Thần Khống Thiên Hạ

Chương 908: Người Phong Gia Lớn Lối




Chính hắn cũng không nghĩ tới chính mình phục dụng Ma Hoàng Hoa sẽ để cho hắn đột phá tới Địa Hoàng, hơn nữa cần nhiều năng lượng như vậy, thời điểm cuối cùng còn không kìm lòng được tản mát ra năng lượng cường đại đem phòng ốc phá hủy rồi.
- Bồi thường là được sao? Chẳng lẽ ngươi không biết đay là sản nghiệp của Phong gia chúng ta, ngươi làm ra động tĩnh lớn như vậy, người khác còn tưởng rằng có người dám động đến trên đầu Phong gia ta.
Một gã cao cấp Vương giai khó chịu nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu quát lên.
- Đây thật là hiểu lầm, không cẩn thận đột phá tạo thành bất tiện, ta cảm giác sâu sắc xin lỗi.
Lăng Tiếu lần nữa chân thành nói lời xin lỗi.
- Hừ, đừng tưởng rằng cứ như vậy quên đi.
Cao cấp Vương giai kia hừ lạnh nói.
- Vậy ba vị muốn như thế nào?
Lăng Tiếu tính tình nhẫn nại nói.
- Nhìn ở trên phần ngươi không có chạy trốn, tự đoạn một cái tay tạ tội đi.
Cao cấp Vương giai kia lạnh lùng nói.
Nhìn ánh mắt của hắn tựa như đối đãi với phạm nhân, tràn đầy khinh thường cùng khinh miệt.
- Càn rỡ, thiếu gia nhà ta đã nói xin lỗi với các ngươi, cũng nguyện ý bồi thường các ngươi làm như vậy rất quá mức, đừng tưởng rằng Phong gia đã là rất giỏi rồi.
Tàn Báo mặt âm trầm quát to.
Tàn Báo là ai? Từng là một đời Ma Đế cao cao tại thượng, mà danh tiếng Hắc Ma môn hắn lập nên nhất thời vô lượng, cho dù là lão quái vật trong Phong gia cũng không dám đắc tội hắn.
Nhớ ngày đó hắn bị Huyền Cơ Tử tính toán, bị rất nhiều thế lực lớn hợp lực đuổi giết, mà trong Phong gia cũng có người tham dự hành động truy sát hắn, cho nên hắn đối với Phong gia cũng không có hảo cảm gì.
Hiện mấy cái Vương giai nho nhỏ ở nơi này cũng dám trèo lên đầu của hắn, nếu không phải là nghe theo phân phó của thiếu gia hắn, hắn lập tức liền đem ba tên Vương giai này bóp chết rồi.
- Tốt tốt, thật là can đảm, lại không đem Phong gia ta để vào trong mắt, ta muốn để cho tất cả các ngươi mỗi người gã một cánh tay, bằng không các ngươi cũng đừng muốn sống rời đi Phong Đô này.
Cao cấp Vương giai kia tức giận quát lên.
Thực lực của mấy người bọn họ mặc dù chỉ là bình thường, nhưng mà ở trong Phong Đô căn bản không có người dám đắc tội Phong gia bọn họ, cho nên bọn họ cũng dưỡng thành tính cách trong mắt không người ròi.
Đối với người từ bên ngoài tới, bọn họ từ trước đến giờ bá đạo đã quen, hôm nay đột nhiên xuất hiện người dám cùng bọn họ đối đầu, bọn họ có thể không tức giận sao?
Tàn Báo cơ hồ không nhịn được muốn ra tay dạy dỗ mấy người rồi, nhưng mà Lăng Tiếu lại đè tay của hắn xuống, cười hướng về phía ba người của Phong gia nói:
- Ba vị, chuyện này đúng là chúng ta không đúng, bằng không như vậy đi, ta để cho các ngươi chém một kiếm lên tay, bất kể cánh tay của ta gãy hay không chuyện này cứ như vậy quên đi thì như thế nào?
- Lão đại (thiếu gia) không thể!
Người ở phía sau Lăng Tiếu cơ hồ đồng thời kinh hô lên.
Lăng Tiếu phất phất tay để cho người của mình không nói thêm lời nào, sau đó lại nhìn ba tên cao cấp Vương giai kia nói:
- Nếu như ba vị cảm thấy một kiếm chém không đủ thì ba kiếm, chuyện này cứ như vậy xong đi, bằng không người ta sẽ nói Phong gia các ngươi không có một chút phong phạm của đại gia đó.
- Tốt, ngươi đã thức thời như vậy, vậy thì theo như ngươi nói.
Tên cao cấp Vương giai kia lộ ra vẻ tươi cười đắc ý nói.
