Thần Mộ Ii

Chương 49: Huyền Giới






Bát Ca công chúa và Dã Trư tinh tỏ ra sợ hãi Tiểu long khi đã biến thân, tuy nhiên khi Long Bảo Bảo trở lại hình dạng mập ú, tâm lí bẩm sinh khiếp sợ uy lực thần long lập tức cũng biến mất.
“Thế mà cũng không biết, đúng là ếch ngồi đáy giếng, các vị Yêu tổ là vô địch, không ai trong phàm giới là đối thủ của họ.” Lời lẽ của Bát Ca công chúa tỏ ra vô cùng kiêu hãnh.
“Không phải chứ?” Thần Nam có ý kích nó, để moi được nhiều thông tin hơn.
“Hừ” Bát Ca công chúa bực dọc: “Trong ba đại thế lực của Đông thổ, Yêu tổ bọn ta đứng đầu, các vị Yêu tổ đương nhiên là những người lợi hại nhất trong thiên hạ.”
“Cái gì mà ba đại thế lực.
sao ta nghe không hiểu thế ?”
“Sớm đã nói ngươi ấu trĩ, lại còn cứ thích nghe hóng, đến những kiến thức thông thường thế này mà ngươi cũng không biết!”
Thông qua Bát Ca công chúa, Thần Nam biết được ba đại thế lực là gì.
Đại thế lực thứ nhất chính là các môn phái nổi tiếng ở Đông thổ, bao gồm cả Thập đại tu luyện thế gia và những chính tà thánh địa: Đạm Đài thánh địa, Thiếu Lâm Tự, Phá Diệt đạo, Hỗn Thiên đạo.
Đại thế lực thứ hai chính là những môn phái thần bí truyền lại từ xa xưa, thực lực vô cùng hùng mạnh nhưng rất ít khi xuất hiện, những người này thường ẩn cư tu luyện ở những danh sơn thủy tú, hoặc ở các hải đảo, như Càn Thi phái, Loạn Chiến đạo môn ẩn cư hàng nghìn năm, hầu như không tham gia vào các cuộc phân tranh của thế giới bên ngoài.
Đại thế lực thứ ba do những tu luyện giả dị loại tổ hợp thành, trong đó Yêu tộc là nhiều nhất, Côn Luân vốn là thánh địa của Yêu tộc, có thể trực tiếp dùng tên Yêu tộc Côn Luân thay thế cho đại thế lực thứ ba.
“Tuy nhiên, sự phân chia thành ba đại thế lực thứ không phải chính xác tuyệt đối, bởi có nhiều môn phái nằm giữa ba đại thế lực.

Phương pháp phân chia này do cổ nhân đề ra từ rất xa xưa, kỳ thật thì dù biến động thế nào, các môn phái có thực lực đều có thể dùng ba cách: nhập thế, ẩn thế và xuất thế để khái quát.” Bát Ca công chúa chậm rãi giải thích.
“Những kẻ nhập thế đều là những môn phái ở phàm giới, đệ tử những môn phái này đặt mình trong cõi hồng trần, những kẻ ẩn thế không muốn đặt mình khỏi trần tục nhưng họ có nỗi khổ bất đắc dĩ, buộc phải làm vậy.
Những kẻ xuất thế đa số là những tu luyện giả tu vi cao thâm chân chính, không muốn bị người trần tục quấy nhiễu nên xuất thế khổ luyện, theo đuổi cực đạo cảnh giới.”
“Bây giờ ngươi hiểu rồi chứ, các vị Yêu tổ chính là những người xuất thế lợi hại nhất trong thiên hạ.”
“Đừng có ba hoa, trong khối thế lực thứ nhất và thứ hai cũng có không ít người xuất thế như vậy, chẳng lẽ họ không bằng những Yêu tổ của các ngươi sao?”
Sau khi hiểu rõ ngọn ngành, Thần Nam không còn quấy rầy Bát Ca công chúa nữa, quay đầu hỏi Dã Trư tinh: “Tiểu Trư, các vị Yêu tổ rốt cuộc đã dời Bách Hoa cốc đi đâu rồi? Côn Luân không phải có một nơi đặc biệt à, tại sao ta tìm kiếm nhiều ngày mà không phát hiện gì?”
“Ụt ịt ụt ịt…” Dã Trư tinh thật thà “trả lời”.
Thông qua lời phiên dịch của tiểu long, Thần Nam biết được một bí mật vô cùng kinh ngạc, trên đời lại bao gồm rất nhiều Huyền giới.
Những tu luyện giả tu vi đạt tới cảnh giới đỉnh cao, siêu thoát khỏi những gò bó của tâm pháp chiêu thức, rất nhiều tuyệt thế kì tài thử tìm kiếm những sức mạnh nguyên bản nhất trong nhân gian và không ít người đã tìm kiếm được không gian riêng cho mình.
