Thần Ma Thiên Tôn

Chương 340: Ma Môn xuôi nam nhập Hoàng thành




Hàn Phú mở một góc hộp ra, bên trong lập tức phát tán huyền quang chín màu chói mắt, đan hương thơm ngát lập tức tràn ngập khắp Nghị Sự Đường.
Quả thật chính là Đại Địa Độc Tôn đan trong truyền thuyết, hơn nữa dược khí so với Đại Địa Độc Tôn đan bình thường còn mạnh hơn, hào quang chín màu phóng ra, tựa như một viên linh châu lơ lửng trong hộp.
Hai mắt Hàn Phú trợn trừng, ngón tay run run khép hộp lại, kích động không gì sánh nổi, vội vàng quỳ xuống đất, nói:
- Đa tạ Trang chủ ban thưởng, thuộc hạ nhất định vì U Linh sơn trang, vì Trang chủ, cho dù đầu rơi máu chảy, thịt nát xương tan, đến chết mới thôi.
Đã có Đại Địa Độc Tôn đan này, Hàn Phú tin rằng mình nhất định có thể trong thời gian cực ngắn đạt tới Địa Tôn cảnh, trở thành “Võ Tôn” được người người kính ngưỡng.
Những Võ giả khác có mặt ở đây cũng kích động không gì sánh nổi, trong mắt tràn ngập ánh sáng hâm mộ và ghen ghét, nếu như có thể có được một viên Đại Địa Độc Tôn đan, bọn hắn cũng tự tin rằng bản thân có thể đạt tới Địa Tôn cảnh.
Thoát Tục cảnh và Địa Tôn cảnh, mặc dù chỉ chênh lệch một cảnh giới, thế nhưng tu vi Võ Đạo và thân phận địa vị lại chênh lệch một trời một vực, không thể so sánh.
Cuối cùng cũng có người ngồi không yên.
Điện chủ Phi Ưng điện Vạn Tuyết đứng dậy, nói:
- Điện chủ Chấp Pháp điện từ sau khi đến U Linh sơn trang, không hề có bất kỳ đóng góp nào, Trang chủ ban thưởng cho hắn trọng bảo như Đại Địa Độc Tôn đan, e rằng sẽ khiến nhiều người không phục.
Hàn Phú quát to:
- Lớn mật, Trang chủ ban thưởng Đại Địa Độc Tôn đan cho ta, chính là muốn ta đóng góp càng nhiều hơn cho sơn trang, điều này đại biểu cho sự kỳ vọng của Trang chủ đối với ta. Vạn Điện chủ bất mãn như vậy, chẳng lẽ cảm thấy Trang chủ không biết làm việc, cần phải dạy Trang chủ làm thế nào ư?
- Thuộc hạ không dám.
Vạn Tuyết biến sắc, lập tức quỳ rạp trên đất.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tất cả đứng lên đi, không phải chỉ là một viên Đại Địa Độc Tôn đan thôi sao? Phàm là Võ giả đạt tới Thoát Tục tầng thứ chín, đều có thể được nhận một viên Đại Địa Độc Tôn đan.
Ầm...
Tất cả mọi người đều chấn kinh, chẳng lẽ Trang chủ vẫn còn Đại Địa Độc Tôn đan?
Đại Địa Độc Tôn đan chính là đan dược cực kỳ khan hiếm trong hàng ngũ cao cấp đan, xuất hiện một viên cũng sẽ dẫn tới chấn động, uống gì mấy viên?
Cũng chính bởi vì Đại Địa Độc Tôn đan rất thưa thớt, cho nên muốn đạt tới cảnh giới Võ Tôn, cũng càng khó khăn hơn.
Chỉ có loại khác thường như Ninh Tiểu Xuyên, mới có thể một hơi luyện chế ra mấy viên Đại Địa Độc Tôn đan.
Ninh Tiểu Xuyên tổng cộng luyện chế ra bảy viên Đại Địa Độc Tôn đan, viên thứ nhất giao cho Đại trưởng lão Thiên Diệt Đạo – Khưu Hành Hội, viên thứ hai thì ban cho Hàn Phú, trong tay hắn vẫn còn lại năm viên Đại Địa Độc Tôn đan.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đại Địa Độc Tôn đan chính là chí bảo Võ Đạo, Trang chủ cũng chỉ có vài viên, cho nên, một viên cũng không thể lãng phí. Nếu như không tự tin trong thời gian ngắn có thể đột phá đến Địa Tôn cảnh, ta sẽ không ban thưởng Đại Địa Độc Tôn đan cho hắn.
- Thuộc hạ có lòng tin chỉ trong ba ngày sẽ đột phá đến Địa Tôn cảnh, cầu Trang chủ ban thưởng đan.
