Thần Ma Thiên Tôn

Chương 261: Ong chúa




Ninh Tiểu Xuyên day day huyệt Thái Dương, hít một hơi thật sâu, nói:
- Nguyệt Danh Hoa giết hắn?
Ngân Trì phu nhân lắc đầu, nói:
- Nếu như Nguyệt Danh Hoa động thủ giết hắn, có lẽ là quá dễ dãi cho hắn rồi, không ngờ Tề Thiên Hầu lại tự mình tức chết, bởi vì, khi hắn đi vào phòng của Nguyệt Danh Hoa, hắn đã nhìn thấy, hạ nhân của mình nằm trên giường của Nguyệt Danh Hoa.
Bất kỳ một nam nhân nào, nếu gặp phải một nữ nhân thế này, e rằng đều tức đến chết mà thôi.
Thế nhưng, cũng phải trách Tề Thiên Hầu, rõ ràng là đã già rồi, không ngờ lại dây vào Nguyệt Danh Hoa trẻ tuổi, mỹ miều, cũng khó trách bị Nguyệt Danh Hoa báo thù.
Bất kỳ một nữ nhân nào, nếu như bị một lão già cướp mất trinh tiết, e rằng đều cảm thấy ám ảnh trong lòng, muốn báo thù. Hơn nữa, Nguyệt Danh Hoa lúc đó còn là một nữ nhân tâm cao khí ngạo.
Nữ nhân thật sự là một loài sinh vật đáng sợ.
Ninh Tiểu Xuyên nâng cốc rượu lên, uống cạn rồi nói:
- Nguyệt Danh Hoa chà đạp bản thân, làm hại bản thân mình như vậy, liệu có đáng không?
Ngân Trì phu nhân mím nhẹ môi, nói:
- Đáng.
Ninh Tiểu Xuyên không muốn làm một kẻ vệ đạo đại nhân đại nghĩa, cũng không muốn dạy người khác phải làm như thế nào, nhưng vẫn nói:
- Nguyệt Danh Hoa cho dù báo thù thành công, thì cũng không được gì, bản thân liệu có thỏa mãn không? Nguyệt Danh Hoa băng thanh ngọc khiết cũng đã chết rồi, bây giờ đang sống chỉ là một Ngân Trì phu nhân đang đắm chìm trong đọa lạc, không cách nào giải thoát.
Năm ngón tay ngọc trắng như tuyết của Ngân Trì phu nhân, giấu trong ống tay áo rộng, nắm chặt lại, hàm răng như pha lê, khẽ cắn môi, vung tay hất đổ hết rượu ra sàn.
- Rầm!
Nàng lật đổ chiếc bàn trên giường:
- Giả nhân giả nghĩa, ta đã nghe quá nhiều rồi. Ta không tin là ngươi lại không muốn ngủ với ta?
Ngân Trì phu nhân ưu nhã đứng lên, áo bào rộng từ thân thể tinh tế như ngọc rơi xuống, lộ ra một thân thể hoàn mỹ kiều diễm hoàn mỹ vô khuyết của Ngân Trì phu nhân, tuyệt đối là thân thể mê hoặc nhất thiên hạ, đôi ngực căng đầy, vùng bụng nhẵn nhụi, đôi chân ngọc thon dài thẳng tắp, bờ mông cong cong vểnh cao.
Trước ngực của nàng được che bởi một yếm ngực màu hồng, mỏng như tơ, khiến cho đôi bồng đảo dưới ngực lúc ẩn lúc hiện, mà bên trên yếm ngực lại nhô ra hai gò đồi tròn trịa, trắng ngần giống như lòng trắng trứng gà vừa mới bóc.
Nàng rất hiểu thân thể của phụ nữ làm thế nào mới hấp dẫn được nam nhân, sẽ không lột trần cơ thể mình, mà cần một loại mơ hồ, thần bí. Mê hoặc khiến cho nam nhân tự cởi bỏ những hàng rào trên người nàng, như vậy trong lòng của nam nhân mới có cảm giác thành công.
