Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1781: Tam Vĩ Biên Bức (2)




Diêu Mỹ Hòng thấy Lôi Chính Dương không giết nữa, nàng tự nhiên cũng sẽ không lưu lại, tốc độ của nàng nếu so với Lôi Chính Dương thì nhanh hơn nhiều lắm, hướng về một cái phương hướng khác lướt tới.
Nàng tựa hồ cũng lĩnh ngộ cảnh giới thân pháp, lại có thể từ trong rất nhiều thánh thú xuyên toa mà qua, để cho những thánh thú kia không thể làm được gì.
- Muốn chạy trốn?
Lăng Tiếu cười lạnh một chút, thân thể hướng về phía Lôi Chính Dương mà đi.
Tam Vĩ Biên Bức kia như ảnh tùy hình, tốc độ lần nữa tăng lên một tầng, thề phải đem nhân loại kia nuốt sống.
Lôi Chính Dương bị hai đầu thánh thú ở phía trước ngăn cản, thân ảnh chậm lại, huống hồ tốc độ cũng không phải là ưu thế của hắn.
Hắn cảm ứng được cỗ khí tức đáng sợ này lại đã lấn đến phía sau hắn rồi.
Hắn liều mạng mà hướng phía trước bay đi, cách U Hồn thần đàm kia thật giống hư có cự ly không bao xa, chỉ cần thời gian chốc lát hắn liền có thể đi tới.
Nhưng mà ở lúc này một cỗ hồn lực vô hình thấu qua cự ly không gian trực tiếp đánh hướng thức hải của hắn.
Thần Hồn Châm!
Là một trong những lực lượng công kích thần hồn mà Lăng Tiếu có thể ngưng tụ ra, là uy lực sơ cấp của một quyển Khống Thần quyết cuối cùng.
Là bản thăng cấp Hồn Châm mà trước kia Lăng Tiếu dùng tinh thần lực tụ tập, cho dù là không gian lực lượng cũng không thể ngăn cản được.
Lôi Chính Dương đang ở thời khắc khẩn trương nhất làm sao có thể ý thức đến thức hải của mình sẽ bất thình lình bị công kích.
Hắn chỉ cảm thấy linh hồn của mình đau đớn một trận, để cho hắn kêu thảm không thôi.
Chiêu này qua đi, Lôi Chính Dương muốn trong thời gian ngắn ngưng kết lại thần hồn đã là không thể nào, trừ phi hắn có thể nhanh chóng phục dụng Thần Hồn thảo để khôi phục thần hồn còn có khả năng.
Đúng lúc này, Lăng Tiếu đã là nhanh chóng từ bên cạnh hắn lướt qua, trên khuôn mặt hiện lên vẻ cười lạnh:
- Hảo hảo hưởng thụ thịnh yến tiếp theo đi!
Lôi Chính Dương thấy Lăng Tiếu đột nhiên xuất hiện giống như là thấy quỷ lại một lần nữa la lên.
Vốn linh hồn của hắn đã thụ thương khiến cho hắn khó chịu không thôi, lại nhìn thấy Lăng Tiếu cũng không chết, đều cảm giác chính mình không phải là sản sinh ảo giác rồi?
Cũng là ở trong lúc ngây người này, Tam Vĩ Biên Bức đã là lướt tới trước người Lôi Chính Dương, cái miệng khổng lồ kia lướt một cái mà qua.
Lôi Chính Dương chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, liền đã trở thành thức ăn ở trong miệng Tam Vĩ Biên Bức.
Đường đường là Lôi Thần chi thể liền vẫn lạc như thế.
Đây nếu như để người khác biết được đều sẽ vì hắn mà cảm thấy bi ai!
Đây chính là Lôi Thần chỉ thể trong vạn không có một, ngày sau có thể có cơ hội thành tựu Chí tôn cường đại a!
Lăng Tiếu thấy Lôi Chính Dương bị Tam Vĩ Biên Bức cắn nuốt, cũng không tiếp tục dông dài nữa, chính là muốn hướng về phía U Hồn thần đàm bên kia xông qua.
Nhưng mà hắn lại là liếc về thấy những tiểu bối bên trong tộc kia lại bị hai đầu thập giai thánh thú vây đánh, tình huống lộ ra tương đối hiểm ác.
Lăng Tiếu nghĩ cũng không nghĩ, quyết định muốn giúp bọn họ một phen, bất quá lúc này trước tiên phải đem đầu Tam Vĩ Biên Bức này giết chết mới được.
Lăng Tiếu hồi thân trở lại, chiến lực toàn bộ mở ra, hơn một trăm giọt thần lực kia ở bên trong thân thể toàn bộ đều chuyển động lên, Băng Hỏa kiếm ở trong tay hướng Tam Vĩ Biên Bức trảm tới.
