Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1654: Khổ khuyên Man phong tử! (2)




- Có phải như thế hay không ngày sau Tiên Vu huynh sẽ biết, nếu như Tiên Vu huynh không muốn cùng ta xông pha Thiên vực mà nói, vậy Lăng Tiếu cũng sẽ không miễn cưỡng, ngày mai liền đưa ngươi rời đi, ngày sau vẫn là bằng hữu!
Tiên Vu Dã do dự một chút nói:
- Tốt, nếu Lăng huynh đã thẳng thắn như thế, ta đây sẽ tin tưởng ngươi một lần, chỉ cần Lăng huynh có thể giúp ta có một ngày trở thành Thần Vương, ta tất nhiên không cô phụ ý ái tài của Lăng huynh hôm nay.
Lăng Tiếu cao hứng mà vỗ vỗ bả vai của Tiên Vu Dã nói:
- Tiên Vu huynh, ngươi khẳng định sẽ không vì quyết định hôm nay mà cảm thấy hối hận!
Tiếp theo hắn lại nói:
- Ta xem Tiên Vu huynh kình đạo mười phần, ở bên trong cùng giai đã là ít có địch thủ rồi, chẳng qua là nếu có thể lại tiến thêm một nức, khẳng định càng thêm hoàn mỹ!
Tiên Vu Dã nói:
- Lăng huynh chớ khen ta, hôm đó ta bại đến tâm phục khẩu phục, vẫn là lần đầu tiên còn có người ở trên lực lượng càng mạnh hơn so với ta, Lăng huynh mới thật là nhân kiệt!
Lăng Tiếu nói:
- Chúng ta không cần nhún nhường với nhau, Tiên Vu huynh ngươi trọng tu Thổ thuộc tính, tốc độ thủy chung là khuyết điểm, ta có một môn bộ pháp huyền kỹ có thể để cho Tiên Vu huynh đề cao tốc độ...
Lời của Lăng Tiếu còn chưa nói xong, Tiên Vu Dã liền nói:
- Ngươi cũng biết ta tu luyện chính là Thổ thuộc tính, bộ pháp Thổ thuộc tính cơ hồ tuyệt tích rồi, không cần lãng phí một phen tâm ý của Lăng huynh rồi.
Lăng Tiếu cười nói:
- Tiên Vu huynh, bộ pháp này của ta nhưng là vô thuộc tính, người người đều có thể tu luyện!
- Thật vậy?
Tiên Vu Dã vui vẻ nói.
Lăng Tiếu gật gật đầu, liền đem khẩu quyết của Vân Tung Mị Ảnh truyền cho Tiên Vu Dã, cũng đem một chút khiếu quyết tu luyện đều nói cho hắn, còn tự mình biểu diễn một phen cho Tiên Vu Dã xem.
Tiên Vu Dã càng xem càng là mừng rỡ, nếu như phương diện tốc độ có thể tăng lên một bậc, vậy đối với hắn cùng người quyết đấu nhưng là có tác dụng mang tính quyết định khó có thể lường được.
- Đa tạ Lăng huynh!
Tiên Vu Dã hết sức chân thành nói.
Đi tới Thiên vực, Lăng Tiếu vẫn là người đầu tiên đối tốt với hắn, cái bộ pháp vô thuộc tính này nhưng là không phải người mình sẽ không truyền thụ, Lăng Tiếu làm thế hiển nhiên là vô cùng tín nhiệm hắn rồi.
Tâm tư của Tiên Vu Dã là loại sẽ không nói vòng vo, ai đối tốt với hắn, hắn sẽ ghi nhớ trong lòng, ai đối với hắn không tốt hắn cũng có thể biết được rõ ràng, hảo cảm của hắn đối với Lăng Tiếu bay lên không ít.
- Tiên Vu huynh không cần khách khí!
Lăng Tiếu đáp một tiếng, tiếp theo lại nói:
- Hôm đó ta chiến với ngươi một trận, biết Tiên Vu huynh thiện trường nhất đúng là quyền pháp, chỉ là lực lượng của Tiên Vu huynh dù là vô cùng, nhưng mà vẫn không có cách nào đem nó phát huy đến cảnh giới cường đại nhất, nếu như Tiên Vu huynh không ngần ngại mà nói, do ta đến thi triển một bộ quyền pháp cho ngươi xem, có lẽ ngươi có điều lĩnh ngộ!
Tiên Vu Dã dù là tứ chi phát đạt nhưng mà đầu óc lại không ngốc, Lăng Tiếu có thể ở trong thực lực đồng giai đánh bại hắn, bản lĩnh kia không cần nói cũng biết, mà quyền pháp kia của Lăng Tiếu đã bước vào cảnh giới nhập hóa, uẩn chứa vô địch quyền ý, nếu là hắn có thể lĩnh ngộ, quyền kình tuyệt đối sẽ cao hơn một tầng, bên trong đồng giai chỉ sợ lại khó gặp được địch thủ.