Mộng Ảnh dáng người yểu điệu, nửa quỳ trên mặt đất, đôi mắt xinh đẹp bắn ra ánh sáng tự tin mãnh liệt.
Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười, nói:
- Tốt, nếu ngươi đã tự tin như vậy, ta sẽ ban cho ngươi một viên Đại Địa Độc Tôn đan.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên Đại Địa Độc Tôn đan, đưa cho Mộng Ảnh.
Mộ Dung Hoa cũng ngồi không yên, quỳ một chân trên đất, nói:
- Thuộc hạ cũng có lòng tin trong vòng ba ngày đột phá đến Địa Tôn cảnh, cầu Trang chủ ban thưởng đan.
- Mộ Dung tiền bối xin đứng lên, cho dù lão nhân gia ngài chủ động cự tuyệt thì ta cũng sẽ để lại một viên Đại Địa Độc Tôn đan cho ngài.
Ninh Tiểu Xuyên đem viên Đại Địa Độc Tôn đan thứ tư giao cho Mộ Dung Hoa.
Điện chủ Phi Ưng điện Vạn Tuyết do dự một lát, sau đó lại quỳ rạp xuống, nói:
- Thuộc hạ lòng tin trong nửa tháng sẽ đột phá đến Địa Tôn cảnh, thỉnh Trang chủ ban thưởng đan. Nếu như không thể đột phá, thuộc hạ sẽ tự đoạn tâm mạch.
Điện chủ Kim Ngọc điện Ngọc Mãn Lâu cũng quỳ trên mặt đất, nói:
- Thuộc hạ cũng có lòng tin như Vạn Điện chủ, nếu như Trang chủ có ban thưởng Đại Địa Độc Tôn đan cho thuộc hạ, sau khi tu thành Võ Tôn, thuộc hạ nhất định sẽ vì Trang chủ mà xông pha hiểm nguy không từ.
Vạn Tuyết và Ngọc Mãn Lâu đều có tu vi Thoát Tục tầng thứ chín, hơn nữa đã dừng lại tại Thoát Tục tầng thứ chín hơn mười năm, nếu như không có Đại Địa Độc Tôn đan, có lẽ cả đời bọn hắn cũng khó có khả năng đột phá đến Võ Tôn.
Cho nên, bọn hắn phải tranh thủ cơ hội này, cho dù phải dùng mạng tranh thủ thì cũng phải liều mạng một phen.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn hai người bọn họ một cái thật sâu, nói:
- Mặc dù thiên tư của các ngươi bình thường, thế nhưng, nếu các ngươi đã có tinh thần như vậy, chứng tỏ ý chí Võ Đạo của các ngươi đã siêu việt thường nhân, đáng để bổn Trang chủ dùng hai viên Đại Địa Độc Tôn đan để bồi dưỡng các ngươi.
Hai viên Đại Địa Độc Tôn đan bay vào trong tay Vạn Tuyết và Ngọc Mãn Lâu, khiến cho hai người mừng rỡ như điên, không ngừng lễ bái Ninh Tiểu Xuyên, quả thực xem Ninh Tiểu Xuyên như phụ mẫu tái sinh.
Phó Điện chủ Huyền Binh điện và Phó Điện chủ Sát Thủ điện cũng muốn đạt được Đại Địa Độc Tôn đan, thế nhưng tu vi của bọn hắn chỉ mới Thoát Tục tầng thứ bảy, cho dù có Đại Địa Độc Tôn đan thì cũng không có khả năng đột phá đến Địa Tôn cảnh trong thời gian ngắn. Cho nên, bọn hắn cũng không dám đi cầu xin Ninh Tiểu Xuyên ban thưởng đan.
Đến lúc này, trong Nghị Sự Đường, đã có năm người đạt được Đại Địa Độc Tôn đan.
Ninh Tiểu Xuyên lại lấy ra vài cái bình ngọc hàn băng từ trong túi Càn Khôn, phân phó:
- Ân kiếm thị, đưa bình ngọc hàn băng cho bọn họ, mỗi người một bình. Ba kiếm thị cũng có thể nhận được một bình.
Hoắc Thi Âm cúi đầu, cung kính hỏi:
- Trang chủ, trong này là?
- Cửu Thải Huyền Thủy.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
Cửu Thải Huyền Thủy chính là chí bảo tu luyện Võ Đạo, một giọt Huyền Thủy cũng có thể sánh ngang một viên Huyền thạch, một bình Cửu Thải Huyền Thủy này, quả thực chính là vô giá.
Sau khi Vạn Tuyết và Ngọc Mãn Lâu đạt được Cửu Thải Huyền Thủy, lại kích động không thôi, nói:
- Có được Cửu Thải Huyền Thủy tương trợ, như vậy thì ta nắm chắc mười phần có thể đột phá đến Địa Tôn cảnh rồi.
