Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2151: Đế Long Diệt Thiên Quyết! (2)




Có thể nói, năm thức này đã đại biểu cho lực lượng cực hạn mà hiện giờ Lăng Tiếu có khả năng đánh ra!
Về phần bốn thức còn lại, Lăng Tiếu lại định tương dung các thuộc tính lại đánh ra, tạo thành công kích thần kỹ do nhiều loại thuộc tính kết hợp độc nhất vô nhị!
Bốn thức này Lăng Tiếu đã có suy nghĩ đại khái, nhưng chân chính muốn được lại không phải chuyện nhất thời, hắn đầu tiên phải thông hiểu năm thức đầu, sau đó lại vận dụng trong thực tế, mới có thể lục lọi ra bốn thức cuối được.
Cho dù Lăng Tiếu tự nghĩ ra Đế Long Diệt Thiên Quyết còn không hoàn chỉnh, nhưng chỉ dựa vào năm thức đầu thôi đã cường đại hơn những đỉnh cấp thần công kia rồi, cũng coi là nửa bộ Cổ Thần quyết, một khi hắn hoàn thành bốn thức cuối, tuyệt đối sẽ là bất thế thần kỹ nổi danh thiên cổ!
Sau khi tạo ra ngũ thức, Lăng Tiếu rốt cục quyết định xuất quan!
- Cũng không biết đã qua bao lâu rồi nữa, một bước kia quả nhiên không phải dễ dàng đột phá như vậy a!
Lăng Tiếu vươn người mà đi, trên gương mặt anh tuấn lộ nụ cười nhạt lẩm bẩm.
Hắn không hề có nửa phần tang thương, ngược lại nhiều hơn một cổ khí thế nói không nên lời, mang đến cho người một loại cảm giác đại thế như thiên.
Trước kia khí tức hắn vốn nội liễm nhưng giờ lại không thế nữa.
Cái này chủ yếu là do thần hồn lực lượng của hắn đã đột phá cảnh giới Chí Tôn, nhưng lại không cách nào chính thức vận dụng, cho nên không cách nào áp chế thu liễm được.
Thực lực chân thân hắn cũng đã đạt đến cảnh giới Bán Thủy Thần viên mãn, không kém Bán Thủy Thần thành danh từ lâu bao nhiêu, lại dựa vào sức chiến đấu gấp 55 lần, tuyệt đối có thể dẫm nát tất cả Bán Thủy Thần dưới chân.
Lăng Tiếu nhu hợp nắm loại thuộc tính lực lượng cùng với long hình chiến khí cùng một chỗ, khiến chiến lực tăng thêm đến mức 55 lần, thực lực càng hơn trước kia!
Cái này cũng do Lăng Tiếu đã luyện Cổ Hoàng Thần Công đến cực hạn, mà long huyết hắn từng hấp thu trong Hóa Long Trì cũng có trợ giúp rất lớn.
Nếu như hắn hóa thân thành Chân Long thì cũng không chỉ có 55 lần chiến lực, mà dù có gấp trăm lần chiến lực cũng không phải nói chơi.
Đương nhiên, Lăng Tiếu sẽ không làm thế rồi, hóa thân thành Long chính là thú rồi, ngay cả thân phận nhân tộc cũng quên mất thì thật là không hay!
Đồng thời, Lăng Tiếu đang hoài nghi hắn không cách nào bước ra một bước kia, phải chăng quan hệ đến việc hắn đã hai lần mất đi máu huyết.
Bất kể có phải hay không, lần này sau khi xuất quan, hắn quyết định tìm kiếm một ít thần vật đại bổ máu huyết ăn vào tính sau.
Còn nữa, hắn cũng nhất định phải tìm một vị Chí Tôn chính thức để giao lưu trao đổi, tốt nhất có thể luận bàn với hắn một chút, hiểu rõ bản thân đến cùng thiếu khuyết loại lĩnh ngộ nào, để hắn mau chóng đền bù lại, bước qua một bước quan trọng kia.
Một khwacs Lăng Tiếu bước ra khỏi bế quan thất, hắn đột nhiên có một loại xúc động muốn mau chóng quay về Thiên Long Môn!
Lúc trước, hắn đón người nhà tới Thiên Vực, lại vội vàng nhận nhiệm vụ chạy đến Thiên Nguyên Địa Vực, thật sự trong lòng cũng có chút áy náy.
Bất quá, áy náy này cũng không mãnh liệt như lúc hắn chưa quay về Huyền Linh đại lục.
Bởi vì người nhà hắn đến Thiên Vực, thực lực là lúc đang đột nhiên tăng mạnh, khẳng định mỗi người đều đang cố gắng tu luyện.
Ngoài ra còn một nguyên nhân khác, đó là hắn phải trở về Hồn Tộc nhìn xem, hậu duệ Hồn Tộc đã thích ứng với sinh hoạt ở Thiên Vực chưa, đã lộ ra dấu hiệu Cổ Tộc sống lại chưa?