Chỉ là Tiên Vu Dã biết nhưng là truyền thụ quyền ý này, người khác sẽ không dễ dàng dạy cho, không phải là người nhà mình hoặc là đệ tử thì không người nào chịu truyền thụ.
Hôm nay Lăng Tiếu lại muốn đem vô địch quyền ý thi triển cho hắn xem một lần, đây tuyệt đối là Tiên Vu Dã khó có thể tin tưởng, đồng thời lại không dám nhận.
- Lăng huynh không thể như thế!
Tiên Vu Dã chấn thanh nói, tiếp theo hắn lại nói:
- Ta biết Lăng huynh có ý tốt, hưng mà nếu ngươi truyền thụ cho ta, ta lại lĩnh ngộ được, chẳng lẽ ngươi không sợ một ngày sau ta sẽ phản bội ngươi sao?
Lăng Tiếu cười mỉm nói:
- Tiên Vu huynh đúng là người tính tình chân thật, ngươi có thể nói ra lời này liền chứng tỏ ngươi quả quyết sẽ không phải là loại người kia, huống chi chúng ta lấy huynh đệ tương xưng, cũng không phải là quan hệ chủ tớ trên dưới, nói gì đến phản bội, còn nữa ý cảnh này cũng không phải là ai đều có thể lĩnh ngộ, đây còn phải xem năng lực của cá nhân.
Nói xong, Lăng Tiếu liền thân tùy ý động, ý tùy quyền động, thong thả đánh ra cảnh giới quyền ý.
Trong lòng Tiên Vu Dã cảm động đến rối tinh rối mù, trong lòng thầm nghĩ:
- Cả đời này Lăng Tiếu chính là hảo huynh đệ của Tiên Vu Dã ta, nếu là ai khi phụ hắn, ta chắc chắn sẽ một quyền đánh bạo!
Lăng Tiếu thong thả đánh ra hai lần Cửu Dương Phần Thiên quyền, sau đó liền ngừng lại.
Có thể lĩnh ngộ hay không còn phải xem bản sự của Tiên Vu Dã.
Có một ít người lực lĩnh ngộ mạnh, rất nhanh có thể lĩnh ngộ được, có một ít người lực lĩnh ngộ không tốt, chỉ sợ cả đời cũng không có duyên phận này.
Lăng Tiếu đem Tiên Vu Dã lần nữa thu vào bên trong dược đỉnh, tạm thời để hắn im lặng tham ngộ.
Mà hắn lại đem Huyền Diệu triệu hồi ra, chuẩn bị cùng hắn định kế trong Thiên vực.
- Thần côn, hôm nay chúng ta thân ở Thiên vực, ngươi nói chúng ta nên bước đi như thế nào?
Lăng Tiếu vào thẳng điểm chính nói.
- Cung chủ đã có quyết định, cần gì phải hỏi ta.
Huyền Diệu lắc nhẹ quạt giấy trắng cười nói.
- Ta là định trước đi tìm sư phụ, sau đó lại nghĩ biện pháp đi đến Hoa Liên giáo một chuyến, nhưng mà bên trong Thiên vực lại cần hao tổn cực phẩm huyền tinh, bổn cung cũng là trong túi không tiền a!
Lăng Tiếu nhẹ thở dài nói.
- Vậy cung chủ ngươi có tính toán gì không?
Huyền Diệu hỏi.
Lăng Tiếu nói:
- Đầu tiên tự nhiên là trước kiếm lấy một chút huyền tinh làm vốn rồi, nếu không ngay cả lên đường đều là vấn đề, chỉ là ta hôm nay thân là ngoại môn trưởng lão của Trương gia, hành động có chút trói buộc rồi.
Huyền Diệu suy tư một chút nói:
- Chúng ta đi một chuyến là được rồi, lấy thân phận của cung chủ cần gì hạ mình như thế?
- Thiên vực đất tộng của nhiều, thánh bảo, thần vật rất nhiều, ta tính toán lại dùng một đoạn thời gian hiểu rõ các đại địa vực rồi mới rời khỏi.
Lăng Tiếu đáp.
- Đã như vậy ta cho là cung chủ nên trước tiên ở trong thành tìm một cái viện tử khác, đem ta cùng hai vị phu nhân, Sát Thiên trước an trí xuống, như thế chúng ta cũng có thể quen thuộc càng nhiều thứ, đến lúc đó cung chủ lại đem một ít đan dược giao cho chúng ta cầm đi bán đấu giá hoặc bán ra, tự nhiên sẽ có huyền tinh cuồn cuộn mà đến!
Huyền Diệu tính toán nói.
- Đúng a, kế này rất hay, rất tốt!
Lăng Tiếu liên tục ứng nói.
Hắn làm sao không nghĩ đến biện pháp đơn giản hữu hiệu như vậy chứ.
Lấy thân phận hôm nay của hắn ở bên ngoài thành tìm một cái viện tử cho đám người Huyền Diệu, Ngọc Nhu Phỉ tạm thời ở quá dễ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.