Tất cả mọi người trong Nghị Sự Đường đều cảm thấy thủ đoạn của Trang chủ thật quá lợi hại, ngay cả những bảo vật như Cửu Thải Huyền Thủy và Đại Địa Độc Tôn đan mà cũng có thể xuất ra, quả thật đúng là Thần nhân mà.
- Nửa tháng sau, U Linh sơn trang chúng ta sẽ có thêm năm vị Võ Tôn, cộng lại là tám đại Võ Tôn, đến lúc đó, nhất định toàn bộ thiên hạ đều phải run rẩy vì chúng ta.
Tám đại Võ Tôn quả thật là một chuyện rất khủng bố, sẽ khiến toàn triều khiếp sợ, khiến cho tất cả đại Vương Hầu trong Hoàng thành đều phải kinh hãi.
Mộ Dung Hoa cười nói:
- Hắc Ám Đế Thành muốn lợi dụng U Linh sơn trang chúng ta để đối phó với Ma Môn, ta thấy bọn chúng đã tính sai rồi, một khi U Linh sơn trang mọc đủ lông cánh, cũng chính là lúc quyền chiến một phen với Hắc Ám Đế Thành.
Sở dĩ U Linh sơn trang có thể trong vòng một năm mà thu chiếm được 217 biên tập, đều là nhờ có Hắc Ám Đế Thành âm thầm ủng hộ.
Hắc Ám Đế Thành muốn bồi dưỡng U Linh sơn trang, trở thành công cụ để bọn hắn đối phó với Ma Môn.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thế lực của Ma Môn đã xâm nhập vào Hoàng thành rồi ư?
Mộ Dung Hoa nói:
- Gần đây, đại nhân vật của Ma Môn liên tiếp xuất hiện trong Hoàng thành, trong đó có cả nhân vật cấp bậc Đạo chủ. Dựa theo tình báo phía dưới truyền đến, Ma Môn rất có thể sẽ động thủ với Kiếm Các Hầu Phủ.
Người khác không biết thân phận của Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng Mộ Dung Hoa lại biết. Hắn nói ra lời này, hiển nhiên là đang nhắc nhở Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ chau mày, cười lạnh nói:
- Lá gan của Ma Môn thật không nhỏ, Kiếm Các Hầu Phủ là Hầu Phủ thế tập, nội tình thâm hậu, nếu như bọn hắn dám động thủ với Kiếm Các Hầu Phủ, chắc chắn sẽ dẫn phát tất cả đại Vương Hầu của Hoàng thành liên thủ chống lai, đến lúc đó, bọn hắn nhất định không thể sống yên ổn trong Hoàng thành này.
Mộ Dung Hoa khẽ lắc đầu, nói:
- Thế nhân đều biết Kiếm Các Hầu Phủ bất đồng với Ngọc Lam Đại Đế, ba năm trước, tiểu Hầu gia Ninh Tiểu Xuyên của Kiếm Các Hầu Phủ công nhiên chửi bới Hoàng quyền, khinh rẻ Thánh Thượng, dẫn tới phong ba cực lớn. Sau đó, con trai thứ hai Ninh Thiên Thành của Kiếm Các Hầu Phủ, thiếu chút nữa suất lĩnh đại quân tiến nhập Hoàng thành. Rất nhiều người trong thiên hạ đều lén nghị luận, Kiếm Các Hầu Phủ có ý phản, rất có thể sẽ cử binh mưu phản.
- Hiện nay thiên hạ rung chuyển bất an, mỗi người đều cố gắng tự bảo vệ mình, vào thời khắc mấu chốt, một vài vị Vương Hầu trong Hoàng thành, đều không dám thân cận quá mức với Kiếm Các Hầu Phủ.
- Hiện nay, Ma Môn muốn đối phó với Kiếm Các Hầu Phủ, những người hiểu rõ Thánh ý, e rằng đều biết Ngọc Lam Đại Đế muốn mượn tay Ma Môn để diệt trừ Kiếm Các Hầu Phủ. Cho nên, đoán chừng sẽ không có người nào giúp Kiếm Các Hầu Phủ đâu.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên dần trở nên ngưng trọng, năm ngón tay bắt đầu siết chặt.
Điện chủ Phi Ưng điện nói:
- Thế nhân cũng biết là Kiếm Các Hầu Phủ không hề có bất kỳ uy hiếp nào đối với Đế vị của Ngọc Lam Đại Đế. Uy hiếp lớn nhất của Ngọc Lam Đại Đế chính là huynh trưởng Đại Kim Bằng Vương của hắn, cũng chỉ có Đại Kim Bằng Vương Phủ mới có thực lực đoạt được thiên hạ. Trong một năm này, từ Vương Hầu trong triều đình cho tới Quốc Sư tại các đại châu, phủ, đều âm thầm chọn hàng ngũ. Có người đứng về phía Ngọc Lam Đại Đế, ủng hộ Hoàng quyền, cũng có người đứng về phía Đại Kim Bằng Vương Phủ,ủng hộ Đại Kim Bằng Vương.
