Thần Long Điện

Chương 37: Vô Đề





Vào thời khắc chết chóc đó, bầu trời trong tầm mắt của Kim Chính Long từ từ mờ mịt rồi từ từ biến thành màu đen!Cứ như vậy, một thế hệ kiêu hùng Kim Chính Long tại Tô Hàng, ngày này, hoàn toàn xóa tên khỏi Tô Hàng!Những người còn lại của nhà họ Kim hoàn toàn không có tâm tư kháng cự, lúc này, cả đám quỳ gối trong mưa, quỷ gối trước mặt Tiêu Chiến, không ngừng mà kêu rên xin tha: “Tha mạng cho tôi! Đây là lỗi của Kim Chính Long và con trai ông ta.

Không liên quan gì đến chúng tôi! Chúng tôi vô tội!”Tiêu Chiến cười lạnh một tiếng, nhìn đám người nhà họ Kim đang quỳ gối trước mặt mình, nói: “Vô tội? Các người là người nhà họ Kim, không ai trong số các người vô tội! Trong tay toàn bộ đều dính mùi máu tanh! Tất cả đều do người nhà họ Kim làm ra, trong lòng các người đều biết rõ! Bây giờ, tôi cũng cho các người hai lựa chọn, thứ nhất, thú nhận tội lỗi của mình, nói ra hết tội ác của mình và chấp nhận sự trừng phạt của luật pháp Long Quốc! Thứ hai, đứng lên, cầm vũ khí trên mặt đất lên.
Giết những người còn lại và đi ra ngoài! Chỉ cần ai có thể giết được hết và đi ra ngoài, thì mạng có thể giữ!"Vừa nói ra câu này, mấy người nhà họ Kim kia toàn bộ bốn mắt nhìn nhau, đại đa số người quỳ xuống đất gào khóc, lựa chọn thú nhận tội lỗi của mình!Chỉ có số ít vài người nhặt vũ khí trên mặt đất lên, muốn xung phong liều chết đi ra ngoài!Nhưng mà, vừa đứng dậy, một vài bóng đen liền xẹt qua trước mặt bọn họ, đi theo đó, bọn họ liền ôm cổ ngã vào trong vũng máu!Ở trước mặt cường giả Điện Thần Long này, nếu họ nhặt vũ khí của họ lên, họ sẽ bị kết án tử hình!Cũng vào lúc này, Tống Hậu Lương mang theo thủ hạ trong đại đội chạy dén!Chiếc xe gào thét, bao vây sơn trang nhà họ Kim từ bên ngoài!Khi Tống Hậu Lương tách ra đám đông, nhìn thấy Tiêu Chiến đang đứng sừng sững dưới mưa, mặc thanh văn chiến bào Kim Long, anh ấy cũng không nhịn được mà run rẩy toàn thân!Trong mắt của anh ấy, Tiêu Chiến lúc này dường như là người mạnh nhất tồn tại trên thế gian này! Một mi một mắt, nhất cử nhất động, đều mang theo hơi thở, khí chất, khiến người khác phải bái phục và kính nể!Đặc biệt là chung quanh còn có 3000 cường giả Điện Thần Long! Điều này nghiễm nhiên chính là một dòng nước thép!Lại nhìn trên mặt đất, những côn đồ nhà họ Kim không ngừng kêu rên, tay chân đứt đoạn, không còn ai nguyên vẹn!Đặc biệt là những người còn lại của nhà họ Kim, nhìn thấy đám người do Tống Hậu Lương đưa tới, lúc này giống như nhìn thấy đấng chúa cứu tinh, liều mạng bò tới trước mặt bọn họ, than thở khóc lóc kể ra những hành vi phạm tội của mình!Họ chỉ hy vọng rằng Tống Hậu Lương có thể đưa họ ra khỏi địa ngục trần gian này!Tổng Hậu Lương nhanh chóng chạy đến chỗ Tiêu Chiến, bị sát khí mạnh mẽ trên người Tiêu Chiến làm cho chấn động mà sửng sốt hồi lâu.“Tống tổng tư?” Tiêu Chiến nhíu mày nói.Tống Hậu Lương lúc này mới phản ứng lại và nhanh chóng nói: “Ngài Tiêu, tôi đến đây để nói với ngài một điều, đằng sau nhà họ Kim này, còn có rất nhiều nhân vật và thế lực mạnh mẽ hỗ trợ! Vợ của Kim Chính Long, cũng là mẹ của Kim Thái, xuất thân từ gia tộc Vẫn thị của tỉnh Vân, tỉnh lớn nhất trong sáu tỉnh của Nam Lĩnh! Đó chính là người giàu nhất tỉnh Vân! Hơn nữa ba người chú của Kim Thái đều là người của Bộ Tư lệnh chiến khu Nam Lĩnh! Người thấp nhất cũng là hai sao! Quyền lực rất lớn!”“Hiện giờ, ngài đã diệt sạch nhà họ Kim, nhà họ Vân này sợ rằng sẽ không buông tha...”.“Nhà họ Vân tỉnh Vân? Tôi đang đợi bọn họ tới! Nếu bọn họ dám ra tay với Tô Hàng, với vợ con tôi! Tôi nhất định sẽ bế gãnh nanh vuốt của bọn họ!" Tiêu Chiến lạnh lùng nói, mày kiếm sắc bén như sao trời, mang theo ý chí sát phạt ngập trời!“Cái này ...!Ngài Tiêu, nhà họ Vân giống như bá chủ ở tỉnh Vân! Thế lực của nhà họ Vân đã ăn sâu bén rễ, rút dây động rừng ở tỉnh Vân! Nếu ngài ra tay với người nhà họ Vân, nhất định sẽ động tới rất nhiều quyền lợi của ngài.

Ở đó không thể so với chiến khu, quan hệ giữa các thế lực gia tộc rất phức tạp, e rằng sẽ khó đối phó...”Tổng Hậu Lương nói xong, trên trán vẫn còn lấm tấm mồ hôi lạnh.

Lời nói vừa rồi của Tiêu Chiến khiến người khác không khỏi sợ hãi và lo lắng!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.