Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1633: Cửu giai Địa Thứ Long (2)




Một trận chiến này, phụ cận quáng động mấy vạn dặm đều bị chấn đến sụp đổ rồi, càng nhiều người đào quáng đều bị tươi sống chôn vùi, mà người giám sát ở chỗ này cũng tổn thất một nhóm lớn hảo thủ, có thể nói là tổn thất thảm trọng.
- Đáng chết, không nghĩ đến ở chỗ này lại cất dấu một con Địa Thứ Long như vậy, còn may đoạn thời gian trước đào được không sai biệt lắm có thể giao nộp rồi, bằng không một bang huynh đệ đều không có cơm ăn!
Liễu Kim Hỉ buồn bực mà quát lên.
Thiết Lang cũng là bất đắc dĩ nói:
- Không có biện pháp, chúng ta làm những việc này tổng sẽ gặp gỡ chuyện như thế này, trước kia nhiều nhất gặp gỡ một hai đầu thạch thú, lần này ngược lại không nghĩ đến sẽ xuất hiện đại gia hỏa này, đợi trở về chiêu tập ít bạn già, cùng nhau nghĩ biện pháp đem đại gia hỏa này giết chết, bằng không không cách nào an tâm ở trong chỗ này đào khoáng rồi.
Ngừng một chút hắn lại hướng tới một gã Thánh Hoàng khác nói:
- Tra xét một chút xem những người đào quáng kia có còn sống hay không?
Tên Thánh Hoàng kia đáp:
- Chỉ sợ trừ một ít chưa vào động, còn lại sống chắc không nhiều lắm, có không ít đều bị trọng thương, trừ phi chịu cho bọn họ đan được, giải phong lực lượng, để bọn họ khôi phục, bằng không chính là bị phế rồi.
Thiết Lang nhăn nhẹ lông mày một chút nói:
- Dứt khoát giải thoát cho toàn bộ bọn họ đi!
Lời này của Thiết Lang không nghi ngờ gì là tuyên bố chút ít người đào quáng không chết lại trọng thương này chỉ còn một con đường chết.
Thánh Hoàng kia gật gật đầu, đang lúc hắn chuyển thân rời đi lại nhớ tới cái gì, quay đầu lại nói:
- Đúng rồi, tiểu tử vài ngày trước đó vừa bị bắt tới lại không có chuyện gì, hơn nữa hắn còn đem một lão đầu sắp chết cứu đi.
- A? Chẳng lẽ hắn chưa vào quáng động? Hoặc là lực lượng được giải phong rồi?
Lời này ngược lại là Liễu Kim Hỉ hỏi.
Thánh Hoàng kia lắc lắc đầu nói:
- Cái này không phải, tiểu tử kia khi đó đã vào trong quáng động, cũng thuận theo rất nhiều người bị chôn sống, một cái quáng mạch sụp đổ, đây chính là lực lượng của mấy vạn cân nham thạch nện xuống, nếu may mắn còn sống thì đều là nửa sống nửa chết rồi, mà lực lượng của tiểu tử kia bị phong ấn, lại một điểm cũng không bị gì, còn có thể thừa dịp cứu một người, ta cảm thấy tiểu tử này nhưng có thể có chút bài tẩy.
Nghe lời này của Thánh Hoàng, ánh mắt của Thiết Lang cùng Liễu Kim HỈ đều lộ ra vài phần dị thải.
Có thể từ trong quáng động bình yên vô sự chỉ có Lăng Tiếu cùng Điền lão đầu.
Điền lão đầu đã là không có bao nhiêu ngày còn sống ữa, căn bản không có năng lực tự cứu.
Lăng Tiếu niệm ở Điền lão đầu mấy ngày này cùng hắn nói chuyện không ít, đã đem Điền lão đầu coi như là bằng hữu bình thường, cho nên ở lúc quáng động sụp xuống, Lăng Tiếu liền xuất thủ cứu hắn.
Thực lực của Lăng Tiếu tự nhiên không được khôi phục, nhưng mà hắn có thân thể cũng biến thái không kém.
Cho dù mất đi lực lượng, lực lượng mà thân thể của hắn uẩn hàm lại không kém so với bất kỳ một Thánh giả nào thân hoài lực lượng.
Rất nhiều nham thạch rơi đập xuống đều bị hắn oanh toái đập nát, lấy thời gian ngắn nhất từ bên trong quáng động thoát ra ngoài.
Điền lão đầu đã bị dọa đến ngất đi rồi, lúc lão mở mắt ra cũng không nghĩ tới chính mình lại còn sống, thật sự để cho lão thầm thở dài mạng mình còn lớn.
Nhưng mà nhìn thấy thân ảnh đứng thẳng ở bên kia, lão biết cái mạng già này của mình hẳn là Lăng Tiếu cứu, trong lòng có vài phần cảm kích, nhưng hơn nữa là cảm thấy Lăng Tiếu hẳn nhanh có thể thoát khỏi thân phận của tiện dân này.