Trong lòng hắn ác độc mà nghĩ:
- Đừng nói ba kiếm, một kiếm đã có thể để cho cánh tay của ngươi phế đi, còn có hai kiếm vậy thì muốn một cánh tay khác cùng một chân đi!
- Đến đây đi!
Lăng Tiếu cười nhạt một tiếng, sau đó đem ống tay áo của mình kéo lên, một cái cánh tay đồng đều hữu lực lộ ra.
Cao cấp Vương giai kia trong tay nhiều ra một thanh cao cấp huyền khí, một đạo quang mang cường liệt lóe lên.
- Đây đều là chính ngươi tìm đến, xem kiếm.
Cao cấp Vương giai kia lộ ra nụ cười âm sâu, sau đó kiếm khí trong tay giơ lên cao cao, quang mang thuộc tính cường đại nở rộ ra, tay nâng kiếm hạ.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào một kiếm này.
Một ít võ giả trong khách sạn thì đang ở xa xa xem cuộc vui, nhìn ánh mắt của bọn họ tựa như có lẽ đã kết luận Lăng Tiếu phải đổi thành người cụt một tay rồi.
Đinh đương!
Kiếm khí kia chém lên trên cánh tay Lăng Tiếu lại phát sinh ra tiếng giao nhau của kim thiết.
Sau đó tất cả mọi người là kinh hãi đến mắt trợn tròn, miệng há lớn đến quyền đầu đều có thể nhét vào được, phảng phất nhìn thấy được chuyện gì kinh ngạc mà trăm năm khó gặp.
- Không thể nào, chẳng lẽ là ta hoa mắt?
- Ngươi thấy cái gì rồi? Ta cảm thấy ta thật giống như bị hoa mắt.
- Ta thấy được kiếm kia bị gãy.
- Vậy ngươi không có hoa mắt rồi, bởi vì ta cũng thấy kiếm kia bị gãy.
- Quá cường hãn đi, thân thể lại có thể so với huyền khí, không... Hẳn là có thể so với linh khí, chẳng lẽ là người của Cổ gia?
- Khó trách đối phương tự tin như thế, xem ra là sớm làm tốt tính toán.
...
- Một kiếm rồi, còn có hai kiếm, đến đây đi!
Lăng Tiếu vẫn đặt cánh tay ngang ra thản nhiên nói.
Cao cấp Vương giai kia ngây gốc nhìn kiếm khí bị gãy trong tay mình, lại nhìn cánh tay trơn bóng không dấu vết kia của Lăng Tiếu, trong lòng nổi lên kinh đào hải lãng.
Một kiếm mới vừa rồi kia của hắn mặc dù không đem hết toàn lực, nhưng mà đã sử ra bảy phần lực lượng, lại phối hợp với cao cấp huyền khí chém sắt như chém bùn kia, cho dù là Địa Hoàng giai cũng không có khả năng ăn một kiếm này.
Hắn vốn tưởng rằng đối phương ở dưới một kiếm này của hắn sẽ bị đứt tay, đáng tiếc nhưng gãy lại là huyền khí của hắn.
- Một kiếm này đi cho ta tới đi!
Một gã cao cấp Vương giai khác đứng dậy quát lên.
Tên cao cấp Vương giai kia không có ý kiến, chỉ là thời điểm lui về phía sau sử cho đồng bạn của mình một cái ánh mắt.
- Ai tới cũng đồng dạng!
Lăng Tiếu đáp.
Cao cấp Vương giai kia hiện lên một tia cười lạnh, trong tay đồng dạng xuất hiện một thanh cao cấp kiếm khí.
Hắn xuất thủ rất nhanh, hơn nữa lực lượng vận dụng đã đến đến mười thành công lực.
Mắt thấy kiếm kia liền chém vào trên cánh tay lộ ra kia của Lăng Tiếu, tên cao cấp Vương giai kia lộ ra nụ cười âm hiểm, kiếm khí kia đột nhiên thay đổi phương hướng hướng một cái cánh tay khác không phòng bị của Lăng Tiếu chém tới.
- Hèn hạ!
- Vô sỉ!
Người ở phía sau Lăng Tiếu đồng thời kinh hô lên, phần lớn mọi người chuẩn bị động thủ.
Kiếm kia vẫn là chém lên trên một cánh tay khác của Lăng Tiếu.
Cao cấp Vương giai kia vốn là lộ ra nụ cười nhưng vào giờ khác này đã đọng lại.
Kiếm khí trong tay hắn lại đồng dạng giống như trước bị gãy đôi, mà Lăng Tiếu chỉ bất quá tổn hại một cái ống tay áo, cánh tay vẫn hoàn hảo vô khuyết lưu ở trên người.
Mặt của Lăng Tiếu khẽ nhăn chân mày một chut snois:
- Các ngươi rất tốt, không hổ là người của Phong gia, còn có một kiếm mau tới đi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.