Thần Khống Thiên Hạ

Chương 752: Vân Tiểu Thư Xin Tự Trọng (2)




Lấy thực lực hôm nay mà La Phách Thiên bày ra đến xem, Trọng Kiếm môn so với Tử Thiên tông bọn hắn đáng sợ hơn nhiều lắm, giữa hai môn phái căn bản không ở cùng một cái cấp bậc.
Bọn họ có cái năng lực gì để ngăn cản Trọng Kiếm môn điên cuồng trả thù đây.
Ở trên nghị sự đại điện của Tử Thiên tông, các trưởng lão của Tử Thiên tông phân ra ngồi xuống.
Sau một lúc lâu, tông chủ Vân Hùng mới từ phía cửa sau đi ra, thần sắc cực kỳ khó coi, bộ dáng cũng trở nên già nua vài phần, hiển nhiên chưa có từ chuyện vừa rồi phục hồi lại tinh thần.
Vân Hùng ngồi ở trên thủ vị, trầm mặc một hồi mới nói:
- Chư vị trưởng lão, chuyện này nên làm cái gì bây giờ?
Chư vị trưỡng lão cũng là khẽ than mà không biết trả lời như thế nào rồi.
Cuối cùng trưởng lão đời trước của Xích Hỏa phong mở miệng nói:
- Tận lực đem hài tử kia lưu lại, có hắn ở đây, nghĩ đến Trọng Kiếm môn cũng không lật lên nổi sóng gió gì.
Vốn là lấy thân phận Thái tượng trưởng lão của bọn họ không nên xuất hiện ở trong nghị sự điện, nhưng mà chuyện này quan hệ đến sinh tử tồn vong của tông mon, bọn họ không thể an tâm bế quan được.
- Sư huynh nói đúng, Giao Long của hài tử kia đã có thực lực Lục giai cao cấp đáng sợ, chỉ cần có hắn trấn giữ tông môn liền không lo.
Nói chuyện chính là trưởng lão đời trước của Bích Tuyền các, một nữ Địa Hoàng duy nhất.
- Ai, bây giờ nói những thứ này còn hữu dụng sao? Hài tử kia vừa nhìn cũng biết là người chấp nhất, nếu đã rời đi tông môn rồi, chỉ sợ...
Trưởng lão đời trước của Kim Đòng phong khẽ lắc đầu than nói.
Trong lúc nhất thời, mọi người lại rơi vào trong trầm mặc.
- Nếu như Tiêu trưởng lão ra mặt mà nói, ta nghĩ chuyện này còn có chuyển cơ.
Ôn Hải Yến của Bích Tuyền các lên tiếng nói.
- Không sai, Mộc sư đệ nghe lời của Tiêu trưởng lão nhất, nếu như Tiêu trưởng lão có thể để cho Mộc sư đệ trở lại, ta nghĩ Lăng trưởng lão cũng sẽ cùng theo trở lại.
Hứa Kiếm Nam của Kim Đồng phong đồng ý nói.
Những người khác cũng rối rít lên tiếng đồng ý lời nói của Ôn Hải Yến.
- Không thể nào, Tiế sư huynh không có rời đi, đã coi như là không làm thất vọng tông môn rồi, hắn lại làm sao có thể gọi đệ tử của mình trở lại cùng chúng ta đối mặt với tai nạn lần này được.
Trưởng lão đời trước của Xích Diễm phong khoát tay cắt đứt ảo tưởng của bọn họ.
Vân Hùng ngồi ở thượng thủ lại không biết nên nói cái gì cho phải.
Lúc này hắn căn bản không biết quyết định lúc trươc của hắn là đúng hay sai.
Hắn đáp ứng cùng Trọng Kiếm môn làm đám hỏi, phần lớn nguyên nhân là vì ích lợi của tông môn mà suy nghĩ, cũng có phần nhỏ là vì chính mình, khiến cho hai bên đạt tới mục đích cùng có lợi.
Nhưng mà hắn hoàn toàn không nghĩ tới chuyện sẽ phát sinh đến loại tình trạng này.
Thấy Lăng Tiếu cường thế trở về, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy khổ sở lên.
Nếu như chính mình có thể kiên trì nguyên tắc một chút, cự tuyệt Trọng Kiếm môn, như vậy Tử Thiên tông bọn họ hiện tại liền có một đầu lục giai cao cấp linh thú hộ tông, cùng với một gã thanh niên cao thủ, cao phẩm Luyện dược sư vô hạn trưởng thành.
Đáng tiếc, đây hết thảy đều là ngoài ý liệu của hắn, cũng ở ngoài ý liệu của nữ nhi hắn.
Bọn họ không khỏi cảm khái cơ duyên như thiên của Lăng Tiếu, không chỉ có bị vây ở trong bí cảnh không chết, hơn nữa còn đạt được cơ duyên mà người khác cả đời cũng khó có thể lấy được.
- Không bằng ta tự mình đi... Mời bọn họ trở lại đi.
Vân Hùng phải đối mặt với thực tế tàn khốc nói.