- Kiếm Các Hầu Phủ nắm giữ một lượng lớn binh quyền, nhưng đến bây giờ vẫn bảo trì trung lập. Cho nên, Ngọc Lam Đại Đế rất có thể sẽ mượn nhờ lực lượng của Ma Môn, bức Kiếm Các Hầu Phủ phải chọn hàng ngũ. Nghe nói, Lan Phỉ công chúa đã từng thỉnh cầu Ngọc Lam Đại Đế tứ hôn, mà đối tượng tứ hôn lại chính là tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ - Ninh Tiểu Xuyên.
- Chuyện này đã dẫn tới chấn động không nhỏ trong triều đình, cũng không biết là thật hay giả?:
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên lại càng thêm ngưng trọng.
Sau khi nghị sự kết thúc, tất cả mọi người đều lần lượt rời đi, chuẩn bị bế quan tu luyện, muốn trong một ngày gần đây đột phá đến Địa Tôn cảnh.
Ninh Tiểu Xuyên chắp hai tay sau lưng, dạo bước trong Tử Khí viên.
Vụt...
Sáu đạo sương mù màu đen bay tới, ngưng tụ thành một nữ tử dáng người thướt tha, hai đồi núi no đủ, đôi chân thon dài thẳng tắp, làn váy có chút nhếch lên, lộ ra một mảng tuyết trắng mềm mại, đặc biệt hương diễm.
Mộng Ảnh không mang mặt nạ, gương mặt có vài phần ma mị, đôi mắt sáng ngời, lông mày kẻ đen nhánh, mái tóc dài mềm mại tung bay trong gió.
Nàng tựa như một xà mỹ nữ, rúc vào trong ngực Ninh Tiểu Xuyên, thấp giọng nói:
- Trang chủ yêu nàng ta như vậy, nàng ta lại muốn dẫn cao thủ Ma Môn đi đối phó với Kiếm Các Hầu Phủ, người như vậy, căn bản không đáng để Trang chủ yêu.
“Nàng” ở đây, tất nhiên là chỉ Thánh Nữ Ma Môn.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ta tin rằng, đây không phải là chủ ý của nàng ta. Thế lực trong Ma Môn cũng rất phức tạp, mặc dù nàng ta là Thánh Nữ, nhưng thực sự cũng không có khả năng một tay che trời. Tại sao ngươi còn không đi tu luyện?
Mộng Ảnh phì cười, khẽ ngẩng cằm lên, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ta biết rõ trong lòng Trang chủ có điều ưu phiền, cho nên muốn ở cùng Trang chủ. Tối nay…
Vạt áo của nàng mở rộng ra, chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên hơi cúi đầu là có thể nhìn thấy hai quả cầu tuyết trắng, da thịt thập phần tinh tế tỉ mỉ.
- Không cần, tối nay ta vẫn còn chuyện muốn làm, ngươi đi tu luyện đi, ta đoán là không bao lâu nữa, thiên hạ nhất định sẽ phát sinh đại rung chuyển, mà nguồn gốc của rung chuyển này, rất có khả năng sẽ bắt đầu tại Hoàng thành.
Ninh Tiểu Xuyên suốt đêm tiến vào Hoàng thành, cũng không lập tức trở lại Kiếm Các Hầu Phủ, mà là đến Quan Ngọc Lâu.
Lần này đến Quan Ngọc Lâu, Ninh Tiểu Xuyên rõ ràng cảm nhận được có không ít cường giả Võ Đạo âm thầm ẩn tàng, hiển nhiên đều là cao thủ Ma Môn.
Ngọc Ngưng Sanh ngồi trong lương đình, trên bệ đá đặt một cổ cầm, ngón tay mảnh khảnh vuốt trên dây đàn, mỗi một động tác đều ưu nhã động lòng người, khí chất xuất trần.
Trong rừng trúc, lá xanh rơi lả tả, có lá rơi vào trong lương đình, có lá rơi xuống dưới chân nàng, có lá bay qua trước mặt nàng. Gió mát khẽ thổi chiếc khăn che mặt tung bay, lộ ra tiên nhan như ngọc, quả thật giống như một tiên nữ đang đánh đàn.
Ninh Tiểu Xuyên bước vào sân nhỏ, đứng bên ngoài đình, nhắm mắt lại lắng nghe nàng đánh đàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.