Không ít người pháp lực thông thiên tìm ra những không gian trứ danh, có người trước khi bước vào giới thần tiên đã để lại nhân gian vùng không gian đó, truyền nhân hậu bối của họ dựa vào cơ sở này tiếp tục tu luyện đặng mở rộng nó, trải qua nỗ lực của vô số đời, không gian được cải tạo thành vùng đất lành để sống.
Thế giới phàm tục tồn tại không ít những không gian như thế, những người tu luyện cực đạo đó là Huyền giới, ban đầu Huyền giới kiểu này không lớn lắm, nhưng được vô số người pháp lực hùng mạnh bồi đắp, nhiều Huyền giới trở thành những vùng đất mênh mông bất tận.
Dường như mỗi Huyền giới đều liên quan tới thế giới thực tại, bởi đây là những không gian được mở ra sau, cần được bổ xung thường xuyên nguyên khí thiên địa của thế giới hiện thực bù vào.
Chỉ có hai nhân vật chí tôn trong truyền thuyết thái cổ thần thoại mới thực sực mở ra không gian cách biệt mà không cần dùng vào nguyên khí của thế giới bên ngoài, những không gian như vậy có thể được gọi là tân thế giới.
Huyền giới có một lối vào nối liền với thế giới thực tại, được gọi là tọa tiêu của Huyền giới tại ngoại giới, nếu muốn hủy diệt Huyền giới, phương pháp đơn giản nhất là hoàn toàn đóng lại tọa tiêu.
Ngoài ra, có một số người thuộc những Huyền giới khác biệt có liên hệ mật thiết với nhau nên Huyền giới được nối liền, khoảng cách giữ các Huyền giới như thế gần hơn giữa các tọa tiêu không biết bao nhiêu lần.
Giống như Huyền giới của Yêu tộc Côn Luân, và một tiểu Huyền giới của Yêu tộc trong Thập vạn đại sơn miền trung Thiên Nguyên đại lục, khoảng cách tọa tiêu giữa song phương hàng vạn dặm, nhưng nếu đi bằng đường nối liền của Huyền giới, quãng đường chỉ còn nửa ngày.
Tất cả những điều này đối với Thần Nam vừa quen vừa lạ, phụ thân hắn vạn năm trước đã từng ẩn húy và nhắc nhở hắn, chỉ là khi đó hắn không chú ý, bây giờ nghĩ lại những bí mật trong đó, hắn lại giật mình bừng tỉnh.
Cuối cùng hắn cũng biết rất nhiều cực đạo cường giả ở Đông thổ ẩn cư tu luyện ở đâu, nhất định là trong các Huyền giới, đương nhiên có người ở lại thế giới hiện thực.
Đương nhiên, những gia tộc hoặc môn phái sở hữu Huyền giới đều là các tập đoàn thế lực được lưu truyền từ cổ xưa, thực lực hùng mạnh khó tưởng tượng nổi.
Những gia tộc như vậy nhất định có lục giai cao thủ tọa trấn.
Đối với thế giới bên ngoài, Huyền giới là một thế giới khác, trong đó những ngũ giai cao thủ của trần tục không được coi là tuyệt thế cường giả.
Thần Nam có phần cảm khái: “Lại có những không gian như vậy tồn tại trên đời….
Bách Hoa cốc được các Yêu tổ dịch chuyển vào trong Huyền giới rồi?”
“Ụt ịt ụt ịt…” Dã Trư tinh “đáp”.
Thần Nam giục: “Đi nào, nhanh đưa ta tới Huyền giới của các người xem thế nào?”
Bát Ca công chúa vội vàng vỗ cánh, ngăn cảnh Dã Trư tinh định dẫn đường: “Không được, chúng ta không thể đưa các người đi.”
“Tại sao? Ta là ca ca của Thần Hi, ngươi cũng biết ta không có ác ý gì với Huyền giới Côn Luân, hơn nữa, có Yêu tổ của các người tọa trấn còn sợ gì ta làm loạn?”
Tiểu long mở to mắt, lộ ra bộ dạng vô hại, ngây thơ nói với Bát Ca công chúa: “Đúng thế, tiểu điểu, tại sao cô không để cho chúng ta đi?”
Bát Ca công chúa không khỏi run lên, nó quả sợ hãi Long Bảo Bảo, càng nhìn thấy bộ dạng này của Bảo Bảo, nó càng cảm thấy nguy hiểm.
