Thần Ma Chi Mộ

Chương 521:






Sắc mặt Hoa Dương Chân Quân hơi biến đổi, lời của Tra Phi Hùng đích xác khiến… (nguyên văn bị thiếu)
Những tu chân giả ở đây, nếu luận về tu vi, thực lực, đều yếu hơn hắn không chỉ chút ít.
Thế nhưng, những tu chân giả này mỗi người đều có lai lịch, đằng sau mỗi người đều có một môn phái tu chân chống đỡ.
Đặc biệt là có môn phái thần bí thế lực cường đại như Ma tông đây!
Một khi hắn cướp hai bảo vật này đi, lại còn làm bị thương những tu chân giả này, những môn phái tu chân đó khẳng định sẽ xúm nhau kéo tới.
Chân Quân Động Phủ mà hắn lãnh đạo nhất định sẽ gặp phải tai họa ngập đầu.
Mà bản thân hắn sẽ lâm vào cảnh truy sát vô tận.
Chỉ là, Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết này đúng là vật cực kì hiếm có, phóng mắt cả tu chân giới, cũng không tìm ra được vật nào quý giá hơn hai vật này.
Nếu hắn có hai vật này, dùng vào tu luyện, tối đa vài trăm năm, hắn liền có thể đột phá bình cảnh trong tu luyện, tiến vào Đại Thừa kì, bước lên hàng ngũ cường giả đỉnh phong, cùng tứ đại đỉnh phong cường giả hiện nay đứng ngồi ngang hàng!
Nói không chừng, chẳng bao lâu nữa, hắn còn có thể tu luyện viên mãn, phi thăng thành tiên.
Đây là một sự dụ dỗ to lớn bày trước mắt hắn.
Muốn hắn trơ mắt bỏ qua, đâu có dễ dàng như vậy?
Trong lòng Hoa Dương Chân Quân đấu tranh kịch liệt, cẩn thận cân nhắc lợi hại được mất.
Hắn phải đưa ra lựa chọn, mà lựa chọn này tương lai phải mang lại chỗ tốt to lớn cho hắn!
Sắc mặt Hoa Dương Chân Quân không ngừng biến ảo, cuối cùng, lòng tham đối với hai bảo vật này cũng chiến thắng lý trí và sự sợ hãi.
Hắn trầm mặt, cười lạnh một tiếng, nói: “Đối địch với các đại phái của tu chân giới thì sao? Giá trị của hai bảo vật hiếm có đây đủ để ta mạo cái hiểm này! Hừ, lại nói, chỉ cần ta giết sạch các ngươi, lại biến mất một đoạn thời gian, ai biết là ta làm? Chờ mấy trăm năm sau, ta đại công cáo thành, cho dù là tứ đại đỉnh phong cường giả tự thân tới trả thù, ta cũng không cần phải sợ!”
Lời này của Hoa Dương Chân Quân vừa ra khỏi miệng, tất cả tu chân giả ở đây đều biến sắc mặt.
Không ai ngờ Hoa Dương Chân Quân thấy lợi mờ mắt, thật sự dám phạm sai lầm to lớn như vậy, quả nhiên muốn độc chiếm Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết!

