Vốn là sau khi hắn thu được một quyển Khống Thần Quyết, trong một đoạn ngắn mà Khống Thần Quyết truyền bá trí nhớ cho hắn. Ở đó có một người giống như Thần Ma tái thế, lấy lực của một người chém giết ngàn vạn người. Hắn cơ hồ là dùng một ý niệm trong đầu liền có thể làm cho một người lập tức bỏ mình.
Chính là, cho dù hắn lợi hại cỡ nào, thì tộc nhân hắn vẫn bị kẻ địch đuổi dồn toàn bộ vào một vùng không gian loạn lưu, rồi ở trong đó trọn đời khó có thể xuất ra được bên ngoài.
Mà hắn vốn là một người giết địch vô số, nhưng cuối cùng cũng là tiêu hao kiệt lực mà chết!
Lúc ấy, tại dưới chân hắn đã là hài cốt như núi, máu chảy thành sông!
Lăng Tiếu một mực không hề quan tâm lắm tới đoạn trí nhớ ngắn kia. Thế nhưng mà sau khi nhìn thấy khuôn mặt này, đoạn trí nhớ lại một lần nữa thoáng hiện ở trong óc hắn.
Hắn mơ hồ cảm giác được người trước mắt này rất quen thuộc, tựa hồ hắn liền biến thành người bình thường, cảm nhận được tộc nhân của mình bị thương tổn, bị trục xuất kia một loại bi thống tâm tình.
Nước mắt Lăng Tiếu lại tiếp tục chảy ròng ròng, một cỗ cừu hận đậm đặc phóng lên cao!
- A!
Lăng Tiếu giống như phát điên ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, lại miễn cưỡng đẩy Tà Đế ra.
- Tiếu nhi ngươi làm sao vậy?
Tà Đế không hiểu Lăng Tiếu đang xảy ra chuyện gì, lập tức xoay người lại hỏi.
Mà Liễu Phiêu Phiêu tại phía trước cũng rõ ràng dừng người lại một cái, quay đầu lại xem ra.
Ai ngờ Lăng Tiếu lúc này lại không để ý tới Tà Đế, mà lại vọt về hướng tới chiếc quan tài gỗ kia.
- Tiếu nhi!
Tà Đế quát to một tiếng, lập tức lấy tốc độ cao nhất đuổi theo Lăng Tiếu.
Tuy nhiên có một người so với lão còn nhanh hơn một bước, người kia đúng là Liễu Phiêu Phiêu đã quay đầu trở về.
Nàng vốn là Phong thuộc tính, mà thân pháp cảnh giới lại đã đạt đến cảnh giới viên mãn, tốc độ của nàng hơn xa Tà Đế, trong nháy mắt liền đuổi tới phía sau Lăng Tiếu, hóa chưởng là trảo chộp về hướng tới bả vai Lăng Tiếu mà chộp.
- Đừng đi!
Lực lượng của Liễu Phiêu Phiêu phát ra đến mạnh nhất, trực tiếp khống chế Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu bị Liễu Phiêu Phiêu làm chấn động như vậy, cả người trong nháy mắt khôi phục tỉnh táo. Chính là thân thể cũng đã kinh sợ tuôn ra mồ hôi lạnh đầm đía như tắm.
- Tiếu nhi ngươi xảy ra chuyện gì, đừng nhìn nữa, chúng ta lập tức đi!
Tà Đế không nói hai lời, liền tiến lên lôi kéo Lăng Tiếu lại một lần nữa rời khỏi nơi này.
Lăng Tiếu do dự một chút, lập tức quay đầu lại, cùng với Tà Đế và Liễu Phiêu Phiêu chạy đi, đồng thời còn không quên nói với Liễu Phiêu Phiêu
- Đa tạ ngươi tương trợ!.
Nếu không phải Liễu Phiêu Phiêu lôi kéo hắn, hắn thật đúng là đã vọt tới bên kia rồi.
Liễu Phiêu Phiêu không hề trả lời Lăng Tiếu, chẳng qua là nàng nghĩ đến trả lại món nợ nhân tình cho Lăng Tiếu mà thôi!
Nhưng mà lần này đây khả còn không đến mức từ nay về sau phải nợ ơn người ta cứu mạng.
Ba người dùng tốc độ nhanh nhất, cơ hồ nháy mắt chính là đi mấy vạn dặm, muốn trong thời gian nhanh nhất đạt tới lối ra mà Liễu Phiêu Phiêu nói.
Chỉ là khi bọn hắn vẫn còn đi không được bao xa, có mấy đạo bóng dáng cơ hồ là nháy mắt đã tới, tức thì mắt liền ngăn ở phía trước bọn họ.
Đây là sáu cỗ Thần Thi Ma, hơn nữa không phải Thần Thi Ma bình thường. Lại có hai cỗ đạt tới cảnh giới Thủy Thần, có bốn cỗ chính là tồn tại bán Thủy Thần!