Vưu vật mê người như Ngân Trì phu nhân, cho dù là Tề Thiên Hầu có tu vi cao tới Địa Tôn Cảnh tầng thứ chín thì e rằng cũng không thể hạ thủ giết nàng, sẽ bị nàng mê hoặc đến hồn siêu phách lạc, cuối cùng chết trong tay của nàng. Huống hồ người trẻ tuổi khí thịnh như Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu nói Ninh Tiểu Xuyên thực sự có thể hoàn toàn áp chế tà niệm trong lòng, đó mới là việc lạ.
- Phu nhân, cáo từ.
Ninh Tiểu Xuyên không muốn đi theo vết xe đổ của Tề Thiên Hầu, liền cắn chặt đầu lưỡi, tự nhủ với bản thân nhất định phải giữ vững lý trí, dùng ý chí quật cường để chiến thắng dục niệm, lập tức phải dời khỏi khoang xe.
- Trang chủ sao lại vội vàng rời đi, hay là nô gia chiêu đãi không chu đáo?
Ngân Trì phu nhân tóm lấy tay của Ninh Tiểu Xuyên, thân thể kiều diễm thuận thế ngã vào lòng Ninh Tiểu Xuyên, cánh tay ngọc mềm mại ôm lấy cổ của Ninh Tiểu Xuyên, đôi ngọc phong mềm mại áp lên ngực của Ninh Tiểu Xuyên, một loại kích thích như dòng điện từ ngực truyền tới toàn thân của Ninh Tiểu Xuyên.
Bất luận là kiếp trước hay kiếp này, Ninh Tiểu Xuyên đều chưa từng gặp qua loại kích thích này, huống hồ lại là một nữ tử vô cùng mỹ lệ yêu kiều.
Đây thực sự là một loại mê hoặc câu hồn đoạt phách hắn.
- Còn muốn trốn sao? Ha ha phàm là con mồi bị ta nhắm vào, thì đều không thể thoát khỏi tay ta. Ngân Trì phu nhân nhìn Ninh Tiểu Xuyên toàn thân run rẩy, là biết Ninh Tiểu Xuyên đã không thể thoát khỏi xa sương (*) này, hôm nay lại có một nam nhân bị nàng thu phục.
(*) xa sương:thùng xe
Chỉ cần nam nhân này bị nàng thu phục thì cho dù hắn có là Trang chủ của U Linh Sơn Trang, thì nàng cũng chỉ xem như một đồ chơi thấp hèn hơn cả nô lệ, có thể đem tôn nghiêm của hắn ra giẫm đạp bất cứ lúc nào.
Ngón tay của Ngân Trì phu nhân sờ lên ngực của Ninh Tiểu Xuyên, cởi cúc áo của hắn, ngón tay vuốt từ ngực lên trên má của Ninh Tiểu Xuyên, như muốn trút mặt nạ của Ninh Tiểu Xuyên xuống.
- Ầm
Ninh Tiểu Xuyên một tay hất Ngân Trì phu nhân ra xa, hít một hơi thật sâu.
Nguy hiểm quá.
Loại mê hoặc này, nam nhân cơ bản không thể chịu đựng nổi, cho dù Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng đã đẩy Ngân Trì phu nhân ra, nhưng đôi mắt lại vẫn dán chặt lên thân thể của nàng, cơ bản là không thể điều khiển được ánh mắt mình.
Một khi đã trở thành người của Ngân Trì phu nhân, cuối cùng sẽ chết dưới tay của Ngân Trì phu nhân, ai cũng không ngoại lệ, Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn chọc giận đầu ong chúa độc ác này.
Ngân Trì phu nhân cũng hơi ngạc nhiên, đây là nam nhân đầu tiên chủ động cự tuyệt nàng.
- Ai da! Ngươi làm đau nô gia rồi!
Ngân Trì phu nhân ngã ra tấm thảm trên giường, miệng phát ra âm thanh mềm mại, một góc áo ngực trên người rơi xuống, lộ ra nửa bầu ngực đầy đặn, căng tròn mà săn chắc, chỉ nhìn thôi cũng biết là nếu nắm vào, chắc chắn sẽ có cảm giác đầy đặn, mềm mại, khiến người khác thần điên bát đảo.
