hơn nữa Tử Thức bởi vì tự thân hắn, cùng yêu cầu với năng lực của hắn, đối với Ma Danh cùng năng lực của rất nhiều Ma Nhân trong Ma Thành đều có nghiên cứu rất sâu, coi như là ở chỗ Tích Hoa Nhân lấy được danh sách, cũng không nhất định sẽ kỹ lưỡng hơn so với một phần này.
Sau khi Bạch Thương Đông tinh tế phân tích Ma Danh cùng năng lực của mỗi một Ma Nhân phía trên, cuối cùng xác định được sáu Ma Nhân, năng lực của sáu Ma Nhân này, Bạch Thương Đông cho rằng đều sẽ vô cùng có trợ giúp đối với Thập Phương Cổ Đế, hơn nữa Bạch Thương Đông cũng đã nghĩ xong thi từ ca phú tương ứng với Ma Danh của bọn họ.
Nhưng mà trên thực tế Bạch Thương Đông chỉ cần giải bốn cái Ma Danh là được rồi, Nam Ly Thư Viện còn có một tên Nhất Nhật để hắn vô cùng coi trọng, ngoài ra còn nhất định phải giải ra Ý nghĩa trong tên thậtcủa Quân kia.
Bên trong sáu Ma Nhân này, có năm tên đều là Ma Tướng, chỉ có một tên Ma Binh, muốn để cho những Ma Tướng kia ở trước mặt ta nói ra Ma Danh, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Bạch Thương Đông nhìn danh sách đã chọn đi ra một chút, trong lúc nhất thời cũng cảm thấy có chút khó giải quyết.
Được rồi, trước hết từ tên Ma Binh kia mà bắt đầu đi.
Bạch Thương Đông lại nhìn kỹ một lần tài liệu về Ma Binh kia.
Phi Lưu Bộc, một Ma Binh, trời sinh cửu phẩm, ngay cả Quỷ Ma Binh cũng không phải, nhưng Lực Lượng Bản Nguyên của hắn lại ngay cả Bạch Thương Đông đều có chút thèm nhỏ dãi.
Đều là cửu phẩm, Lực Lượng Bản Nguyên của Tử Thức cũng rất mạnh, nhưng mà đáng tiếc là Ma Danh của Tử Thức đã sớm bị giải khai, nếu không cũng là một lựa chọn tốt.
Nhưng nếu như so sánh với nhau, Lực Lượng Bản Nguyên của Phi Lưu Bộc càng thêm thích hợp với Thập Phương Cổ Đế hơn, cũng càng thêm được Bạch Thương Đông coi trọng.
Thậm chí Bạch Thương Đông còn có chút hoài nghi, tại sao năng lực mạnh như thế, lại sẽ xuất hiện ở trên người một Ma Binh cửu phẩm.

Lực Lượng Bản Nguyên của Phi Lưu Bộc rất đơn giản, thoạt nhìn dường như cũng không phải mạnh cho lắm, thậm chí đối với người khác lại có vẻ vô cùng phế vật, nhưng theo Bạch Thương Đông thấy, đây tuyệt đối là lực lượng kinh khủng có thể xếp vào top 10.
Lực lượng của Phi Lưu Bộc chỉ có một, người bình thường cho rằng, năng lực của Phi Lưu Bộc là để cho Phi Lưu Bộc đối với thời gian có cảm giác trì trệ.
Năng lực này giống như là không có chỗ nào xài, thậm chí là để cho Phi Lưu Bộc trở nên yếu đi, giống như trong lúc chiến đấu, Phi Lưu Bộc sử dụng năng lực của mình, nguyên bản đối phương chỉ là một kiếm bình thường, bởi vì hắn cảm giác thời gian trở nên chậm chạp, cho nên hắn thấy, kiếm của đối phương trở nên nhanh hơn, chính hắn lại né tránh không kịp.
Lực lượng như vậy thoạt nhìn thật giống như là rất rác rưởi, nhưng Bạch Thương Đông cũng rất rõ ràng lực lượng này khủng bố cỡ nào, năng lực có khả năng dính líu tới thời gian, đều là năng lực kinh khủng đến không có giới hạn, trình độ hắn có thể khai quật cũng sâu hơn nhiều so với những lực lượng khác.
Phi Lưu Bộc không mạnh, đó là bởi vì hắn chỉ là một Ma Binh, nếu như hắn có thể trở thành Ma Tướng, luyện khí hóa quang đem lực lượng của chính mình đánh ở trên người đối thủ, làm cảm giác đối với thời gian của đối thủ trở nên chậm hơn, đó là chuyện kinh khủng bực nào.
Nhưng mà, căn cứ theo phân tích của Bạch Thương Đông đối với năng lực cùng chiến tích của Phi Lưu Bộc, năng lực của Phi Lưu Bộc cũng không chỉ đơn giản là cảm giác đối với thời gian trở nên chậm mà thôi, nếu như chỉ là cảm giác đối với thời gian trở nên chậm, như vậy Phi Lưu Bộc hoàn toàn có thể mượn thân thể tiếp xúc, làm cho cảm giác đối với thời gian của đối phương trở nên chậm.
Nhưng Phi Lưu Bộc cũng không thể làm được điều này, chỉ có thể để cho cảm giác của mình đối với thời gian sinh ra chậm chạp trong nháy mắt, Bạch Thương Đông vô cùng hoài nghi, năng lực của Phi Lưu Bộc thật ra chính là thời gian gia tốc, mà không chỉ là cảm giác đối với thời gian trở nên chậm, bởi vì lực lượng của Phi Lưu Bộc quá chậm, căn bản là không phát huy ra đặc tính của thời gian gia tốc, cho nên mới có ảo giác như vậy.
Trước hết bắt đầu từ tên Phi Lưu Bộc này đi.
Bạch Thương Đông quyết định đi thử Phi Lưu Bộc một lần trước.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.