Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1620: Thực lực tăng lên (2)




Thậm chí hắn cảm giác chính mình tựa hồ trở thành thần minh, hết thảy cảnh vật trong vòng mấy vạn dặm đều hiện trong đầu hắn, hắn có cảm giác hoàn toàn nắm giữ thần thông ảo diệu trong thiên địa, mà bổn nguyên cũng bị hắn kéo tới, chỉ cần hắn muốn tùy thời đều có thể hấp thu vào thân thể gia tăng thực lực.
Đây là công hiệu cường đại nhất khi linh hồn thay đổi thành thần hồn chân chính.
Chỉ cần thần hồn của hắn bất diệt, vậy hắn sẽ không tử vong, có thể nói là bất tử bất diệt tồn tại!
Mặc dù thực lực Lăng Tiếu chưa đạt tới thần cảnh chân chính, nhưng đã có được một vài lực lượng thần cảnh.
Ngoại trừ Lăng Tiếu đột phá, thực lực ba người Huyền Diệu đều tăng tiến không ít.
Nhưng ba người đồng thời tăng thực lực, lực lượng nơi này nhất định không đủ dùng.
Lăng Tiếu chợt cười nói:
- Hiện tại có ta, ba người có thể an tâm tu luyện!
Dứt lời tay hắn khẽ vẫy, từng luồng linh khí từ bí đạo tràn vào, bên trong còn xen lẫn bổn nguyên lực lượng.
Lực lượng này vốn tràn ngập khắp không gian nơi đây, lực lượng tinh thuần làm người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Ba người đang hấp thu lực lượng được lực lượng gia trì, đều thi triển công pháp cường đại nhất tận tình cắn nuốt.
Oanh long! Oanh long!
Bên ngoài bí đạo truyền vào từng đợt lực lượng dao động đáng sợ, có lẽ đang có người phá hủy trận pháp mà Huyền Diệu bố trí.
Lăng Tiếu sớm biết bên ngoài có không ít người đến, bên trong còn có năm thánh hoàng, ngoài ra đều có tu vi thánh giả.
Những người này đến vì bảo vật bên dưới bí đạo.
- Mã đại sư, ngươi khẳng định Quỷ Mẫu Yêu Tử trận của Âm Bạt tông nằm dưới bí đạo này?
Thánh hoàng trung giai dẫn đầu hỏi một thánh hoàng đê giai.
Thánh hoàng trung giai tên Chung Tham, là một thế lực gần Âm Bạt tông nhất, mà người được gọi là Mã đại sư là một trận văn sư đức cao vọng trọng tên Mã Hằng.
Mã Hằng gật đầu đáp:
- Không sai đâu, ta nghiên cứu trận pháp vạn năm, tinh thông đủ loại trận pháp, sở dĩ Âm Bạt tông có được nhiều Sinh Mệnh Tuyền Dịch tiêu xài, tuyệt đối là do Quỷ Mẫu Yêu Tử trận hấp thu tới, mà bên dưới bí đạo bố trí ảo cảnh cùng sát trận bảo hộ, ta nghĩ suy đoán của ta sẽ không sai lầm.
- Nhưng vừa rồi toàn bộ lực lượng trong không gian mười mấy vạn dặm nơi đây đều bị hấp thu không còn là vì sao? Đây chẳng lẽ do Quỷ Mẫu Yêu Tử trận tự động hấp thu lực lượng đi!
Chung Tham cau mày nói, bỗng nhiên khựng lại:
- Hay là trong Âm Bạt tông còn có lão bất tử nào chưa chết, hơn nữa cảnh giới gia tăng thêm một tầng?
Mã Hằng cũng lộ vẻ mặt khó xem:
- Chung huynh ngươi nói đúng, có lẽ nơi này còn có dư nghiệt của Âm Bạt tông, nếu chúng ta phá trận đi vào, chỉ sợ…
Chung Tham chưa nói chuyện, nhưng một thánh hoàng trung giai khác lên tiếng:
- Sợ cái gì, Âm Bạt tông đã diệt vong, cho dù nơi này có tên thánh hoàng, chúng ta nhiều người như vậy còn sợ không bắt được hắn sao? Huống hồ bọn hắn bị chúng ta truy bắt, có bao xa chạy bao xa, bằng không bị những đồng đạo khác hay biết, bọn hắn chỉ có con đường chết!
Chung Tham thoáng do dự, nói:
- Đúng vậy, toàn bộ lực lượng của Âm Bạt tông đều bị giết chết, cho dù còn cá lọt lưới cũng không dễ dàng dọa lùi được chúng ta như vậy, Mã đại sư cứ việc phá trận!
Mã Hằng cũng không nói thêm lời nào, chuẩn bị bài trừ trận pháp.
Nhưng hắn còn chưa động thủ, một cỗ lực lượng đáng sợ từ dưới bí đạo tán phát.
Oanh long!
- Không tốt, trận pháp tự bạo, mau lui lại!
Chung Tham phản ứng khá nhanh, chộp lấy Mã Hằng lướt ra ngoài.