Ninh Tiểu Xuyên cắn mạnh đầu lưỡi, trong tay ngưng tụ một thanh đoản kiếm Huyền Khí sắc nhọn, ánh mắt lạnh lùng nhìn Ngân Trì phu nhân, mang theo một tia sát khí dày đặc.
Ngân Trì phu nhân cảm thấy có sát khí, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không giảm đi nửa phần, ánh mắt mơ màng, khẽ cười nhạt.
Nàng cơ bản không tin là Ninh Tiểu Xuyên nỡ ra tay giết nàng.
- Phập…
Ninh Tiểu Xuyên đâm một nhát vào đùi mình, máu tươi phun ra, rơi xuống thảm, một cảm giác đau đớn lập tức lan truyền khắp toàn thân, khiến hắn dần thanh tỉnh lại.
Ngân Trì phu nhân cũng kinh ngạc, trong mắt thoáng hiện một tia dị dạng.
Ninh Tiểu Xuyên thu lại đoản kiếm, nhìn Ngân Trì phu nhân một cái, nói:
- Ta đã gặp Tề Thiên Nhi. Bây giờ ta đã hiểu vì sao cô ấy lại không muốn tu luyện trong Tề Thiên Hầu Phủ? Vì sao lại ghét mẫu thân mình như vậy? Đến nữ nhi của ngươi còn xem thường ngươi. Phu Nhân, ngươi hãy tự trọng.
Dứt lời, Ninh Tiểu Xuyên liền nhanh chóng thoát khỏi xa sương, để lại Ngân Trì phu nhân vẫn đang kinh ngạc ngồi trên thảm, nhìn về phía đùi vẫn đang chảy máu Ninh Tiểu Xuyên, trong đầu vang vọng âm thanh của Ninh Tiểu Xuyên.
- Phu nhân, Xuyên công tử… hắn…. á!
Thị nữ đi vào xa sương, nhìn thấy trên sàn toàn là máu, liền kinh ngạc không thôi.
Ngân Trì phu nhân khoác áo bào lên người, mặc lại chỉnh tề, ngồi xuống giường, bình tĩnh nói:
- Xuyên công tử, hắn đi rồi sao?
- Vâng.
Thị nữ gật đầu.
Ánh mắt của Ngân Trì phu nhân nhìn vào đĩnh hương chính giữa xa sương, ánh mắt mê ly, cười nghĩ:
- Hắn cho rằng đã thoát khỏi tay ta, nhưng hắn không biết đây mới là bắt đầu. Nhưng… Thiên Nhi rõ ràng đang ở trong Thiên Đế Học Cung tu luyện, tại sao hắn lại quen biết Thiên Nhi, lẽ nào hắn cũng là người trong Thiên Đế Học Cung?
Ngân Trì phu nhân hận Ninh Tiểu Xuyên sâu sắc, vì câu nói trước lúc đi của Ninh Tiểu Xuyên, đã đâm thẳng vào tim của nàng, khiến nàng đau đớn không thôi.
Nàng ghét nhất là bị người khác vạch trần, trong khi lại bị Xuyên công tử vạch trần một cách vô tình.
Đồng thời, đây cũng là lần đầu tiên nàng thất bại trước một nam nhân, trong thâm tâm nàng thề rằng, nhất định phải chinh phục được Xuyên công tử, bằng không thì trong thâm tâm nàng không thể yên ổn được.
- Trang chủ, ngài và Ngân Trì phu nhân ở trong khoang xe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tư Đồ Phượng Vũ rất hiếu kỳ hỏi.
Tư Đồ Phượng Vũ đương nhiên biết Ngân Trì phu nhân là loại nữ nhân thế nào, càng biết thủ đoạn của nàng đối với nam nhân ra sao, cũng bởi vì lý do này mà lại càng hiếu kỳ, không biết Ninh Tiểu Xuyên trong khoang xe đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại khiến mình bị thương?
- Những gì không nên hỏi, ta khuyên cô tốt nhất không nên hỏi?
