Thần Khống Thiên Hạ

Chương 451: Kinh Thiên Chỉ (1)​




Bởi vì linh khí là vô hình vô sắc, căn bản không phải dùng mắt thường hoặc tình thần là cảm ứng được đến, mà là muốn xem lực lĩnh ngộ cùng lực tương tác của bản thân võ già mới có cơ hội cảm nhận được sự hiện hữu của nó.
Lục lĩnh ngộ tự nhiên là năng lực lý giải cùng cảm thụ của bản thân võ giả, điểm này đối với bất kỳ võ giả nào đều trọng yếu vô cùng, tỷ như một võ giả có thiên phú thật tốt, lực lĩnh ngộ đồng dạng xuất chúng, như vậy hắn sẽ bước lên một cái độ cao mà người khác khó có thể sánh kịp, mà thiên phú tốt, nhưng mà lực lĩnh ngộ kém, đầu óc ngu si, như vậy thành tựu của võ giả này cũng hết sức có hạn.
Về phần lực tương tác là chỉ quan hệ của bản thân võ giả đối với linh khí có thân mật hay không, mà tất cả quan hệ cũng không phải là người người đều có, đây là một loại nhân tài đối với linh khí vô cùng mẫn cảm mới có thể cảm ứng đến được. Mà hạng nhân tài gì mới có thể đối với linh khí sản sinh ra cảm giác mẫn duệ đây?
Cái này liền quan hệ tới độ tinh khiết thuộc tính của võ giả.
Trước đây từng nói qua, độ tinh khiết thuộc tính của bất kỳ võ giả nào càng cao, đại biểu con đường tương lai sẽ đi được càng xa.
Lời này kỳ thật cũng ám chỉ đến lực tương tác của bản thân võ giả đối với linh khí rồi.
Tỷ như một cái võ giả Hỏa thuộc tính, độ tinh khiết thuộc tính của hắn chỉ có 30 phần trăm, vậy cơ hội để hắn cảm ứng được linh khí Hỏa thuộc tính là tương đối nhỏ bé, mà độ tinh khiết thuộc tính đạt tới 80 phần trăm, như vậy hắn sẽ sinh ra cảm giác nhạy cảm đối với linh khí Hỏa thuộc tính, so với người trước sẽ sớm hơn một bước cảm ứng được tồn tại của linh khí.
Lăng Tiếu vốn là Kim, Mộc, Hỏa, Băng, Phong năm loại thuộc tính đồng tu, mỗi một loại thuộc tính đều có độ tính khiết đạt 90 phần trăm trở lên, hơn nữa trong đó có ba loại đạt tới một trăm phần trăm.
Cho nên nói lực tương tác của hắn đối với linh khí là trực tiếp đến gần vô hạn, hơn nữa lực lĩnh ngộ của hắn kinh người, chỉ cần hắn hơi bình tâm lại, lợi dụng linh lực thuộc tính tự thân cùng linh khí ở ngoại giới bắt được liên lạc, như vậy hắn liền có thể dễ dàng cảm nhận được tồn tại của linh khí.
Cho nên chưởng khống linh lực theo lời hắn nói cùng với Vương giai chân chính chưởng khống còn kém xa lắm.
Hắn hiện tại chỉ bất quá có thể bát động linh khí ở một phương hướng, liền giống như mình chơi nước, lay động một chút thì có thể tiến hành, thật muốn làm tới cảnh giới đi ngược lại thì còn kém rất xa.
Bất quá, một trạng thái này đối với hắn thân là cao cấp Linh Sư quả thật vô cùng không tệ.
Phải biết rằng người khác dùng cả đồi cũng không cảm giác được linh khí tồn tại, mà hắn ở trung cấp Linh Sư lại đã có thể cảm ứng được rồi, mà Lăng Tiếu cư nhiên còn nói không khó, đây đối với người khác mà nói, đúng là vô cùng đả kích.
Trong tầng mười sáu Tụ Linh tháp, hai gã lão giả đang ngồi thưởng thức một bình Thiên Niên Thanh Văn trà, hai lão giả này từng xuất hiện trước Tụ Linh tháp khi trước.
Lão giả áo xám nâng chén trà uống một hớp nói:
- Sư huynh, tiểu tử kia có chút cổ quái ah!
Lão giả áo xanh khẽ vuốt chòm râu cười nói:
- Người người đều tự có cơ duyên, có lẽ tiểu tử kia có một vài bí mật không muốn cho người biết, chúng ta cần gì phải chấp nhất đâu, chỉ cần hắn là người của Tử Thiên tông là được.
- Sư huynh, hai ngày trước ta ra ngoài hỏi thăm một chút, tiểu tử đó suýt chút nữa bị trục xuất khỏi tông môn chúng ta.
Lão giả áo xám nói.
