Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1416: Đi theo (2)




Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm Hùng Tâm, sau một lát mới trực tiếp nói:
- Đã như vậy, vậy vãn bối xin cáo từ!
Trực tiếp xoay người, Ninh Tiểu Xuyên lập tức đuổi theo phương hướng vừa rồi hai người Phong Nguyệt Hề và Phong Cửu U đã ly khai. Hắn đương nhiên có thể nhìn ra, lời giải thích vừa rồi của Hùng Tâm mặc dù đã rất rõ ràng, nhưng phần lớn là đang tìm cớ để không xuất thủ với chính mình mà thôi. Bản thân Hùng Tâm thật sự là không muốn giao thủ với chính mình. Bất quá lúc này Ninh Tiểu Xuyên cũng không thèm quan tâm tới cái này.
Đưa mắt nhìn theo bóng lưng Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi, một gã cao thủ bên cạnh Hùng Tâm chợt cau mày, hỏi:
- Lão Hùng, chúng ta cứ như vậy để cho hắn rời đi sao? Nhưng vừa rồi Lão đại đã nhắn lại, để cho chúng ta lưu tiểu tử này lại a?
- Lưu lại cái rắm! Các ngươi không nghe được những gì vừa rồi ta đã nói sao? Mặc dù tiểu tử này tu luyện thời gian không dài, nhưng lại giống như Lão đại vậy, đều là một đám biến thái. Nếu chúng ta xuất thủ với hắn, kẻ cuối cùng gặp xui xẻo tuyệt đối là chúng ta!
Hùng Tâm hừ lạnh một tiếng, nói. Gã cao thủ bên cạnh hắn nghe vậy, thoáng trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới tiếp tục nói:
- Cái này thì ta cũng biết rõ! Nhưng nếu chúng ta cứ như vậy để cho hắn rời đi, đợi sau khi Lão đại trở về, chúng ta tuyệt đối cũng sẽ gặp xui xẻo. Lẽ nào các ngươi nghĩ muốn bị Lão đại một lần nữa thu vào địa phương đó sao? Dù sao bản thân ta thà chết cũng không nguyện ý lại tiến vào Không gian Cửu U một lần nữa a!
- Ta cũng vậy! Nếu lại phải tiến vào Không gian Cửu U một lần nữa, ta cũng không nắm chắc có thể còn sống sót đến lúc rời khỏi a!
- Tất cả mọi người đều giống nhau a! Đừng nói những lời vô ích này nữa, trước hãy nói một chút hiện tại chúng ta nên làm thế nào đi đã!
- …
Vừa nhắc tới Không gian Cửu U, đám người bên cạnh Hùng Tâm tựa hồ trở nên cộng minh, trên mặt toàn bộ đều lộ ra thần sắc nghĩ tới mà sợ. Cuối cùng, một người trong đó nhìn về phía Hùng Tâm, hỏi:
- Lão Hùng, chuyện này còn đợi ngươi quyết định a! Ngươi nói xem hiện tại chúng ta phải làm sao đây?
Hùng Tâm từ nãy đến giờ vẫn luôn trầm mặc không nói lời nào, lúc này mới chậm rãi nói:
- Nếu là ta, hiện tại ta lựa chọn sẽ tiếp tục đi theo sau lưng tiểu tử này. Lão đại nhắn lại bảo chúng ta không được để tiểu tử này chạy thoát, nếu chúng ta vẫn luôn đi cùng một chỗ với hắn, vậy dĩ nhiên không tính là chúng ta để cho hắn chạy thoát a!
- Biện pháp tốt! Không ngờ lão Hùng ngươi lại có đầu óc như vậy a!
- Bớt nói nhảm đi! Mau đuổi theo rồi hãy nói!
- …
Ánh mắt đám người bên cạnh Hùng Tâm nhất thời sáng ngời, lập tức đuổi theo phương hướng Ninh Tiểu Xuyên vừa mới ly khai. Hùng Tâm khẽ lầu bầu một câu, cuối cùng cũng đuổi theo phía sau.
o0o
Vừa mới chạy đi không được bao xa, Ninh Tiểu Xuyên đã phát hiện đám người Hùng Tâm đang đuổi theo phía sau.