Hơn nữa còn muốn giết người diệt khẩu, giết sạch sẽ gọn gàng tất cả tu chân giả ở đây!
“Hoa Dương Chân Quân! Ngươi có phải điên rồi không! Không ngờ dám phát ra lời ngông cuồng như vậy! Còn muốn làm chuyện ngông cuồng như vậy! Cho rằng bằng vào sức một mình ngươi có thể giết hết tất cả chúng ta ở đây ư? Ngươi không khỏi đánh giá mình quá cao rồi!
Đừng nói ngươi làm không được, cho dù ngươi làm được, cả tu chân giới cũng không còn lấy một mảnh đất cho ngươi cắm dùi!” Một tu chân giả của Hoa Sơn Lục Dương môn bước ra, chỉ Hoa Dương Chân Quân, nghiêm giọng quát.
Giọng hắn còn chưa dứt, Hoa Dương Chân Quân đã vung tay một cái, một luồng sáng tím từ trong tay áo to lớn phóng ra, quấn quanh cổ của tu chân giả Lục Dương môn.
“Xẹt” một tiếng, đầu của tu chân giả đó giống như bị lưỡi đao sắc bén vô cùng chém qua, mang theo một khóm máu tươi bay ra ngoài.
Thân hình tu chân giả đó lắc lư, rồi ngã xuống thẳng đờ, một người nhỏ xíu phát sáng lấp lánh từ đan điền hắn bay ra, hốt hoảng vội vàng bỏ chạy ra phía ngoài.
Người nhỏ xíu này là nguyên thần của tu chân giả đó.
Tuy thân thể bị hủy, chỉ cần nguyên thần chạy thoát, sau đó tìm một thân thể sống nhờ, chậm rãi tu luyện, vẫn có thể từ từ khôi phục nguyên khí.
Bất quá, Hoa Dương Chân Quân đã động sát cơ, đương nhiên sẽ không cho nguyên thần này chạy thoát.
Tay áo hắn hơi lay động, dải sáng tím đó xoay chuyển đuổi theo phía người nhỏ xíu đó, chớp mắt đã đuổi kịp.
Dải sáng tím sắc bén vô cùng, dễ dàng chém nguyên thần thành hai nửa.
Nguyên thần của tu chân giả Lục Dương môn kêu lên một tiếng thảm thiết, nổ bùng ra, tan tành mây khói.
Những tu chân giả khác đều không khỏi giật nảy mình, không ngờ Hoa Dương Chân Quân này nói trở mặt liền trở mặt, hơn nữa còn ra tay độc ác như vậy, vừa ra tay đã giết luôn tu chân giả của Lục Dương môn.
Như vậy xem ra, Hoa Dương Chân Quân này đã bị ma xui quỷ khiến, sẽ giết hết toàn bộ bọn họ để diệt khẩu!
Tu chân giả của các đại môn phái không khỏi vừa sợ vừa giận.
Thực lực của Hoa Dương Chân Quân đã đạt tới Độ Kiếp kì, trong cả tu chân giới, chỉ đứng ngay sau tứ đại đỉnh phong cường giả, đúng là cường đại tuyệt luân.
Tu chân giả của Lục Dương môn kia cũng đã tới Phân Thần kì, thậm chí còn không kịp phản ứng, đã bị Hoa Dương Chân Quân giải quyết.