- Điền lão ca không có chuyện gì đi?
Lăng Tiếu cúi người xuống hỏi Điền lão đầu.
Điền lão đầu đứng người lên đáp:
- Đa tạ lã đệ đã cứu lão cốt đầu ta, tạm thời còn không chết được, kỳ thật... Nếu như Lăng lão đệ không cứu ta ngược lại tốt hơn, ai!
ÁNh mắt của Lăng Tiếu nhíu lại một chút nói:
- Điền lão ca chớ vứt bỏ tự mình, chính cái gọi là khổ tận cam lai, thuyền tới đầu cầu tự nhiên sẽ có chỗ đậu, chưa tới cuối cùng lại làm sao biết được chuyện sẽ không có chuyển cơ đây.
Điền lão đầu còn muốn nói cái gì, nhưng mà lại có người hướng về phía bọn họ đi tới, lập tức ngậm miệng lại.
Một gã cao cấp Thánh giả đến phía trước Lăng Tiếu thét lên:
- Ngươi lại đây, thống lĩnh muốn gặp ngươi!
Ở trước mặt những người giám thị như bọn hắn, tất cả tiện dân đều kém một bậc, không có bất kỳ nhân quyền nào.
Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu, xoay người nói với Điền lão đầu:
- Điền lão ca, tâm nguyện của ngươi vẫn đợi ngày sau chính mình đi hoàn thành thì tốt hơn.
Nói xong, hắn thuận theo người giám thị kia hướng về phái doanh trướng ở không xa đi tới.
Điền lão đầu suy nghĩ lấy lời nói của Lăng Tiếu, trong con mắt nổi lên vài tia tinh mang, lão ở trong lòng thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ Lăng lão đệ thật có biện pháp thoát khỏi thân phận?
Gần hai tháng khai thác quặng, hình dạng anh tuấn kia của Lăng Tiếu mặc dù còn đó, nhưng mà đa số đã bị những thứ dơ bẩn kia che giấu, y phực lộ ra vẻ tán loạn không chịu nổi, bộ dáng tiêu sái phiêu dật trước kia đã biến mất, giống như là thư sinh dáng vẻ hào sảng, chỉ có đôi long mục kia vẫn như cũ thấu ra cảm giác để người khác không dám dễ dàng nhìn thẳng.
Lấy thực lực của hắn muốn thoát khỏi lực lượng của đan dược là dễ dàng, hắn sở dĩ lưu lại chính là hi vọng lý giải được tình huống của Thiên vực, thuận tiện cho ngày sau dễ dàng đi lại ở trên phương thần thổ này.
Lăng Tiếu vào tới bên trong trướng chỉ thấy một đám Thánh Hoàng đã sớm ngồi ở chỗ đó uống rượu nói chuyện, tựa hồ giống như không đem chuyện mới phát sinh để ở trong lòng.
- Thống lĩnh, người đã mang đến rồi!
Thánh giả kia đối diện với Thiết Lang ngồi trên chủ vị khom người nói.
Tiếp theo hắn nhìn về phía Lăng Tiếu đang đứng thẳng ở một bên quát trách nói:
- Tiện dân còn không quỳ xuống bái kiến thống lĩnh!
Lăng Tiếu không ngó ngàng tới hắn, vẫn khí định thần nhàn mà đứng ở trong tràng nhìn mọi người.
Thánh giả kia có chút tức giận, muốn ra tay xuất thủ với Lăng Tiếu, lại là bị Thiết Lang khoát khoát tay nói:
- Ngươi lui xuống trước đi!
Ngay lập tức ánh mắt của Thiết Lang dừng lại ở trên người Lăng Tiếu sâu xa nói:
- Nhìn không ra ngươi còn rất có khí khái, rất nhiều tiện dân ở trước kia tới đây đều là ở địa phưng trước kia tài trí hơn người, nhưng mà đi tới chỗ này chỉ bất quá là tiện dân cấp thấp không đáng giá được nhắc tới, bọn họ kiên trì bất quá là còn chưa nhận rõ được sự thật trước mắt, hôm nay mạng của ngươi ở trên tay ta, ta muốn ngươi sống thì ngươi được sống, ta muốn ngươi chết thì ngươi liền chết, chẳng lẽ ngươi còn cho rằng có thể chảy thoát được lòng bàn tay của ta sao?
Không biết vì sao Thiết Lang nhìn bộ dáng kia của Lăng Tiếu có chút khó chịu, hắn biết người trẻ tuổi này còn chưa bị hành hạ đủ, nếu là hao tổn mấy chục năm, thậm chí trăm năm trở lên, người trẻ tuổi ở trước mắt này cũng sẽ không có dáng vẻ ngạo cốt như hiện tại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.