Thần Ma Thiên Tôn

Chương 669: Thê thiếp thành đàn




Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên nhìn sang phía đài cao xa xa. Thiên Hoàng Thái tử vốn dĩ ngồi trên một cái liễn xa trên đài cao, chẳng biết đã rời đi từ lúc nào.
- Việc này nhất định có quan hệ với Thiên Hoàng Thái tử! Kẻ ở phía sau làm chủ nhất định là hắn! Lê Trọng Lâu chỉ là một cây đao trong tay hắn mà thôi!
Ninh Tiểu Xuyên hết sức rõ ràng đạo lý này. Tương lai, tự nhiên sẽ chậm rãi cùng hắn tính sổ món nợ ngày hôm nay.
- Sư tôn, Kim Phan đại sư, đa tạ các ngươi đã giúp ta giải vây!
Ninh Tiểu Xuyên hướng về phía hai vị lão nhân sâu đậm cúi đầu một cái.
Kim Phan đại sư cười híp mắt, nói:
- Tiểu Xuyên, những gì lão phu nói lúc nãy, ngươi cũng nghe thấy rồi phải không? Việc này, lão phu đã thương lượng với sư tôn ngươi! Ngươi cảm thấy thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Kim Lăng cô nương thiên tư tuyệt đỉnh, sắc đẹp có thể so với tiên nữ, có thể nói là giai nhân tuyệt sắc nghiêng nước nghiêng thành! Vãn bối sợ là không xứng với Kim Lăng cô nương!
Kim Phan đại sư lộ ra thần sắc không vui, nói:
- Cái gì mà không xứng chứ? Ngay cả Lê Trọng Lâu cũng không phải là đối thủ của ngươi, ngươi như thế nào lại không xứng với Kim Lăng?
Kim Lăng đứng ở sau lưng Kim Phan đại sư, áo bào hoa lệ, phú quý bức người, nhưng lại không có loại cảm giác dung chi tục phấn, trái lại mang theo một cỗ khí chất cao quý.
Nàng cười khanh khách nói:
- Thái Tổ gia gia, kỳ thật Lăng Nhi cùng Ninh sư đệ sớm cũng đã quen biết nhau! Lăng nhi thật sự vô cùng yêu thích Ninh sư đệ a!
- A! Vậy thì quá tốt rồi! Nếu như hai người các ngươi đã sớm quen biết, như vậy nên giao lưu bồi dưỡng cảm tình nhiều hơn một chút a! Hắc hắc… Mộc Lam huynh, chúng ta không nên quấy rầy đám người tuổi trẻ bọn họ nữa! Hay là cùng về Bách Thảo Viên chứ?
Kim Phan đại sư cười đến mức đôi mắt chỉ còn lại một cái khe.
- Cũng đúng! Chuyện của đám tuổi trẻ, lão nhân chúng ta quả thật không tiện nhúng tay vào! Vậy hãy để cho bọn họ tự mình chậm rãi bồi dưỡng cảm tình a!
Mộc Lam đại sư cũng cười nói.
Rất nhanh, Kim Phan đại sư và Mộc Lam đại sư đều ly khai.
Ninh Tiểu Xuyên có chút không biết nói gì, trong miệng thở ra một hơi thật dài, nói:
- Kim Lăng, ngươi không có chuyện gì chứ? Ta với ngươi rất thân thiết sao?
- Đương nhiên không thân thiết! Thế nhưng, lẽ nào không thể chậm rãi bồi dưỡng tình cảm sao?
Cặp mắt Kim Lăng khẽ chớp chớp, mỉm cười nói:
- Mộc Lam đại sư cũng đã nói, để cho chúng ta chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, lẽ nào ngươi ngay cả lời sư tôn nói cũng không nghe sao?
- Hôn nhân là chuyện đại sự, ngươi cũng đừng xem như trò đùa!
Ninh Tiểu Xuyên có chút không vui, nói.
Kim Lăng khẽ vươn bộ ngực cao vút, ánh mắt lúng liếng, có chút u oán nói:
- Thân là nữ đệ tử Thế gia, từ khi sinh ra đời, hôn nhân căn bản không phải là chuyện mà mình có thể quyết định! Hơn nữa, thiên tư Võ đạo của ngươi thật sự rất cao, lại là Dưỡng Tâm Sư thiên tài, lớn lên cũng là thân người mặt người, cộng thêm nhân phẩm cũng không tệ lắm, là loại hình ta thích! Nếu tính như vậy mà nói, ta vẫn là buôn bán có lời a! Ha ha…
- Ngươi có bị bệnh không?
