Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2215: Thiên nữ thiên chân vô tà! (2)




Tiếp theo đoàn người Viêm tộc nhanh chóng rời khỏi phụ cận nơi này, chạy trở về Viêm tộc.
Về phần tam đại Chí tôn cùng bọn họ đi đến, bọn họ đều là không cần lo lắng, bởi vì loại giao thủ tầng thứ này căn bản không phải là bọn họ có thể tưởng tượng được.
Ở trong Vạn Thú sơn mạch, vẻ mặt của Thân Khôn báo không cam lòng cùng tức tối!
Vốn có thể đem người của Viêm tộc lưu lại toàn bộ, nhưng mà lại để cho không ít người bọn họ chạy mất, hơn nữa bọn hắn cũng mất đi mười mấy tên Tuần Thú sư.
Phải biết rằng bồi dưỡng mỗi một vị Tuần Thú sư so sánh với bồi dưỡng một gã Luyện dược sư hoặc Luyện khí sư còn phải khó khăn hơn nhiều.
Tuần Thú sư yêu cầu về thiên phú vô cùng cao, phải có cảm giác thân cận với linh thú, lại tu hành Tuần Thú tâm kinh của bọn họ mới có thể dần dần cùng càng nhiều linh thú mạnh hơn trao đổi, thu được hữu nghị của chúng nó, để cho chúng nó vô điều kiện mà giao ra.
Hôm nay lại mất đi mười mấy người nhưng là tương đương với một phần tư Thánh thú sư ở trong Vạn Thú minh bọn hắn, nhưng chớ xem thường chút người này, linh thú quân đoàn mà bọn họ suất lĩnh nhưng có thể so với thiên quân vạn mã đấy!
Vốn hết thảy đều nắm ở trong tay của hắn, nhưng mà Thiên nữ hết lần này đến lần khác không nghe theo lời của hắn, không để cho Chu Tước xuất thủ, nếu không người của Viêm tộc sớm đã diệt sạch!
Bây giờ thì tốt rồi, cư nhiên còn nghe lời của một ngoại nhân, để cho tất cả linh thú đều ngừng công kích.
Đây để cho hắn đều bị tức giận đến muốn hộc máu!
Lăng Tiếu cũng không ngờ tới Hạ Huyên Huyên ở trong Vạn Thú minh lại nổi tiếng như thế, lại ngay cả lời của Minh chủ đều không cần nghe, càng có thể hiệu triệu vạn thú, thật sự là để cho hắn cảm khái không thôi!
Ai có thể nghĩ được một tiểu nha đầu giống như tiểu khất cái năm ấy, hôm nay biến thân thành một Thiên nữ được vạn chúng chú mục.
Đang lúc Lăng Tiếu nói chuyện với Hạ Huyên Huyên, Thân Khôn báo lại trước hỏi:
- Thiên nữ, minh ta đã chết mười mấy vị Thánh thú sư, ngươi bỏ qua cho những người Viêm tộc kia, không làm... bọn họ thất vọng sao?
Kỳ thật ở trong lòng Thân Khôn Báo một mực đều vô cùng đố kỵ Hạ Huyên Huyên.
Bởi vì ở trước khi Hạ Huyên Huyên chưa đến Vạn Thú minh, hắn vẫn rất được lão minh chủ coi trọng, lão minh chủ đem phần cơ nghiệp này truyền cho hắn để hắn xử lý, đối với hắn cũng là quan ái có thừa!
Nhưng mà có một ngày lão Minh chủ lại mang theo một tiểu nữ hài tử trở về, nói đó là tôn nữ của hắn.
Từ đó trở đi địa vị của Thiên nữ liền bắt đầu định ra, lão Minh chủ cũng bắt đầu đem hết thảy tất cả sở hữu của mình truyền cho Thiên nữ, một thời gian sau lời nói của hắn cũng không có công dụng bằng lời của Thiên nữ.
Cho đến sau này Thiên nữ lại chiếm được tán thành của Chu Tước thần thú, đã trở thành Tuần thú sư chói mắt nhất bên trong Vạn Thú minh bọn ho, được mệnh là Thần Thú sư độc nhất vô nhị, danh dự có thể so với lão Minh chủ.
Cũng là từ đó mà bắt đầu, trong nội tâm cái Minh chủ là hắn này cũng không phải là rất sảng khoái rồi!
Hắn cảm thây hết thảy vinh dự này đều nên thuộc về hắn mới đúng, lại là bị Thiên nữ cướp đoạt hết rồi.
Bây giờ Thiên nữ vì một ngoại nhân mà làm ra chuyện này, hắn rốt cuộc là không nhịn được nữa mà chỉ trích Thiên nữ!
- Báo thúc không cần tức giận, hết thảy đều là Huyên Huyên không tốt, trở về ta sẽ nói với gia gia, để gia gia xử phạt ta là tốt rồi!
Hạ Huyên Huyên mang theo vài phần ủy khuất nói.