Ninh Tiểu Xuyên nhảy từ trong xe của Ngân Trì phu nhân ra, trong cơ thể tràn ngập dục hỏa, huyết dịch toàn thân giống như đang thiêu đốt, cho dù nhìn thấy vòng eo thon thả của Tư Đồ Phượng Vũ, trong lòng cũng nảy sinh tà niệm, kích động đến mức nảy sinh ý nghĩ muốn lột sạch mọi thứ trên người nàng.
Ninh Tiểu Xuyên rõ hơn ai hết, loại ý nghĩ này rất nguy hiểm, bởi vậy, đang cố gắng kiềm chế bản thân.
Tư Đồ Phượng Vũ bị ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên dọa cho sợ hãi, không dám nói thêm nửa lời.
Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển Huyền Khí hồi phục vết thương, hít sâu một hơi, dẫn Tư Đồ Phượng Vũ theo thông đạo bí mật tiến vào Kiếm Các Hầu Phủ.
- Ai?
Hai lão giả đang coi giữ thông đạo, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên dẫn theo một nữ nhân tiến vào, lập tức bộc phát Huyền Khí cực mạnh, Huyền Khí bao quanh hai thanh chiến đao.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra Thanh Ngọc Lệnh, nói :
- Ta muốn gặp Hầu Gia.
Hai lão giả nhìn thấy Thanh Ngọc Lệnh, lập tức thu lại chiến lại, cúi người hành lễ.
Ninh Tiểu Xuyên đi thẳng vào trong Kiếm Các Hầu Phủ, tiến về phía thư phòng của Lão Hầu Gia.
- Vào đi. Tiếng của Lão Hầu Gia từ trong thư phòng vọng ra.
Ninh Tiểu Xuyên để Tư Đồ Phượng Vũ đợi ở bên ngoài, một mình tiến vào thư phòng.
Lão Hầu Gia ngồi ở vị trí thủ thượng trong thư phòng, nhìn Ninh Tiểu Xuyên tiến đến trước mặt, nheo mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên, quan tâm hỏi:
- Ngươi bị thương phải không?
- Vừa rồi giao đấu với Thái Tử, bị thương một chút, bây giờ không sao rồi.
Ninh Tiểu Xuyên gỡ mặt nạ trên mặt xuống, nhìn về một góc của thư phòng, hơi cúi người xuống hành lễ, thoáng lộ thần sắc nghi hoặc:
- Nhị bá không phải đã trở lại quân doanh cầm quân rồi ư? Sao lại quay về đây?
Trong Kiếm Các Hầu Phủ, Ninh Tiểu Xuyên chỉ coi Lão Hầu Gia và Ninh Hinh Nhi là người thân, còn lại, thì phải tính đến vị nhị bá - Ninh Thiên Thành này.
Mặc dù, thời gian mà Ninh Tiểu Xuyên và Ninh Thiên Thành tiếp xúc với nhau không nhiều, nhưng cũng biết tình cảm mà vị nhị bá này dành cho mình có thừa, cho dù ở ngoài cầm quân, nhưng mỗi năm đều tìm Huyền dược gửi về cho hắn chữa bệnh.
Bởi vậy, Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên kính trọng Ninh Thiên Thành như bậc trưởng bối.
Trên người Ninh Thiên Thành vẫn mặc áo giáp, từ trong túi áo giáp lấy ra một bình ngọc, đưa cho Ninh Tiểu Xuyên, thô lỗ nói:
- Cái gì mà không sao? Huyết mạch nội thể sắp đứt hết rồi, còn giả vờ nói không sao. Đây là bình Đọa Tục Liệu Thương Đan, ngươi hãy dùng trước một viên, đợi vết thương hoàn toàn ổn định, chúng ta sẽ nói đến chính sự. Đúng rồi, là Thái Tử đã đánh ngươi bị thương phải không? Con bà nó, xem ra năm xưa vẫn chưa mạnh tay với hắn, có cơ hội phải đánh hắn một lần nữa mới được.
Ninh Tiểu Xuyên đã từng nghe nói vị nhị bá này lúc còn trẻ tuổi làm mưa làm gió trong Hoàng Thành, đến Thái Tử cũng bị hắn đánh, thì ra lời đồn là có thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.