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu. Nếu không mình quả thật thiếu nhân tình của Kim Phan đại sư, hắn căn bản cũng không muốn nói với nàng nhiều như vậy.
Kim Lăng nói:
- Chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra dụng tâm lương khổ của Mộc Lam đại sư sao? Hắn để cho ngươi cưới ta, chính là muốn dùng thế lực của Kim Tộc để bảo hộ ngươi, tìm cho ngươi một cái ô dù chắc chắn có thể che mưa che gió! Hơn nữa, bổn Đại tiểu thư có điểm nào không xứng với ngươi? Ngươi cũng là kiếm lớn a!
- Chuyện này sau này hãy nói đi!
Ninh Tiểu Xuyên xoay người rời đi.
Kim Lăng nhìn theo bóng lưng Ninh Tiểu Xuyên rời đi, mỉm cười nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, nếu như Thái Tổ gia gia đã ở trước mặt tất cả mọi người buông lời, trừ phi ngươi chạy ra khỏi cương vực Thiên Đế Sơn thống trị, bằng không, cửa hôn sự này, ngươi có trốn cũng trốn không thoát đâu!
o0o
Ninh Tiểu Xuyên vừa mới rời khỏi khu vực chiến đài, Nhạc Minh Tùng đã đuổi theo, cười hì hì nói:
- Này, Ninh Tiểu Xuyên! Kim Đại tiểu thư kia tuyệt đối là đại mỹ nhân a! Muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn dáng vóc có dáng vóc! Ngươi chưa động tới đã chướng mắt nàng ta sao? Chẳng lẽ muốn lạt mềm buộc chặt? Khặc khặc… Ngươi cũng quá xấu xa rồi nha!
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:
- Thế lực của Kim Tộc quá to lớn! Hơn nữa, Kim Lăng lại còn là thiên chi kiêu nữ ưu tú nhất thế hệ trẻ của Kim Tộc. Nếu như ta thật thành hôn cùng nàng, Kim Tộc sẽ cho phép ta tái giá với nữ tử khác sao? Nếu nói như vậy, Hàn Yên phải làm sao đây? Thiến Thiến phải làm sao đây?
- Ngươi nói thật ra cũng có chút đạo lý a!
Mí mắt Nhạc Minh Tùng nhướng lên một cái, khẽ vuốt cằm, lại cười nói:
- Nếu như ngươi không muốn cưới nàng, hay là, ngươi đi thương lượng với Kim Phan đại sư một chút, để ta cưới nàng! Ngươi thấy thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu, hóa thành một đạo lưu quang thất thải, nhanh chóng rời đi.
o0o
Không lâu sau, Ninh Tiểu Xuyên đã phản hồi Đạo tràng Vạn Kiếm Cung.
Hắn lại cho Ninh Hinh Nhi uống thêm một giọt Ngũ Thải Huyền Thủy, giúp nàng chữa thương. Sau đó liền lưu lại một viên Quy Nguyên Đan, cuối cùng rời khỏi Đạo tràng Vạn Kiếm Cung, trở về Bách Thảo Viên.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên trở lại Bách Thảo Viên, liền lập tức gặp mặt Mộc Lam đại sư.
- Sư tôn, ngài nhất định phải khuyên Kim Phan đại sư thu hồi lại hôn sự giữa ta và Kim Lăng a!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Mộc Lam đại sư cũng có chút ngoài ý muốn, sau đó dường như đã hiểu ra điều gì đó, cười nói:
- Kim Lăng chính là nữ tử ưu tú nhất thế hệ trẻ của Kim Tộc, nếu như ngươi có thể cưới nàng, đối với ngươi mà nói, tuyệt đối sẽ là trợ lực rất lớn. Bất luận là tài nguyên tu luyện, hay là bản thân thế lực to lớn của Kim Tộc, đối với ngươi mà nói đều là một sự ủng hộ cực lớn!
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Cưới Kim Lăng, vậy Thiến Thiến phải làm sao đây?
Mộc Lam đại sư cười nói:
- Hóa ra ngươi lo lắng chính là cái này! Nam nhân mà! Không có khả năng thắt cổ chết tại một thân cây được, chỉ cần tương lai tu vi ngươi đủ cường đại, lẽ nào Kim Tộc còn có thể ngăn cản ngươi cưới nhiều thêm mấy nữ tử hay sao? Nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường! Nhớ năm đó lão phu cũng có tới 23 vị thê thiếp cả thảy, mỗi một người đều là mỹ nhân thiên tư quốc sắc a! Chỉ tiếc… haizzz…
- Sư tôn, ngài đã từng có 23 vị thê thiếp sao?