Tâm tình Lăng Tiếu có chút bức thiết, nhưng hắn vẫn không thể quay về
Hắn đã quyết định, không đạt Chí Tôn thề không quay về.
Bởi vì hắn không muốn cho Cổ Tộc bất kỳ một cơ hội nào diệt sát mình cả!
Lăng Tiếu vừa đi ra Nguyên Tháp, hộ tháp trưởng lão kia đã không nháy mắt lấy một cái nhìm chằm chằm Lăng Tiếu, phảng phất như muốn từ trên người Lăng Tiếu nhìn ra manh mối gì đó vậy.
Lăng Tiếu sau khi có chút thi lễ với hộ tháp trưởng lão liền tiêu sái rời đi.
Chỉ là hộ tháp trưởng lão kia lại đột nhiên ra tay với Lăng Tiếu từ sau lưng, một quyền này của hắn rõ ràng dốc hết toàn lực, tất cả không gian lực lượng bên này đều hội tụ trên một quyền này của hắn, hiện ra từng đợt hào quang thuộc tính, một quyền đủ để sơn băng địa liệt rồi!
Lăng Tiếu tựa hồ như không có bất kỳ phản ứng nào đối với một quyền này, rõ ràng tiếp tục tiến về trước.
Phanh!
Long trời lở đất một đạo bạo tạc nổ tung chi tiếng vang lên.
Ở phụ cận Lăng Tiếu nổi lên một hồi lắc lư kịch liệt.
May mắn quyền kình của hộ tháp trưởng lão tập trung ở trên người Lăng Tiếu, nếu không nơi này sẽ bị một quyền kia phá hủy hết rồi.
Lúc tất cả lực lượng tiêu tán, thân ảnh Lăng Tiếu vẫn bước như bay về phía không xa, căn bản không bị chút tổn thương nào cả.
Hộ tháp trưởng lão há to miệng, vẻ mặt kinh ngạc, trong mắt tản ra nghi hoặc nồng đậm.
- Cái này... Tiểu tử này lại cường đại như vậy rồi, điều này sao có thể!
Hộ tháp trưởng lão lẩm bẩm nói.
Hắn cảm ứng được khí tức mà Lăng Tiếu không ngừng tràn ra ngoài còn cường đại hơn hắn vài lần, cho nên cố ý ra chiêu thử xem thực lực Lăng Tiếu.
Hắn vốn tưởng rằng Lăng Tiếu sẽ tiến hành phản kích, hắn lại thừa cơ đánh với Lăng Tiếu mấy chiêu xem thử mình có nhìn lầm không
Thế nhưng người ta căn bản không cho hắn cơ hội này, thậm chí có thể nói là người ta trực tiếp bỏ qua hắn, cảm thấy hắn không phải đối thủ!
Vị hộ tháp trưởng lão này cảm thấy như bị nhục nhã vậy, đồng thời lại cảm thấy tiến bộ của Lăng Tiếu thật sự là quá lớn, khiến ngay cả Bán Thủy Thần đã rất gần Chí Tôn như hắn cũng khó mà bằng được!
- Thật sự là hậu sinh khả úy, khó trách có thể lọt vào mắt thần nữ!
Hộ tháp trưởng lão thở dài một tiếng, liền lần ngồi xuống nhắm mắt lại!
Lăng Tiếu vừa trở lại biệt viện của mình, trong biệt viện đã nhiều thêm một đạo bóng hình xinh đẹp.
- Ngươi rốt cục cũng xuất quan rồi?
Mỹ nhân ngoái đầu nhìn lại cười nói.
Lăng Tiếu thể xác và tinh thần như như bị điện giật, cả người ngây dại!
Mỹ nhân này đúng là Yên Điệp Kiều không sai, hắn và nàng đã ở chung thời gian không ngăn, hai người coi như là hảo hữu tri kỷ rồi, nhưng nàng hôm nay lại không giống
Hắn lần đầu tiên thấy nàng không mặc áo choàng Luyện Dược Sư, mà đổi thành một bộ đồ lụa mỏng hồng nhạt, che lại dáng cười uyển chuyển, nhưng khiến Lăng Tiếu ngạc nhiên nhất chính là hôm nay nàng lại không mang mạng che mặt!
Khuôn mặt xinh đẹp đến mức kinh tâm động phách kia khiến người sau khi liếc qua, rõ ràng không cách nào thoát ra được!
Đôi mắt như thu thủy, như một vũng u đầm thanh tịnh, chiếc mũi đẹp tinh xảo thắng tắp trơn bóng, cặp môi khêu gợi mang theo hấp dẫn trong suốt như ngọc, mái tóc dài màu đen như thác nước, thỉnh thoảng lại tung bay, ngũ quan xinh xắn quả nhiên phối hợp đến hoàn mỹ vô hạ, khiến người thấy mà si mê khó quên.
Lăng Tiếu coi như là người từng thấy nhiều mỹ nữ, nhưng nữ tử xinh đẹp như Yên Điệp Kiều lại là lần đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.