Nếu như đơn đả độc đấu, ở đây không có bất cứ ai là đối thủ của Hoa Dương Chân Quân.
Thế nhưng, ở đây có hơn trăm tu chân giả, hơn nữa đều là những người xuất sắc trong các tu chân đại phái, mỗi một vị đều có thực lực không tầm thường.
Cho dù Hoa Dương Chân Quân thật sự hạ quyết tâm đại khai sát giới, bọn họ cảm thấy, chỉ cần liên hợp lại, cũng không nhất định phải thua Hoa Dương Chân Quân.
“Hừ, Hoa Dương Chân Quân, ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể dùng sức một người giết sạch tu chân giả ở đây, độc chiếm bảo vật? Ngươi thật sự quá cuồng vọng rồi!” Ma tông Ma sư Lý Vĩnh Triết hừ lạnh một tiếng, bay lui ra sau hai trăm mét, kéo dãn cự li với Hoa Dương Chân Quân, sau đó bắt chỉ quyết, trong miệng niệm niệm gì đó.
“Ầm” một tiếng, mặt đất nứt ra, một tu la cao tới năm mét, thân khoác khải giáp, tay cầm cự phủ từ dưới đất đột nhiên trồi lên, đứng thẳng sau lưng Lý Vĩnh Triết, hung ác nhìn chằm chằm vào Hoa Dương Chân Quân.
Tu la này mặt mày dữ tợn, thân hình khôi ngô, khắp người đầy cơ bắp, giống như người khổng lồ, cả người tán phát sát khí nồng nặc.
Tra Phi Hùng tuy hơi không hợp với Lý Vĩnh Triết, nhưng hai người dẫu sao cũng là đồng môn, hơn nữa cùng ngồi một thuyền.
Vì vậy, hắn cũng ngâm tụng chú văn của Ma tông, cùng Lý Vĩnh Triết chung sức đối địch.
Theo tiếng ngâm tụng của Tra Phi Hùng, một bầy ngạ quỷ thân thể cao lớn, từ dưới đất trồi lên, chắn ngang trước mặt Hoa Dương Chân Quân.
Những ác quỷ này hai mắt đỏ máu, miệng đầy răng nanh, dữ tợn vô cùng, khiến người ta nhìn mà sợ hãi.
Lý Vĩnh Triết và Tra Phi Hùng đều thuộc Lục đạo Ma sư của Ma tông.
Lý Vĩnh Triết tu Tu La đạo, Tra Phi Hùng tu Quỷ đạo, phương hướng tu luyện của hai người không giống nhau, cho nên pháp thuật thi triển ra hoàn toàn khác nhau, bất quá tu vi lại chênh lệch không bao nhiêu.
“Giết!”
Lý Vĩnh Triết và Tra Phi Hùng nhìn nhau một cái, đồng thời ra lệnh.

Tu la và ngạ quỷ được hai người triệu hoán ra liền gào lên, lao tới Hoa Dương Chân Quân.
Những tu chân giả khác đối với Hoa Dương Chân Quân hết sức hằn học, bây giờ thấy hai đại ma sư của Ma tông ra tay, cũng nhao nhao theo đó lấy pháp bảo ra, thi triển pháp thuật mạnh nhất, công kích về phía Hoa Dương Chân Quân.
“Ờ, lần này náo nhiệt rồi.
” Đôn Triệt nấp sau trụ thạch anh, nói giọng chế nhạo “Đánh đi, đánh đi, đánh càng lợi hại càng tốt.
Tốt nhất là lưỡng bại câu thương, chúng ta trực tiếp tới nhặt hai bảo vật về nhà.

Triệu Thụy trầm mặc không nói, hắn cảm giác có thể sự tình không đơn giản như vậy.
Quả nhiên, hắn thấy Hoa Dương Chân Quân nhếch nhếch khóe miệng, đối điện pháp khí và pháp thuật đầy trời bắn tới, lộ ra một nụ cười khinh thường.
Sau đó, Hoa Dương Chân Quân đã có hành động.
Hắn xòe mười ngón tay, làm bộ như ôm quả cầu trước ngực, trong miệng niệm niệm gì đó.
Qua hẳn một lúc, chỉ thấy lưu quang năm màu lấp lóe lưu động giữa mười ngón tay của hắn, liền đó, một lò hương nhỏ ánh sáng chói mắt nhanh chóng thành hinh giữa hai lòng bàn tay.
(lsqk: thằng tác giả này xạo dữ, công kích của tu chân giả mà chậm chạp như vậy, thằng này niệm chú cả ngày vẫn chưa tới nơi?)
“Thanh lô thiên hư nhận!”
Hoa Dương Chân Quân đột nhiên quát to một tiếng.
Theo tiếng quát to này, quang mang năm màu từ trong lò hương bắn ra, hình thành từng dải sáng bắn về những tu chân giả trong đại điện.
Dải sáng năm màu lấy khí thế vô kiên bất tồi xông tới những tu chân giả này.
Tu la và ngạ quỷ xông tới gần nhất, va chạm đầu tiên, bị dải sáng năm màu chém lên.
Cơ hồ trong chớp mắt, dải sáng huyễn lệ, tu la thân thể khôi ngô và đám ngạ quỷ số lượng đông đảo đó đã bị dải sáng này chém thành vô số mảnh vỡ!
Hai người Lý Vĩnh Triết và Tra Phi Hùng sắc mặt liền đại biến trong chớp mắt, bọn họ không ngờ pháp thuật của mình lại bị Hoa Dương Chân Quân phá giải dễ dàng như vậy.
Bọn họ vốn cho rằng, cho dù không thể thủ thắng, nhưng dựa vào thực lực của mình, có lẽ cũng dây dưa với Hoa Dương Chân Quân được một hồi.