Ninh Tiểu Xuyên cẩn thận quan sát toàn thân trên dưới Mộc Lam đại sư một phen, như thế nào cũng không nhìn ra được, đối phương lại là một người đa tình như vậy!
Hai mươi ba vị thê thiếp, Ninh Tiểu Xuyên chỉ suy nghĩ một chút, cũng đã cảm thấy đáng sợ rồi.
Thế nhưng nếu so sánh Mộc Lam đại sư cùng những Hoàng đế bình thường, chỉ có 23 vị thê thiếp, tựa hồ có không đáng kể chút nào a!
Dùng thân phận và địa vị của Mộc Lam đại sư, so với những Hoàng đế kia còn cao hơn rất nhiều! Càng cường đại hơn, càng tôn quý hơn, càng có thêm nhiều cơ hội, càng có thêm nhiều thời gian hơn! Dựa vào cái gì hắn không thể có 23 vị thê thiếp?
Mộc Lam đại sư sửa lại một chút áo choàng hơi chút cũ nát của chính mình, trừng lớn cặp mắt, nói:
- Tiểu tử thúi, ngươi đừng thấy hiện tại lão tử ăn mặc lôi thôi, vừa già vừa xấu! Nhưng lúc còn trẻ, lão tử cũng là Dưỡng Tâm Sư thiên tài anh tuấn tiêu sái, không biết bao nhiêu thiên chi kiều nữ bị phong thái vô thượng của ta mê đảo a! Chỉ là con người cuối cùng sẽ có một ngày nào đó trở nên già nua, tương lai ng phải ngươi khô cũng như vậy sao?
Ninh Tiểu Xuyên tò mò nói:
- Vậy những sư nương đó của ta đâu rồi?
Thần sắc Mộc Lam đại sư buồn bã, nói:
- Haizzz… Đều đã chết hết!
- Vì sao lại đều đã chết?
Ninh Tiểu Xuyên có chút không hiểu.
Mộc Lam đại sư nói:
- Nữ tử cho dù xinh đẹp đến đâu, cũng sẽ có lúc già đi, cũng sẽ có ngày phải chết! Cái này có gì phải ngạc nhiên? Lão phu đã sống hơn năm trăm tuổi rồi, thế nhưng các nàng lại không có thọ mệnh lâu như vậy! Ta đã dùng các loại đan dược giúp các nàng kéo dài thọ mệnh, nhưng cũng chỉ có thể khiến cho các nàng sống lâu thêm một, hai trăm năm mà thôi! Ngoại trừ… một người trong đó, những người khác đều đã trở thành bụi bặm trong lòng đất rồi!
- Còn có một vị sư nương chưa chết sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vị sư nương này, tại sao lại không ở bên cạnh sư tôn?
Mộc Lam đại sư khổ sở nói:
- Đây chính là chuyện khiến cho ta thống khổ nhất! 500 năm trước, lúc đó ta vẫn còn trẻ tuổi, diện mạo tuấn lãng, thiên tư kinh người. Thế nhưng, 500 năm sau, ngươi nhìn ta mà xem, hiện tại đã trở nên vừa già vừa xấu! Thế nhưng, 500 năm trôi qua, bộ dáng của nàng cho tới bây giờ vẫn chưa từng thay đổi qua, vẫn trẻ tuổi như xưa, vô cùng mỹ lệ! Chênh lệch giữa ta và nàng cũng càng lúc càng lớn, cuối cùng bị nàng bỏ lại phía sau rất rất xa, đã trở thành người của hai thế giới!
- Tiểu Xuyên à! Nếu như ngươi thật sự động chân tình, tốt nhất vẫn là đi tìm nữ tử có thiên phú tu luyện không chênh lệch bao nhiêu với ngươi! Bằng không, tương lai nếu không phải là ngươi trơ mắt nhìn nàng chết đi, thì chính là trơ mắt nhìn nàng bỏ ngươi mà đi! Cho nên, Kim Lăng thật sự vẫn là sự lựa chọn rất tốt! Nếu như ngươi thành hôn với nàng, đối với ngươi không có một chút sai lầm nào!
- Hơn nữa, lão khốn kiếp Kim Tam Phiên kia thập phần cố chấp! Nếu như hắn đã để mắt tới ngươi, tuyệt đối không có khả năng buông tha cho ngươi. Nếu như không lôi kéo được ngươi gia nhập Kim Tộc, cho dù hắn ngủ cũng ngủ không yên, ăn cũng ăn không ngon! Cho nên, ngươi đừng hòng mơ tưởng hắn sẽ thay đổi chủ ý!
Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lúc, nói:
- Vậy được rồi! Đệ tử cũng không quấy rầy sư tôn nữa!
- Chờ một chút! Trước khi Thi đấu Tuyển chọn Đệ tử Hạch tâm kết thúc, ngươi cứ ở lại Bách Thảo Viên nghiên cứu thật tốt Đan kinh, tranh thủ sớm ngày đạt tới cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư Hồn cấp! Đợi đến lúc Thi đấu Tuyển chọn Đệ tử Hạch tâm kết thúc, ta có một việc rất quan trọng muốn nhờ ngươi đi làm!
Mộc Lam đại sư nói.
- Là chuyện gì?
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác được nhãn thần Mộc Lam đại sư có chút dị sắc.
- Đến lúc đó ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết! Ngươi đi xuống trước đi!
Mộc Lam đại sư nói.
Đợi sau khi Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi, ánh mắt Mộc Lam đại sư nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, nhãn thần hết sức lạnh lẽo:
- Tên khốn kiếp Lê Vấn Thiên kia lại dám uy hiếp lão tử! Thật cho rằng Dưỡng Tâm Sư rất dễ khi dễ sao? Nếu như không cho hắn biết một chút lợi hại, hắn sẽ không hiểu rõ năng lượng của Đại Dưỡng Tâm Sư Phách cấp rốt cuộc lớn bao nhiêu!
Tuy rằng Mộc Lam đại sư chưa từng phát hỏa trước mặt bất kỳ người nào, thế nhưng lại không có nghĩa là hắn không biết phẫn nộ.
Hắn cũng có tôn nghiêm của một vị Thủ Tịch Đại Dưỡng Tâm Sư! Nếu như Lê Vấn Thiên dám uy hiếp hắn, hắn tự nhiên cũng sẽ khiến cho Lê Vấn Thiên và Lê Tộc phải trả một cái giá thảm trọng.
Cũng giống như Ninh Tiểu Xuyên vậy, bình thường luôn là bộ dạng hữu hảo hiền hòa, dường như rất dễ nói chuyện với bất luận kẻ nào. Thế nhưng một khi có kẻ chân chính chọc giận hắn, hắn tuyệt đối sẽ khiến cho kẻ đó phải hối hận.
o0o
Sau khi trở lại nơi ở, Ninh Tiểu Xuyên liền không suy nghĩ thêm chuyện kết thân cùng Kim Tộc nữa, mà xếp bằng ngồi trên mặt đất, bắt đầu điều chỉnh trạng thái cùng tâm tình của mình. Đồng thời hắn cũng suy nghĩ xem, sau khi chính mình bại lộ Thiên Tôn Ấn, sẽ dẫn tới những phản ứng dây chuyền như thế nào.
- Lê Trọng Lâu nhất định phải chết! Hắn lại dám hạ sát thủ với Hinh Nhi, nếu không phải được ta cứu chữa kịp thời, Hinh Nhi khẳng định đã khó giữ được tính mạng!
- Sau lưng Lê Trọng Lâu, nhất định là Thiên Hoàng Thái tử! Sau này, nhất định phải đề phòng hắn một chút!
- Lần này sau khi thất thủ, Thiên Hoàng Thái tử và Lê Tộc tuyệt đối sẽ không dừng tay như vậy! Bão tố e rằng sẽ càng thêm mãnh liệt hơn! Ta nhất định phải nỗ lực đề thăng tu vi chính mình mới được!
Tuy rằng hiện tại Ninh Tiểu Xuyên có được cái ô dù Kim Tộc này, thế nhưng bản thân Kim Lăng lại chính là người của Vương Tôn Phủ. Nếu để cho nàng lựa chọn, nàng tuyệt đối càng nguyện ý tuyển chọn Thiên Hoàng Thái tử có tu vi tuyệt đỉnh, địa vị tôn quý, thế lực khổng lồ kia, chứ không phải là Ninh Tiểu Xuyên hắn.
Cho nên, Ninh Tiểu Xuyên tuyệt đối không thể hoàn toàn tin tưởng Kim Tộc và Kim Lăng, thực lực bản thân mới là quan trọng nhất.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên Quy Nguyên Đan, đặt trong lòng bàn tay:
- Sau khi luyện hóa viên Quy Nguyên Đan này, sẽ có thể giúp cho ta đạt tới cảnh giới Thiên Nhân thứ hai, Trung Thiên Cảnh!
Ninh Tiểu Xuyên bỏ Quy Nguyên Đan vào trong miệng, bắt đầu luyện hóa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.