Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1943: Mạng treo một đường!




Tám tên Thần Vương trong nháy mắt mất đi sáu tên, hai gã còn lại đều là lộ ra vẻ kinh hãi, lập tức lần nữa thi triển bí pháp cư nhiên biến mất ở trong thiên địa này.
Chỉ là Cuồng Tăng nếu có thể phát hiện được bọn họ đương nhiên cũng có thể cảm ứng được phương hướng chạy trốn, lần nữa xông qua đối với hai cái phương hướng đánh ra hai quyền.
Ngay lập tức hai đạo tiếng kêu thảm vang lên, hai cái bóng người lập tức ở trên bầu trời nặng nề trụy lạc xuống.
- Thật là không chịu nổi một kích!
Cuồng Tăng khinh thường mà nói.
Hắn có thể cảm ứng được tám tên Thần Vương này có ba tên là trung cấp Thần Vương, có năm tên còn chỉ là đê cấp Thần Vương.
Thực lực như vậy muốn thứ sát Lăng Tiếu xác thật là đủ tư cách rồi, nhưng mà chớ quên hắn còn ở bên cạnh Lăng Tiếu.
Bất quá vừa mới rồi cũng xác thật là nguy hiểm, loại ẩn hình bí thuật này của đối phương thật sự đáng sợ, lại có thể lăng lễ vô thanh mà đi tới gần thứ sát, đây tuyệt đối là thứ sát chi đạo quỷ dị nhất.
Đang ở lúc Cuồng Tăng buông lỏng, cảnh giác lần nữa nhảy lên, tiếp theo hướng về một cái phương hướng trong nháy mắt đánh ra một chưởng, đồng thời lần nữa hét lên:
- Tiếu nhi cẩn thân!
Một chưởng này của Cuồng Tăng rơi vào khoảng không, một đạo ảnh tử nhanh đến cực hạn đã lướt tới phía trên Lăng Tiếu, một kiếm giống như là ngân hà từ trên trời mà đổ xuống hướng về phía Lăng Tiếu trùng kích qua.
Một đạo lực lượng này hết sức bàng bạc khủng bố, áp đến tất cả không gian ở xung quanh đều sụp đổ xuống.
Đây tuyệt đối là cao cấp Thần Vương toàn lực xuất thủ, mà không phải là tám tên Thần Vương vừa rồi có thể so sánh được.
Hơn nữa một kiếm này là từ đỉnh đầu của Lăng Tiếu mà xuống, hoàn toàn là một kích trí mạng, không hề có bất kỳ sơ hở nào có thể nói!
Một kích lôi đình vạn quân thật sự là đến quá đột nhiên.
Cuồng Tăng, Bại gia tử cùng với Thập Tam thái tử đều là không kịp đề phòng.
Mắt thấy Lăng Tiếu sẽ bị một kích này trảm sát, thần hồn của Lăng Tiếu trong nháy mắt xông ra, đem một kích này ngăn cản lại.
Kiếm chiêu đến quá nhanh, thần hồn phân thân căn bản là không kịp vận kình phản ứng, trực tiếp bị đối phương oanh thương rồi.
Nhưng mà cũng bởi vì như vậy Lăng Tiếu mới tranh thủ được một điểm cơ hội thở dốc, thân thể lần nữa hướng phía dưới nhanh chóng hạ xuống.
Lúc này Cuồng Tăng, Bại gia tử cùng với Thập Tam thái tử đã là toàn lực giết tới.
- Chết đi cho ta!
Cuồng Tăng đánh ra Vô Tướng thần công, thân hình vô ảnh vô tung biến huyễn trong nháy mắt đến trước người kia, từng quyền giống như cuồng phong bạo vũ tập kích không chút lưu tình oanh hướng người kia.
Người nọ một kích không đắc thủ liền muốn tiếp tục xuất thủ thì đã không kịp rồi, hắn muốn lập tức chạy trốn.
Chỉ là đối mặt với công kích hợp lực của một gã cao cấp Thần Vương cùng với hai đầu thần thú, hắn căn bản ngay cả cơ hội trốn cũng không có, lập tức đã bị những lực lượng này từng quyền oanh thành thịt nát.
Oanh long oanh long!
Phòng ngự vệ giáp mà hắn mặc trên người cũng căn bản không dùng được, lập tức bị xé rách, thân thể bị bạo thành huyết vụ.
Cuồng Tăng không có dừng lại, lập tức hướng về phái Lăng Tiếu lướt qua.
Lăng Tiếu đã nằm ở một chỗ trên sơn địa, thất khiếu đều toát ra máu lộ ra vẻ đáng sợ dị thường.
- TIếu nhi ngươi làm sao rồi!
Cuồng Tăng kinh hô.
Lăng Tiếu vừa mới rồi nhưng là dùng thần hồn ngăn lại một kích trí mạng, đầu của hắn là được bảo vệ nhưng mà thần hồn của hắn lại là bị đối phương oanh thành trọng thương.