Bây giờ xem ra, bọn họ đã đánh giá quá cao thực lực của mình rồi.
Dải sáng năm màu này giống như tường đồng vách sắt không lọt chút gió, phá giải hết sạch pháp thuật của những tu chân giả này phát ra!
Sau khi chống được một lượt công kích của những tu chân giả này, Hoa Dương Chân Quân bắt đầu phản kích.
Dải sáng năm màu rít gào, phá không mà ra, nhằm cuốn lấy tất cả tu chân giả trong Long Vương điện.
Tiếng kêu thảm thê lương vang lên, không ngừng vang vọng trong Long Vương điện.
Những tu chân giả đó, dưới pháp thuật cường hãn của Hoa Dương Chân Quân, cơ hồ không thể nào kháng cự, chớp mắt đã có hai ba chục tu chân giả đầu mình hai nơi, nguyên thần hủy diệt!
Thấy Hoa Dương Chân Quân hung hãn như vậy, cường đại như vậy, những tu chân giả còn lại sợ tới mức hồn vía lên mây, đấu chí mất hết.
Có một số người nhỏ gan còn quay đầu chạy ra ngoài, hi vọn có thể chạy thoát.
“Chúng ta đi!” Lý Vĩnh Triết thấy đại thế đã mất, cũng không dám ham chiến, quát lớn một tiếng, đầu cũng không quay lại nhảy phóc về phía sau, hoàn toàn không để ý tới hai bảo vật Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết.
Hai môn hạ Ma tông dưới tay hắn hơi không cam lòng, hỏi: “Lý ma sư, chẳng lẽ chúng ta bỏ mặc hai bảo vật này bị Hoa Dương Chân Quân cướp đi? Chúng ta làm sao báo cáo với Ma đế?”
Lý Vĩnh Triết nói: “Các ngươi đừng mơ tới hai bảo vật đó nữa.
Bây giờ có thể giữ được mạng đã là hết sức không tệ rồi.
Chỉ cần chúng ta còn sống trở về, báo cáo như thật tất cả những gì xảy ra cho Ma đế, Ma đế bệ hạ sẽ không trách phạt chúng ta đâu! Điều kiện tiên quyết là, chúng ta còn sống rời khỏi Long Cung!”
“Còn sống rời khỏi Long Cung?”
Hoa Dương Chân Quân ngẩng đầu cười lớn: “Tới bây giờ, các ngươi còn muốn sống rời khỏi Long Cung? Đúng là nắm mơ giữa ban ngày! Các ngươi phải vĩnh viễn lưu lại trong di tích long cung này!”
Trong tiếng cười lớn, sát cơ nồng nặc lẫn với uy thế cường đại từ trên thân hắn tán phát ra, nhanh chóng khuếch tán bốn phía, bao phủ trọn cả Long Vương đại điện.
Hai người Triệu Thụy và Đôn Triệt nấp sau cây cột thạch anh cảm nhận uy thế Hoa Dương Chân Quân tán phát ra, chỉ cảm thấy hít thở tựa hồ cũng trở nên khó khăn, giống như có sức mạnh vô hình to lớn nặng nề ép lên ngực mình.
“Đây chính là uy thế của Độ Kiếp kì cường giả?!!”
Triệu Thụy và Đôn Triệt nhìn nhau một cái, đều nhìn ra vẻ chấn kinh trong mắt đối phương.
Hoa Dương Chân Quân này không hổ là cường giả đứng thứ năm trong tu chân giới, không ngờ lại cường đại thế này!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.