Nếu như Lăng Tiếu có thể hồi quy tông môn, bọn ho còn có một chút tư cách cùng Trọng Kiếm môn chống lại, nếu như Lăng Tiếu lúc này rời xa Tử Thiên tông, như vậy Tử Thiên tông bọn họ chỉ có một kết quả diệt vong.
Đối mặt với chọn lựa như vậy, Vân Hùng cảm giác mình cần thiết phải bỏ qua thân phận đi cầu Mộc Hòe cùng Lăng Tiếu trở lại, đồng thời cũng hi vọng nữ nhi của mình có thể giải thích rõ ràng với Lăng Tiếu, tránh cho nữ nhi của hắn cả đời sống trong thống khổ.
Ở Tây Bắc rộng lớn tổng cộng phân chia thành 36 khối địa bàn, ba khối địa bàn lớn nhất tốt nhất đương nhiên là do ba tòa thất phẩm tông môn nắm giữ. Quang Tinh điện xếp hàng thứ nhất chiếm lấy địa phương rộng lớn nhất, tiếp theo là đến Mị tông, sau đó mới là Trọng Kiếm môn.
Trọng Kiếm môn quản hạt tổng cộng có hơn 100 tòa thành trì, kích thước của mỗi tòa thành trì tuyệt đối đều so với quy mô mà Tử Thiên tông quản hạt phải khí phái, giàu có hơn nhiều lắm.
Mà trực thuộc thành trì của Trọng Kiếm môn xưng là Trọng thành, đây là đại thành xếp hạng trước ba ở Tây Bắc, trình độ phồn hoa không cần phải nói nhiều.
Mà Trọng Kiếm môn thì xây trên một phiến hùng sơn tuấn lĩnh cách Trọng thành không xa.
Nơi này mộc thụ cao tham, linh thảo thường gặp, bách hoa khắp nơi, linh điểu tường phi, bộc tuyền đảo ngược, phong cảnh này tuyệt đối có thể nói là nhất tuyệt.
Mà linh khí ở trong đó so với trong Tử Thiên tông còn muốn nồng đậm hơn rất nhiều, đệ tử tu luyện ở chỗ này tựu nhiên cũng so với đệ tử ở thấp phẩm tông môn nhanh hơn nhiều lắm.
Ở trên linh sơn, từng tòa lâu vũ mọc lên, mơ hồ lộ ra phong cách cổ xưa, khí tức phiêu miểu, thần bí.
Ở trong linh sơn này lại có từng tên vũ giả lưng đeo cự kiếm hành tẩu, lộ ra vẻ dị thường đặc biệt.
Ở trong lầu các hùng vĩ nhất trên linh sơn, ngồi tám gã lão nhân cũng đã có mấy trăm năm tuổi.
Những lão nhân này lại là từ người tinh khí nội liễm, thực lực sâu không lường được.
Nếu có võ giả khác ở nơi này mà nói, nhất định sẽ phát hiện từng người nơi này đều là cường giả Địa Hoàng giai, hơn nữa khống có một người nào có thực lực đê, trung cấp Địa Hoàng.
Mà lão giả cao gầy ngồi ở phía trên nhất kai rõ ràng so với tám người ngồi ở phía dưới hắn thì cường đại hơn rất nhiều, lại đã là một gã siêu cấp cao thủ Thiên Tôn giai.
Thiên Tôn, ở Tây Bắc chính là tồn tại giống như thần minh.
Thiên Tôn kia ngồi trên ghế ánh mắt nở rộ ra hung mang khiếp người, phảng phất nếu muốn chống lại một cảm liền sẽ cảm thấy cả người không được tự nhiên, hắn khàn giọng nói:
- Thiên nhi đã chết?
Địa Hoàng đỉnh phong ở bên cạnh tay phải hắn thấp thỏm đáp:
- Vâng, Thái tượng trưởng lão, bồi thiếu chủ cùng đi còn có Hắc Hâm cùng Tá Ân, sinh mệnh ngọc đồng của bọn họ đều dập tắt rồi.
Hắn tuy là Địa Hoàng đỉnh phong, coi như là nhân vật đứng đầu một phương rồi, nhưng mà ở trước mắt vị lão tổ tông này hắn chính là một cái bình dân bình thường đối đãi cung kính với đại nhân vật.
Thiên Tôn ở phía trên con mắt trong nháy mắt mở ra thật lớn, một cỗ sát cơ nồng đậm để cho người ở chỗ này thở mạnh một tiếng cũng không dám.
- Thiên nhi có Cương Hoàng Hùng Sư ở bên người, ở Tây Bắc trừ những lão bất tử kia ra, còn có ai giết được hắn!
Thiên Tôn kia hàm chứa bi phẫn ưu tư nói.
Địa Hoàng đỉnh đỉnh phong mới vừa nói kia còn nói tiếp:
- Lần này thiếu chủ đi Tử Thiên tông tuyển thê, hẳn là không có chuyện gì ngoài ý muốn mới đúng, chỉ là...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.