Thân Khôn Báo hận a!
Mỗi một lần Hạ Huyên Huyên mang lão Minh chủ ra, hắn căn bản vô lực đi phản kháng, tuy nói hắn là người đứng đầu một minh, nhưng mà lão Minh chủ một ngày khỏe mạnh, hắn liền vĩnh viễn không cách nào đi khiêu khích uy nghiêm của lão Minh chủ được.
Bởi vì lão Minh chủ nhưng là Chí tôn chân chính, mà uy vọng của hắn lại càng không thể so sánh được với lão, cả đời này của hắn đều là lấy lão Minh chủ làm mục tiêu mà cố gắng, trong lòng hắn đối với lão Minh chủ nhưng là không có nửa điểm ý bất kính!
Thân Khôn Báo chỉ có thể thỏa hiệp nói:
- Tốt, việc này ngươi hướng lão Minh chủ nói rõ ràng!
Tiếp theo hắn lại nói:
- Mã sư thúc bây giờ đang đại chiến cùng người của Viêm tộc ở vực ngoại còn chưa trở về, nếu như hắn xảy ra chuyện gì thì lão Minh chủ sẽ rất tức giận, ngươi vẫn là để Chu Tước đi giúp hắn một tay đi!
- A, Mã gia gia đang chiến đấu với người khác a! Vậy bên cạnh hắn không phải là có vài vị thúc thúc tương trợ sao? Hẳn sẽ không có chuyện gì đâu!
Hạ Huyên Huyên đầu tiên là cả kinh, tiếp theo lại yên tâm mà nói.
Đừng nhìn Hạ Huyên Huyên có dáng vẻ rất ngây thơ, kỳ thật nàng còn không ngốc đâu.
Người khác muốn lệnh cho nàng đi làm chuyện gì nàng cũng đều cân nhắc được mất mới sẽ đi làm, bây giờ nàng cũng là tin tưởng Mã Nghiêm Khoan sẽ không có chuyện gì, bằng không nàng khẳng định để Chu Tước động thủ rồi.
- Mà thôi mà thôi, ngươi cái nha đầu này luôn thiện lương như vậy, nguyện ý mình bị thiệt thòi cũng không muốn đả thương người, tổng có một ngày ngươi sẽ hối hận.
Thân Khôn Báo đã là bị Hạ Huyên Huyên đánh bại rồi, khoát khoát tay, đối với Lăng Tiếu bất phẫn trừng mắt, hắn lê thân thể trọng thương hướng về phía Thứ Giáp Báo mà đi.
Những người khác cũng là lập tức quét dọn chiến trường, đem những thánh thú chết đi kia nhất nhất an táng.
Tuần Thú sư bọn họ là bằng hữu của bất kỳ linh thú nào, bọn chúng chết di, bọn họ đều sẽ không lợi dụng bất kỳ bộ vị nào có giá trị của bọn chúng, mà là đem bọn chúng chôn cất xuống, đối với bọn chúng tỏ vẻ kính ý.
- Tước Nhi tỷ, ngươi mau đến gặp Đại ca ca, lúc trước nếu không phải có Đại ca ca cứu ta, ta đã bị người xấu đánh chết rồi!
Thân Khôn báo vừa ly khai, Hạ Huyên Huyên lập tức trở nên mừng rỡ, đối với đầu Chu Tước thần thú nhỏ một chút ở bên cạnh mình mà nói.
- Tiểu Huyên Huyên, vị này chính là ân nhân cứu mạng Đại ca ca mà ngươi thường nhắc tới sao? Ta cảm giác được lực lượng của hắn thật cường đại, bất quá so với mẹ ta còn kém hơn một chút!
Tiểu Chu Tước nhìn Lăng Tiếu mà miệng phun tiếng người nói.
- Đương nhiên, Đại ca ca có thể đem người xấu đánh bại, còn để Báo thúc bị thua, khẳng định lợi hại hơn so với ngươi!
Hạ Huyên Huyên kiêu ngạo mà đáp, phảng phất giống như tiểu Chu Tước tán dương Lăng Tiếu chính là tán dương nàng.
Lúc này đầu Chu Tước lớn hơn kia đem đôi ánh mắt sắc bén hướng về phía Lăng Tiếu nhìn lại nói:
- Ngươ có quan hệ gì với Long tộc? Vì cái gì mà trên người của ngươi uẩn hàm nhiều long huyết như vậy?
Dáng vẻ của Đại Chu Tước hết sức không hữu hảo, ngữ khí hết sức bức nhân!
Lăng Tiếu kinh ngạc hướng về phía đại Chu Tước nhìn lại, hắn không nghĩ đến long huyết khí tức trên người mình cũng bị nó cảm ứng được.
- Ta là người của Kim tộc ở Thiên Long địa vực, Kim Long nhất tộc là bằng hữu thế đại giao hảo của Kim tộc ta!
Lăng Tiếu rất nghiêm túc nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.