- Cái gì, thiên tư của tiểu tử này tuyệt hảo như thế, lực lĩnh ngộ lại xuất chúng, sao lại bị trục xuất sư môn? Chẳng lẽ tiểu tử kia phạm sai lầm gì?
Khuôn mặt lão giả áo xanh có chút động dung hỏi.
- Vậy thì không có, ngược lại lập công lớn, chỉ là đắc tội một vị trưởng lão tự cho mình quá cao mà thôi.
Lão giả áo xám lắc đầu nói.
- Nói lại nghe một chút, tiểu tử đó rốt cục đã làm gì?
Lão giả áo xanh thật hứng thú hỏi.
Vì thế lão giả áo xám vừa thưởng thức trà vừa chậm rãi đem tin tức mình hỏi thăm được kể lại cho lão giả kia nghe.
Lão giả áo xanh càng nghe thần sắc càng kích động.
- Sư huynh, ngươi nói tiểu tử kia có phải lập được công lớn hơn tội?
Lão giả áo xám nói xong hỏi ngược lại.
- Ngươi…ngươi nói tiểu tử kia giết chết trưởng lão vương cấp của Bái Nguyệt tông?
Lão giả áo xanh kích động hỏi.
- Đúng vậy, tông chủ chính miệng nói cho ta, tin tưởng là không giả.
Lão giả áo xám đáp.
- Ai nha, tiểu gia hỏa này lợi hại như vậy, so với ta năm xưa thật không hề thua kém.
Lão giả áo xanh xoa tay nói.
Lão giả áo xám nghe xong lời này thiếu chút nữa phun cả ngụm trà, hắn nhớ rõ hơn hai trăm năm trước, hắn cùng sư huynh đạt tới linh sư giai, có vẻ như chưa từng giết qua vương cấp đi, còn thiếu chút nữa bị đánh thành phế nhân, nếu không nhờ sư phụ tới kịp lúc ấy bọn họ đã xong.
- Cũng may tiểu tử kia không bị trục xuất tông môn mà chỉ bị trục xuất khỏi Dược phong mà thôi.
Lão giả áo xám lại nói.
- Ân, không ở lại Dược phong không sao cả, còn ở trong tông môn là tốt rồi, Tiêu sư huynh thu đồ tôn thật tốt, ta thật có chút đỏ mắt.
Lão giả áo xanh đáp.
- Chứng thật là đồ tôn tốt, ngươi không biết tiểu tử đó còn có một thân phận kinh người.
Lão giả áo xám hâm mộ nói.
Lão giả áo xanh càng thêm hứng thú, kinh ngạc hỏi:
- Mau nói nghe một chút, rốt cục tiểu tử đó còn có thân phận gì?
- Tiểu tử kia bây giờ đã là trưởng lão mới của tông môn chúng ta rồi.
Lão giả áo xám thản nhiên nói.
- Cái gì? Tiểu tử đó mới bao nhiêu làm sao có thể trở thành trưởng lão đây?
Lão giả áo xanh thất thố kêu lên.
Có thể trở thành trưởng lão, đều là cường giả vương cấp, hoặc là luyện dược sư ngoài tam phẩm, mà trong mắt hắn tiểu tử kia chẳng qua chỉ là linh sư trung giai, thiên phú mặc dù không tệ nhưng không có nghĩa hắn có thể trở thành trưởng lão đi?
- Sư huynh đừng nóng vội, nghe ta nói hết lời đã, tiểu tử kia đã là luyện dược sư tứ phẩm, tông chủ để cho hắn làm trưởng lão cũng không có gì là không ổn.
Lão giả áo xám cười nói, hắn đã nhiều năm chưa từng nhìn thấy sư huynh thất thố như vậy.
- Điều đó không có khả năng!
Lão giả áo xanh không tin nói.
Vì vậy lão giả áo xám lại giải thích một trận.
Lúc này miệng lão giả áo xanh đã há hốc thật lớn.
- Tiểu tử này mới bao nhiêu, nhiều lắm hai mươi mà thôi đã lợi hại như vậy, ngày sau nhất định có thể nhất phi trùng thiên!
Lão giả áo xám thập phần kiên định nói.
- Không sai, tiểu tử kia đã sắp bước vào vương cấp, hắn sắp thành tựu vương vị, như vậy tương lai ít nhất phải trở thành luyện dược sư ngoài ngũ phẩm, thực lực trong tông tất nhiên sẽ tăng nhiều, ta và ngươi có lẽ sẽ có ngày bước qua được cửa ải kia.
Ánh mắt lão giả áo xanh trôi nổi tinh quang, tiếp theo lại nói:
- Sư đệ, ngươi đi nói cho tông chủ, bất kể như thế nào cũng phải lưu lại tiểu tử đó, vô luận hắn muốn cái gì tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.