Cũng may mắn là thần hồn của hắn khác với người bình thường, là tồn tại huyết nhục thần hồn, bằng không chỉ sợ thần hồn đã hủy, cái mạng nhỏ của hắn cũng mất ở chỗ này rồi.
Hiện tại hắn còn lại một hơi, thần hồn thời khác đều sắp có dấu hiệu sụp đổ, trên đầu một phiến hỗn loạn không chịu nổi, bất tỉnh nhân sự rồi!
Đang ở lcus Cuồng Tăng cho là Lăng Tiếu gần chết, một đội nhân mã từ một phương hướng khác lướt gấp tới đây.
Cuồng Tăng quay đầu nhìn lại, phát hiện thực lực của những người này dị thường kinh khủng, trong đó còn có mấy người có thực lực ở trên hắn.
Hắn đang lo lắng có thể là cũng đến tìm Lăng Tiếu phiền toái hay không.
- Nghĩa.... Nghĩa phụ là ngươi sao?
Một đạo thanh âm từ bên trong đám người đó truyền ra.
Cuồng Tăng mới chú ý tới nữ tử kia rõ ràng đúng là nghĩa nữ Ngọc Nhu Phỉ của hắn, lập tức kinh hô:
- Phỉ nhi, là ta, ngươi mau lại đây, Lăng Tiếu hắn...
- Phu quân hắn làm sao?
Ngọc Nhu Phỉ cùng Vân Mộng Kỳ đều là biến sắc kinh hô lên.
Mà người ở bên cạnh bọn họ mỗi người đều là biến sắc, nhất là Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh nhị nữ, thần sắc đều trở nên vô cùng tái nhợt rồi.
Đoàn người đều lấy tốc độ nhanh nhất hạ xuống bên cạnh Cuồng Tăng, nhìn Lăng Tiếu thất khiếu chảy máu, mỗi một người đều là tâm chìm đến tận đáy cốc.
- Tiếu... Tiếu thúc hẳn sẽ không có chuyện gì, hắn... Hắn có Cổ Hoàng thần công của tộc ta!
Lăng Tiếu mạnh mẽ nhịn lấy mà trấn định nói.
Nếu như Lăng Tiếu thật đã chết rồi, hắn trở lại bên trong tộc chỉ sợ đều phải bị trừng phạt nghiêm khắc nhất a!
Phải biết rằng Lăng Tiếu nhưng là hi vọng tương lai của Kim tộc bọn họ, cũng là một trong những lương trụ tương lai của Kim tộc.
Bên trong tộc đã truyền xuống tử lệnh cho hắn, bất luận như thế nào cũng phải bảo vệ Lăng Tiếu chu toàn.
- Nhanh... Nhanh cho lão Đại ăn thần đan, hắn... Hắn hẳn sẽ không có chuyện gì đâu!
Tiên Vu Dã ở một bên vội vàng nói.
Mọi người mới vội vàng tỉnh lại từ trong kinh hoảng, Vân Mộng Kỳ vội vã đút đan dược cho Lăng Tiếu.
Nhưng mà cho dù Lăng Tiếu phục dụng đan dược, khí tức lại không thấy có một điểm tăng lên, tựa hồ một khẩu khí tức kia tùy thời đều muốn đoạn tuyệt.
Cảm giác được cái trạng thái này, mấy nữ nhân đều là nhịn không được mà khóc lên.
Chúng nữ tuyệt đối không thể tiếp nhận Lăng Tiếu chết đi như vậy, nếu như vậy mà nói chúng nữ đều sẽ cảm thấy bầu trời hôm nay đều sụp xuống rồi.
Những người khác đi theo Lăng Tiếu cũng từng người là bi thương không dứt, bọn họ đều chứng kiến qua chỗ yêu nghiệt của Lăng Tiếu, tuyệt đối không hi vọng một tồn tại có thể trở thành Chí tôn truyền kỳ trong tương lai vẫn lạc.
Từng người căn bản là thúc thủ vô sách, bởi vì bọn họ biết Lăng Tiếu nhưng là thương tổn nơi đầu, cũng chính là thức hải có thể thụ thương rồi.
Bọn họ căn bản không có thần đan cùng thần thảo ở phương diện này có thể trị liệu thần hồn a!
Cũng không biết qua bao lâu, tiểu lục thụ ở trong thức hải của Lăng Tiếu rốt cuộc bắt đầu lóe lên, cấp cho thần hồn ở trong thức hải của hắn từng tia sinh mệnh lực lượng, để thần hồn của hắn dần dần có chút tri giác.
Nếu như thần hồn của Lăng Tiếu giống với người bình thường chỉ là tồn tại hư ảnh thì căn bản không thể nào tiếp thụ được năng lượng của Lục Ông, may mắn hắn thành tựu chính là huyết nhục thần hồn, để cho hắn có thể hấp thu những lực lượng này, có thể khôi phục thanh minh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.