“Các vị Yêu tổ đã đóng tất cả các đường nối liền với những Huyền giới khác rồi, hạ lệnh cho Yêu tộc Côn Luân không được bước vào hồng trần, tu luyện giới sắp sửa xảy ra chiến loạn lớn, chúng ta không muốn bị cuốn vào vũng nước đục, còn ngươi chính là nguyên nhân gây ra chiến loạn, đưa ngươi vào trong Côn Luân Huyền giới có thể dẫn đến những biến cố không ngờ.”
Thần Nam hơi kinh ngạc, các lão yêu quái không hề xuất sơn, nhưng hiểu tường tận được tình hình của ngoại giới, bây giờ đóng cửa Côn Luân Huyền giới.
Như thế làm sao được? Hắn vẫn chưa gặp Vũ Hinh và Thần Hi.
Tuy nhiên đúng trong lúc này, ở trong nơi sâu thẳm của núi rừng, vọng tới giọng nói già nua, khiến núi non rung chuyển.
“Tiểu Bát Ca, dẫn y vào đi!”
Tiểu long dường như cảm nhận được một luồng áp lực rất mạnh, nhanh chóng biến thân thành mười tám trượng, không ngừng bay lượn trên không trung, tìm kiếm người nói trong bóng tối.
Long Bảo Bảo dù sao vẫn là thần thú, vô cùng mẫn cảm với khí tức của Yêu tộc, cảm nhận tu vi của loài thú khác cao hơn nó nên hành động theo bản năng, thật ra là nó bị kích thích phải phòng vệ.
Giọng nói già nua lại vang lên, tuy nhiên lần này vô cùng dịu nhẹ, núi non không hề rung chuyển.
“Tiểu thần long, đừng giận dữ, ngươi mạnh lắm, ta không có địch ý với ngươi.”

Thần Nam vội vàng dỗ dành: “Long Bảo Bảo, đừng sốt ruột, nhanh xuống đây.”
Long Bảo Bảo liền lượn vòng bay xuống dưới: “Côn Luân này ẩn tàng một số lão yêu quái tu vi cao thâm khó đoán, mạnh hơn ta nhiều, đáng ghét.”
Dã Trư tinh nghe thấy chỉ thị của giọng nói già nua đó, cơ thể đột nhiên như được bơm khí, điên cuồng lớn lên, cuối cùng to hơn cả một con voi, cao lớn như một ngọn núi nhỏ.
Thần Nam và tiểu long nhảy lên trên người nó, Dã Trư tinh đi một bước được mười mấy trượng, nhanh chóng đi trong núi, Bát Ca công chúa theo sát.
Chạy liền mấy chục dặm, Dã Trư tinh đưa Thần Nam leo lên một đỉnh núi cao chừng sáu nghìn thước, sườn núi một màu xanh um, hoa thơm chim hót, nhưng tới trên đỉnh núi, một màu trắng xóa bao phủ, đâu đâu cũng là tuyết trắng lạnh thấu xương.
“Tọa tiêu của Côn Luân Huyền giới lại nằm trên đỉnh tuyết sơn, người của ngoại giới đúng là khó mà tìm tới được, tuy nhiên cửa vào ở đâu nhỉ?” Thần Nam nhìn cảnh vật ở trên đỉnh núi, nhưng không hề phát hiện ra có chỗ nào đặc biệt cả, càng không nói tới cửa của không gian trong tưởng tượng.
“Ụt ịt ụt ịt…” Dã Trư tinh khổng lồ sau khi nhắc nhở Thần Nam, liền làm một động tác khiến hắn giật mình, nó nhảy lên, từ trên đỉnh núi cao nhảy xuống vách đá vạn trượng.
“Ôi, Quang Minh đại thần côn trên cao, Trư đầu điên rồi.” Tiểu long kinh hãi kêu lên.
Tuy nhiên, tốc độ rơi xuống không hề nhanh chóng như tưởng tượng.
Dã Trư tinh đương nhiên không hề điên cuồng khi nhảy xuống vách đá vạn trượng, nó đưa theo Thần Nam và Tiểu long xuống vách núi, bên ngoài vách đá cheo leo đột nhiên tỏa ra những dao động năng lượng kì lạ, một luồng ánh sáng mờ ảo xuất hiện ở phía trước.
“Soạt” một tiếng, cơ thể đồ sộ của Dã Trư tinh lao vào trong.
“Soạt.”
Ánh sáng lùi lại, đất trời thay đổi, cảnh tượng hiện ra trước mắt khác một trời một vực với vách đá dựng đứng của đỉnh tuyết sơn ban nãy.
Ngoài xa, núi non trùng điệp xanh mướt một màu, lại gần thấy mặt hồ phẳng lặng như gương, điểm xuyết dưới bầu trời xanh, giống như hạt minh châu màu lấp lánh vô cùng đẹp đẽ, gần hơn nữa, cây cối um tùm, hoa tươi thơm ngát, chim hót véo von, vô cùng êm tai.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.