Phản ứng của Tam Vĩ Biên Bức nhưng không chậm, thân thể nó nghiêng sang một cái, tránh qua được công kích của Lăng Tiếu, mà hắc sắc sí bàng kia của nó hóa thành lợi nhận hướng Lăng Tiếu cắt đi.
Cái cánh của nó khẽ vỗ, lực lượng cực kỳ khủng bố, những không gian lực lượng kia đều cực đồ vặn vẹo lên hướng Lăng Tiếu nghiền áp mà đi.
Một kích của Thập giai đê cấp đỉnh phong nhưng là không phải nói giỡn, cho dù là Thần Vương bình thường cũng không dám mạnh mẽ đón đỡ, huống chi Lăng Tiếu chỉ là Bán Thần Vương.
May mà Lăng Tiếu tốc độ vô song, cho dù là công kích của Tam Vĩ Biên Bức nhưng vẫn có thể may mắn tránh được.
Nhưng mà hắn vẫn cảm giác được sự đáng sợ của không gian lực lượng kia, chấn đến thân hình hắn thiếu chút nữa bất ổn rồi.
Tam Vĩ Biên Bức là một lòng muốn ăn Lăng Tiếu, nó hung ác quát lên:
- Nhân loại đáng chết, ngươi trốn không thoát đâu!
Nó liên tục phun ra mấy khẩu hắc vụ năng lượng hướng về phía Lăng Tiếu trùng kích qua, mà thân hình của nó cũng không dừng lại, hướng về phía Lăng Tiếu bổ cắn mà đến.
Lăng Tiếu chỉ có thể lui lại từng bước, tuyệt đối không thể cùng Tam Vĩ Biên Bức liều mạng.
Trong lòng hắn đang suy nghĩ kế sách trảm sát nó, chỉ có đem thần hồn triệu hoán ra mói có cơ hội này, bằng không hắn đừng mơ tưởng thương hại đến Tam Vĩ Biên Bức này.
Nghĩ đến đây, tốc độ của Lăng Tiếu đề thăng đến cực hạn, đồng thời thần hồn cũng từ trong thức hải của hắn bay ra.
Lăng Tiếu đem Băng Hỏa kiếm giao vào trong tay thần hồn, để nó trước kiềm chế Tam Vĩ Biên Bức, mà chân thân hắn thì là mang lên một đôi thủ sáo (bao tay).
Đôi thủ sáo này đồng dạng là trung cấp Thần khí, uy lực không thể xem nhẹ, đây nhưng là Kiều Phong lưu lại cho hắn.
- Hôm nay ta liền thử sự lợi hại của Hàng Long Chưởng một chút!
Ở trong lòng Lăng Tiếu thầm nói một tiếng, thân hình thối lui ra.
THần hồn không hổ là đê cấp Thần Vương đỉnh phong, mà mấy ngày trước lại ở trong lôi hải tẩy lễ một phen, thực lực của nó nhưng là không kém so với Tam Vĩ Biên Bức.
Đây tương đương Lăng Tiếu thực sự có một cái phân thân, hơn nữa có thể đánh ra tất cả thần công của hắn.
Thần hồn tăng lên tất cả chiến lực, vũ động Băng Hỏa kiếm cùng Tam Vĩ Biên Bức tỉ thí lên.
Oanh long oanh long!
Một người một thú đánh đến rất kịch liệt, khiến cho phương thiên địa này đều rung chuyển không thôi.
Chân thân của Lăng Tiếu lại đã vận khởi lên tất cả phong ngự tùy cơ mà động.
Thần hồn toàn lực xuất kích, Tam Vĩ Biên Bức căn bản không có thời gian đi chú ý tới những người khác đánh lén.
Lăng Tiếu bắt được cơ hội trong nháy mắt này, toàn thân nháy mắt hiện lên từng phiến long lân phòng ngự, lại tiến vào chỗ hộ thể thần quang ở một bên người Tam Vĩ Biên Bức.
- Chết đi cho ta!
Lăng Tiếu điên cuồng hét lên một tiếng, một con tuyệt thế Chân Long hiện lên, từng cái chưởng ấn cuồng bạo hướng về phía thân thể của Tam Vĩ Biên Bức oanh tới.
Kỷ kỷ!
Thân thể của Tam Vĩ Biên Bức trúng không ít chưởng ấn, tiên huyết bắn ra, nó lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, hắc sắc sí bàng hướng về chân thân Lăng Tiếu quét đến.
Chân thân Lăng Tiếu cuồng lui, thần hồn huy lấy Băng Hỏa kiếm mang theo liệt hỏa nồng đạm trảm ở trên mặt Tam Vĩ Biên Bức.
Tam Vĩ Biên Bức cố cái này thì mất cái kia, trên mặt bị trảm ra một đạo vết thương thật sâu, thảm thống đến thân thể không ngừng lăn lộn lên, hai cánh mù quáng mà phiên chuyển, lực lượng không gian càng không ngừng bị quét xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.