Lúc này đám người Hùng Tâm đang đi theo phía sau hắn khoảng chừng vài trăm thước, Ninh Tiểu Xuyên thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ ràng dung mạo của đối phương. Hơn nữa, chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên tiến lên, đám người Hùng Tâm cũng sẽ tiến lên, Ninh Tiểu Xuyên thay đổi phương hướng, bọn họ cũng đồng dạng thay đổi phương hướng.
Cứ như vậy tiếp tục tiến lên hơn mười dặm đường, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc cũng có chút khó chịu, trực tiếp dừng bước, quay đầu nhìn về phía đám người Hùng Tâm sau lưng mình. Lúc này, đám người Hùng Tâm vậy mà cũng trực tiếp dừng lại, đứng ở xa xa nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Đứng ở đằng xa, ánh mắt đối diện với đám người Hùng Tâm, cặp mày Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu lại. Có một đám người mãi luôn bám đuôi phía sau chính mình như vậy, cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy khó chịu. So với việc để mặc cho đám người Hùng Tâm bám theo phía sau chính mình như vậy, Ninh Tiểu Xuyên tình nguyện trực tiếp trở lại đánh một trận với bọn họ, phân ra thắng bại, sau đó đường ai nấy đi.
Nhưng ngay tại thời điểm hắn chuẩn bị quay trở lại, thì Hùng Tâm đã đột nhiên chủ động tiến về phía hắn. Sau khi tiến tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, Hùng Tâm cười hắc hắc nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, đừng có tức giận a! Chúng ta đi theo sau lưng ngươi cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi. Nếu ngươi không thích, ta có thể đại diện bọn họ làm một khoản giao dịch với ngươi a!
Ninh Tiểu Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Giao dịch? Là giao dịch gì?
Hùng Tâm gật đầu nói:
- Nội dung khoản giao dịch này là, ngươi tiếp tục để cho chúng ta đi theo sau lưng ngươi. Đổi lại, ta có thể nói chuyện phiếm với ngươi!
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên nhất thời âm trầm, nhìn chằm chằm Hùng Tâm, cảm thấy đối phương chính là đang trêu đùa chính mình. Hùng Tâm bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, hiện tại ta cũng chỉ có điều kiện này có thể giao dịch với ngươi mà thôi. Nếu ngươi vẫn chưa hài lòng, có thể tìm kiếm một chút trên người chúng ta, nhìn xem có vật gì khiến ngươi có thể xem trọng, cứ việc cầm đi cũng được!
Ninh Tiểu Xuyên nghe hắn nói vậy, ngẩng đầu quét nhìn đám người ở xa xa, nói:
- Đi theo sau lưng ta thật sự quan trọng như vậy sao?
- Đương nhiên! Vô cùng quan trọng! Bất quá hiện tại ta tạm thời không thể nói cho ngươi biết nguyên nhân cụ thể!
Hùng Tâm gật đầu, nói. Ninh Tiểu Xuyên thu hồi ánh mắt, thoáng trầm ngâm một lúc, sau đó mới nói:
- Nếu đã là giao dịch, như vậy ta cũng có một điều kiện. Nếu ngươi không thể chấp nhận điều kiện này của ta, như vậy cái gọi là giao dịch này, ngươi không cần nhắc lại nữa!
- Điều kiện gì? Ngươi cứ việc nói ra!
Ngữ khí Hùng Tâm vui mừng, gấp gáp nói. Ninh Tiểu Xuyên bình tĩnh nói:
- Vừa rồi ngươi nói sẽ nói chuyện phiếm với ta. Nếu đã là nói chuyện phiếm, đương nhiên là phải có nội dung nói chuyện phiếm a!
Liếc nhìn Hùng Tâm một cái, Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục nói:
- Điều kiện của ta chính là, một lát nữa khi ta tra hỏi ngươi vấn đề gì, ngươi nhất định phải tận lực thành thật trả lời ta, không được nói dối! Nếu ngươi thật sự không muốn trả lời một vấn đề nào đó, ngươi có thể trực tiếp từ chối, nhưng tuyệt đối không được nói dối!
Hùng Tâm nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên một hồi, cuối cùng cũng gật đầu:
- Được! Ta đáp ứng ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.