Những người khác cũng vội vàng chạy đi ra, những thánh giả bị mạnh mẽ hất văng, không ít người bị thương, nhưng chưa đến nỗi mất mạng.
Một nhân ảnh từ dưới bí đạo đi ra, chắp tay sau lưng, quan sát đoàn người trước mắt nói:
- Các ngươi đi thôi, ta có bằng hữu đang bế quan nơi này, thỉnh chớ quấy rầy!
- Dư nghiệt Âm Bạt tông, không ngờ còn có gan nói chuyện, ta chém ngươi trước!
Một thánh hoàng tính tình nóng nảy quát to một tiếng, hướng Lăng Tiếu xuất thủ.
Hắn cũng không lập tức liều mạng, chỉ dùng tám thành lực lượng đi dò xét sâu cạn của Lăng Tiếu.
Một chưởng có thể hủy diệt mười ngọn núi cao, đây là chỗ đáng sợ của thánh hoàng.
Lăng Tiếu phảng phất như bị sợ hãi choáng váng, không hề nhúc nhích mặc cho một chưởng oanh lên người.
Oanh long!
Sau khi khói bụi đã tan, tên thánh hoàng khinh thường nói:
- Thứ gì vậy, ngay một chưởng của bổn thánh hoàng cũng không đón được, còn dám nói chuyện trước mặt chúng ta!
Nhưng sau khi lời của hắn hạ xuống, đôi mắt trợn trừng, kinh hãi nhìn về phía trước.
- Lực lượng thật yếu, giúp ta gãi ngứa cũng không xứng!
Lăng Tiếu khinh bỉ nói một tiếng, cũng đánh ra một chưởng.
Chưởng ảnh như gió làm người nhìn không thấy bóng dáng.
Oanh long!
Một tiếng nổ vang, thánh hoàng kia như diều đứt dây bay ra ngoài ngàn thước, không biết sinh tử.
Những người khác đều cứng lưỡi nhìn thấy một màn này, không ai nghĩ tới một thánh hoàng đê giai đứng trước mặt người ta đều không chịu được một chiêu, có thể biết thực lực đối phương như thế nào.
Chung Tham lộ vẻ mặt khó xem nhìn chằm chằm Lăng Tiếu nói:
- Các hạ rốt cục là ai?
- Ta là ai cũng không trọng yếu, quan trọng là các ngươi không nên tới nơi này quấy rầy bằng hữu của ta bế quan tu luyện, lập tức rời khỏi, bằng không toàn bộ các ngươi lưu lại đi!
Lăng Tiếu lạnh lùng đáp.
Chung Tham vừa định nói chuyện, Mã Hằng lặng yên ghé bên tai hắn nói vài câu, thần sắc Chung Tham trở nên phức tạp.
- Muốn chúng ta rời đi cũng được, đem bảo vật đạt được nơi này phân chúng ta một nửa, chúng ta sẽ đi!
Chung Tham lộ vẻ mặt ngoan độc nói.
Mã Hằng có thể khẳng định ở bên dưới bí đạo chính là Quỷ Mẫu Yêu Tử trận, mà Lăng Tiếu từ bên trong đi ra, hắn nhất định đã lấy được Sinh Mệnh Tuyền Dịch bên trong, thậm chí còn lấy được cả Yêu Tử Chi Tâm cũng nói không chừng.
Cho nên hắn đem ý nghĩ trong lòng nói với Chung Tham, Chung Tham không khả năng không bị động tâm.
- Ha ha, nếu ta nói không cho đây?
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Vậy chúng ta không khách khí!
Chung Tham cười lạnh nói.
Ngay sau đó hắn triệu hoán linh thú, hơn mười người đứng sau lưng hắn nháy mắt đề thăng khí tức, thật nhiều linh thú bát giai cũng lần lượt xuất hiện.
Nhất thời cả phiến khu vực bị khí thế chấn đến chao đảo, một cỗ túc sát nháy mắt lan tràn.
- Chỉ bằng vào đám người nhảy nhót như các ngươi đã nghĩ bắt được bổn cung chủ, các ngươi quá xem trọng thực lực của chính mình, chẳng lẽ các ngươi không biết do bổn cung chủ suất lĩnh người tiêu diệt Âm Bạt tông hay sao đây?
Lăng Tiếu thập phần khinh thường nhìn đám người Chung Tham nói.
- Buồn cười, người nào không biết Âm Bạt tông bị vài gia tộc trong Bách Minh tộc liên thủ, còn có Vạn Kiếm tông trợ giúp mới bị tiêu diệt, ngươi là ai không biết xấu hổ thiếp vàng lên mặt mình!
Chung Tham khinh bỉ nói, sau đó nói tiếp:
- Biết điều đem đồ vật lấy được dưới bí thất đưa ra đây, có lẽ ta tha cho ngươi một mạng, nếu không ngày này sang năm là ngày giỗ của ngươi!
- Tốt lắm, các ngươi đã có bản lĩnh như vậy, vậy đến đây đi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.