Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2122: Ám chiêu của Khương Huyễn (1)




Lại nói tiếp, hắn đây là lần đầu trịnh trọng thổ lộ với Tiểu sư muội như thế, trước kia nhiều nhất chỉ lộ ra quan tâm mặt ngoài thôi, cũng không trực tiếp như vậy.
Hôm nay luyện đan đại hội sắp tới, nếu để cho Tiểu sư muội nhìn trúng Thần Dược Sư nào đó, vậy thì hắn sẽ mất cơ hội chủ động, có hối cũng không kịp.
Tuy nói sư phó hắn và hai vị sư bá khác có thương lượng để Yên Điệp Kiều gả cho hắn, nhưng nếu bản thân Yên Điệp Kiều không nhận lời thì cũng không được gì.
Ba vị sư phó đều phi thường tôn trọng ý kiến của Yên Điệp Kiều.
Yên Điệp Kiều đôi mắt dễ thương nhẹ run lên một cái, tiếp theo nàng nói:
- Sư huynh, ta chỉ xem ngươi là sư huynh của ta, hơn nữa... Ta cảm thấy Sầm sư tỷ thích hợp với ngươi hơn!
Miêu Thanh Dược thần sắc biến đổi, nắm đấm có chút siết chặt bắt đầu giải thích nói:
- Không, ngoại trừ ta, trong thiên hạ còn có ai có thể xứng với ngươi!
Yên Điệp Kiều không tiếp lời Miêu Thanh Dược, ánh mắt rơi vào trên thân hai người đang luyện đan!
Đột biến cũng bắt đầu!
Khương Huyễn có lòng tin chiến thắng Lăng Tiếu như vậy. Thứ nhất là do trình độ luyện đan cuảh ắn quả thực phi thường không tệ, cho dù là Thần Vương Đan khó luyện, hắn cũng có tỷ lệ thành đan 70%, nếu như không phải đang mang vinh quang tông phái, không phải đang cá cược cực lớn, hắn tuyệt đối có lòng tin đường đường chính chính so với Lăng Tiếu một lần.
Nhưng lần này lại liên quan đến ai có thể tiếp tục lưu lại trong điện thành, liên quan đến vinh quang hai tông, hắn tuyệt không cho phép xảy ra bất luận ngoài ý muốn nào cả, cho nên hắn còn một cách khác giành được thắng lời, mà cách này đương nhiên không hề quang minh chính đại rồi.
Dù sao lúc trước đã nói rõ, vô luận thủ đoạn gì, chỉ cần có thể thắng là được!
- Trước tiên để ta xem thử ngươi có thật là đỉnh phong Thần Vương hay không!
Khương Huyễn thầm nói một tiếng, song chưởng khống chết hỏa diễm thay đổi phương hướng, rõ ràng đánh tới Lăng Tiếu ở không xa.
Hai đầu Mãnh Hổ màu đen hiện ra, chúng âm trầm đáng sợ, gào thét về phía Lăng Tiếu.
Hai đầu Mãnh Hổ màu đen tuyệt đối không chỉ có hình ảnh, chúng trông rất sống động, giống như có sức sống vậy, phân ra hai bên đánh đến.
Bình thường, Luyện Dược Sư rất khó phân tâm nhị dụng, bằng không rất dễ dàng ảnh hưởng đến thành bại luyện đan.
Thế nhưng Khương Huyễn lại hết lần này tới lần khác không sợ, hắn chỉ đánh ra một chiêu lập tức lại dùng một tay đập lên trên đỉnh lô của mình, dùng tay kia khống chế lực lượng Hắc Hổ.
- Hèn hạ!
Lăng Phi nhịn không được mắng to
Khương Đồ ở một bên cười lạnh nói:
- Đã nói bất luận thủ đoạn gì, chỉ cần có thể luyện ra thần đan là được rồi mà, nếu như chút quấy rầy đó cũng không chịu được còn làm Thần Dược Sư gì chứ!
Miêu Thanh Dược, Yên Điệp Kiều cũng không ngờ tới Khương Huyễn rõ ràng chơi chiêu, thần sắc đều trở nên phức tạp.
Vẻ độc ác trên mặt Miêu Thanh Dược càng đậm, trong nội tâm thầm nói:
- Nhất tâm nhị dụng, y Khương Huyễn này cũng khá, chỉ là không biết Lăng Tiếu sẽ ứng phó thế nào.
Yên Điệp Kiều lại giảm nhiều ấn tượng với Khương Huyễn, nàng cực kỳ chán ghét loại người chơi thủ đoạn hèn hạ này!
Đồng thời, trong nội tâm nàng chung quy cũng có chút lo lắng cho Lăng Tiếu, bất quá cũng chỉ là lo lắng hơn bình thường một chút thôi.
Lúc hai đầu Mãnh Hổ màu đen muốn bổ nhào vào trước Lăng Tiếu thì Lăng Tiếu tựa hồ hồn nhiên như không phát giác ra, tiếp tục đánh ra các thủ ấn luyện đan.