Lăng Tiếu, Tà Đế cùng với Liễu Phiêu Phiêu lập tức lạnh lòng đến mức thấp nhất!
Đối mặt đối thủ như vậy, bọn họ lấy đâu ra được đến nửa phần thắng?
- Nguy rồi, bọn họ làm thế nào lại chạy đến bên này!
Tà Đế kinh hãi mắng một tiếng, tử kích trong tay trong nháy mắt nhảy múa nện thẳng về hướng tới sáu người kia. Đồng thời lão điên cuồng quát lớn
- Hai người các ngươi đi trước, ta ngăn cản bọn họ!.
Tà Đế là Lôi thuộc tính, lực lượng của lão đồng dạng có khả năng khắc chế một chút thi độc, trấn áp một chút tà vật!
Tà Đế tung ra một chiêu này là xuất hết toàn lực. Từng đợt lôi điện sấm chớp giống như thiên uy nện ầm ầm về hướng tới những Thần Thi Ma này.
- Rầm rầm!
Đến lúc tất cả mây khói đều tan đi, bọn chúng lại không hề xảy ra chuyện gì.
Tà Đế cũng biết chính mình khó có thể đối phó được với bọn chúng, chính là lão không quản được nhiều như vậy. Chỉ tuyệt đối không thể để cho Lăng Tiếu chết ở chỗ này.
Lăng Tiếu là đồ đệ duy nhất của lão, mà Lăng Tiếu có thể tới được Loạn Táng Không Gian tìm ra lão, từ đó có thể thấy được đồ đệ này vẫn rất có lòng hiếu thảo. Cho nên vô luận như thế nào lão đều muốn muốn giữ gìn cho Lăng Tiếu bình yên.
Tà Đế lăng không giơ tử kích lên, lại lần nữa dốc toàn lực xuất kích. Mà trên tay kia cũng là ngưng tụ năm chủng loại lực lượng đủ màu sắc đồng thời xuất ra.
Hai chiêu đồng thời cùng nện, mà năm chủng loại thuộc tính dung hợp chung một chỗ khiến cho uy lực một chưởng kia lại càng gấp mấy lần lực lượng công kích của tử kích.
Chỉ là sau một khắc sáu cỗ Thần Thi Ma lại cũng không hề đón đỡ hai chiêu này của lão, cũng không hề tiến hành công kích đối với lão, mà là bay tới đi chặn đường Liễu Phiêu Phiêu cùng Lăng Tiếu lại.
Liễu Phiêu Phiêu không chút khách khí phát động tiến công.
Chính là, nàng cũng bị một khối Thần Thi Ma cấp bán Thủy Thần trong đó đánh cho bay sang một bên.
Mà Tà Đế lướt đến muốn ra tay, cũng bị một khối Thần Thi Ma trong đó nhanh chóng đánh ra một chiêu cản đường.
Còn hai cỗ Thần Thi Ma đã đạt tới cảnh giới Thủy Thần đích thực, trong nháy mắt đã đến trước mặt Lăng Tiếu, một phải một trái liền kẹp lấy Lăng Tiếu ép bay về hướng tới quan tài cổ.
Cho dù Lăng Tiếu giãy dụa như thế nào, hắn căn bản không thoát được bàn tay kẹp lấy giống như bàn ê-tô kia. Mà hắn xuất ra Thiên Hỏa đốt cháy trên người Thần Thi Ma, lại cũng không thấy bọn họ có bất cứ chuyện gì.
- Thế này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Lăng Tiếu đến ý định muốn chết cũng có.
Chẳng lẽ hắn cũng phải giống như Tà Đế cùng Liễu Phiêu Phiêu trước đây, bị biến thành người bán thi hoặc là thành Thần Âm Bạt cùng với Thần Thi Ma sao?
Tà Đế cùng Liễu Phiêu Phiêu muốn vượt tới cứu Lăng Tiếu, đáng tiếc lại không cách nào đột phá được bốn cỗ Thần Thi Ma chắn đường ở trước mặt bọn họ. Đây chính là Thần Thi Ma cấp bán Thủy Thần.
Nhưng mà mấy cỗ Thần Thi Ma kia tựa hồ không muốn dây dưa quá nhiều cùng Tà Đế cùng Liễu Phiêu Phiêu, chỉ là nện cho bọn họ bị trọng thương,rồi cũng không hề tiếp tục truy kích bọn họ, mà là quay trở lại bên cạnh cỗ quan tài cổ kia.
Đám Thần Âm Bạt cùng với Thần Thi Ma từ những chiếc quan tài cổ này đều một mực quì ở đó. Chúng vẫn không nhúc nhích, dáng vẻ thập phần cung kính.
Mà Lăng Tiếu miễn cưỡng bị hai tên cảnh giới Thủy Thần Thần Thi Ma áp giải về hướng tới chiếc quan tài gỗ kia ở trung tâm.