Người bốn phía thấy vậy đều khẩn trương, trong nội tâm đều cảm thấy Lăng Tiếu nhất định là quá chuyên chú rồi, không có chú ý tới công kích đột nhiên kia!
Rầm rập!
Hai đầu Mãnh Hổ màu đen xông đánh tới Lăng Tiếu, lực lượng bạo tạc kinh người nổ tung, khiến cho không gian lực lượng bên này cũng không ngừng run lên.
- Hắc hắc, cái gì đỉnh phong Thần Vương chứ, còn không phải một cái bao cỏ sao!
Khương Huyễn đắc ý cười lạnh nói.
Chỉ cần một kích này của hắn có hiệu quả, tâm thần Lăng Tiếu bị dao động, tinh hoa lò thần đan kia tiêu tán mất thì Lăng Tiếu coi như thua chắc rồi, đến lúc đó hắn chỉ cần từng bước ngưng tụ thành đan liền sẽ thắng lợi ngay!
Chỉ là nụ cười của hắn còn chưa tan, biểu lộ đã cứng lại, ánh mắt của hắn cũng trở nên kinh ngạc, hỏa diễm trong tay thiếu chút nữa đã biến mất.
Hắn tranh thủ thời gian thu liễm tâm thần, khống chế hỏa diễm, hỏa chưởng càng không ngừng phát ra trên dược đỉnh, trong nội tâm thầm mắng:
- Điều này sao có thể, hắn rõ ràng không có việc gì!
Khương Huyễn chính là trung giai Thần Vương, lực lượng một kích đột nhiên của hắn cũng không kém ah!
Nhưng Lăng Tiếu lại không việc gì, vẫn yên tĩnh luyện đan, tựa hồ như công kích vừa rồi không đnáh lên người hắn vậy, khiến hắn hồn nhiên chưa phát giác ra.
Người xung quanh cũng nguyên đám cả kinh há to miệng, bộ dáng khó có thể tin.
Lăng Phi lại đắc ý nói:
- Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả âm mưu quỷ kế đều chỉ là ngớ ngẩn!
Lăng Phi biết rõ thực lực Lăng Tiếu, nhưng đối phương đột nhiên công kích vẫn khiến hắn toát mồ hôi lạnh, nhưng khi thấy Lăng Tiếu tựa hồ đã sớm có chuẩn bị, đã lợi dụng lực lượng phòng ngự ngăn được công kích của đối phương, mới khiến cho hắn yên lòng.
Bọn người Khương Đồ tuy có chút giật mình, nhưng tựa hồ vẫn trong phạm vi bọn hắn khống chế được, bởi vì Khương Huyễn còn tuyệt chiêu chưa dùng ra.
Chỉ cần Khương Huyễn dùng ra tuyệt chiêu kia, tuyệt đối có thể khiến Lăng Tiếu khó chịu nổi!
Miêu Thanh Dược đối với việc Lăng Tiếu có thể bình yên vô sự ngăn lại một chiêu này cảm thấy giật mình không thôi, đổi lại là hắn cũng chưa chắc làm được thế a!
Một khi thất thủ, một lò đan dược tinh hoa cũng sẽ xong đời.
Yên Điệp Kiều lại không giật mình như vậy, lúc nàng đi đón Lăng Tiếu đã biết rõ Lăng Tiếu chính là Thiên Thần Vương của Thiên Long Địa Vực, thực lực hơn người, làm sao có thể không có chút thủ đoạn được.
Lăng Tiếu cũng không phải không biết công kích của Khương Huyễn, mà là không đáng để hắn để ý đến thôi, chút thủ đoạn nhỏ đó quả thật khó mà ảnh hưởng tới hắn dao động tinh thần hắn!
- Nếu như chỉ có một chút năng lực như vậy thì ngươi thua chắc rồi!
Lăng Tiếu ở trong lòng cười lạnh nói.
Lúc này, hắn đã tinh luyện ra tất cả linh thảo tinh hoa, một khỏa thú đan bắt đầu bị hắn ném vào luyện hóa.
Khương Huyễn cũng tiến nhập khâu luyện thú đan, mà hắn rõ ràng không tiếp tục ra cường chiêu quấy rầy Lăng Tiếu, điều này cũng khiến Lăng Tiếu cảm thấy có chút kỳ quái, hắn cũng không cho rằng Khương Huyễn chỉ có như vậy.
- Trước hết để cho ngươi luyện thêm một hồi đi, chờ một chút ta sẽ khiến ngươi kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ!
Khương Huyễn ở trong lòng thầm nói.
Hai người mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, một mực tiến nhập giai đoạn gay cấn.
Hai người chắt lọc lực lượng thú đan cũng đã hoàn thành hơn phân nửa.
Lăng Tiếu là cố ý giảm tốc độ xuống, cũng không lợi dụng hồn lực đi phân hoá thú đan, hắn tạm thời còn không muốn biểu hiện quá mức kinh diễm.
Cũng ngay khi Lăng Tiếu luyện hóa được hai phần ba thú đan thì Khương Huyễn lại một lần nữa ra chiêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.