Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1546: Ảo cảnh không dứt, quyền ý ngập trời




Nếu để người khác nhìn thấy Lăng Tiếu đụng vào vách tường này chắc chắn sẽ chấn kinh rớt con mắt.
Bởi vì bọn họ thấy nơi đó có trận pháp mạnh mẽ thủ hộ, hơn nữa tòa thành này dùng nham thạch vạn năm xây thành, cho dù là Huyền Đế đều cũng khó oanh phá được,chỉ có Thánh giả mới làm mẻ một hai.
Thế nhưng mà Lăng Tiếu đụng vào trận pháp và vách tường của tòa thành lại không có gì.
Lăng Tiếu bị điên sao?
Tự nhiên không phải, hắn vốn nhìn thấu nơi này chỉ là ảo cảnh thôi, căn bản không có trận pháp hay tường thành gì.
Lăng Tiếu tiến vào trong lối đi, phát hiện bao quanh không có cái gì khác lạ, cũng đi vào bên trong.
Cửa vào thông đạo kéo dài xuống đưới, chắc hẳn phía dưới có tầng hầm ngầm.
Không chờ hắn phát hiện cái gì, Lăng Tiếu quyết định sau khi ra khỏi đây phải quay về trung vực.
Nhưng mà Lăng Tiếu không biết sau khi hắn đi vào đây thì có vài đạo nhân ảnh hiện ra ở cửa ra vào, khi hắn vào thành đã bị phát hiện rồi.
Vài người này đều là Thánh giả, thực lực cường đại nhất đạt tới Thánh giả cao giai, hình dạng già nua, những người khác đều có bộ dạng bảy tám mươi, chỉ có thiếu nữ ở giữa là vô cùng trẻ tuổi.
Nữ tử này không chỉ trẻ tuổi, hơn nữa còn phi thường mỹ lệ động người, dung mạo yêu mị, đôi mắt như thu thủy, làn da trắng nõn như như ngọc, dáng người ma quỷ, không một chỗ nào không câu dẫn dục vọng nguyên thủy của người ta.
Nàng mặc dị phục, my tâm có lam điểm hình thoi, đặc biệt cao quý và trang nhã.
- Thánh nữ, hắn phải biết phát hiện vị trí bí đạo!
Tên Thánh giả cao giai cung kính với thiếu nữ mỹ lệ.
- Ân, không nghĩ đến dị tộc này đúng là có bổn sự, Thánh giả bình thường đi tới chỗ nầy cũng khó nhìn ra ảo cảnh, thế nhưng mà người này chỉ tới hai lần là nhìn ra vị trí bí đao, trên người có lẽ có chút linh vật khám phá ảo cảnh.
Thiếu nữ mỹ lệ nói ra.
Giọng của nàng như chim sơn ca hót, nếu như giọng của nàng như tiếng nước suối chảy thì khiến người ta nghe như thiên âm, vô cùng thoải mái.
- Xử trí hắn như thế nào?
Thánh giả cao giai nói.
- Tên dị tộc này có cổ quái, trước sau có hai thánh lão chết trong tay của hắn, nói không chừng hắn có thể thanh trừ chướng ngại cuối cùng, thành toàn thánh giáo chúng ta, trước đó chúng ta cứ chờ đi.
Thiếu nữ mỹ lệ nói ra.
- Thánh nữ anh minh!
Thánh giả cao giai nói.
Lăng Tiếu vào trong thông đạo, trong nháy mắt tầm mắt là hắc ám khôn cùng, hắn giống như tiến vào cái hố đen không đáy, không thấy cái gì cả.
Tâm thần của Lăng Tiếu thiếu chút thất thủ, lập tức vận dụng đồng tử khám phá tất cả hư ảo.
Quả nhiên không gian hắc ám khôn cùng chỉ là ảo cảnh mà thôi, dưới chân của hắn chỉ là cầu thang.
Lăng Tiếu lẩm bẩm.
- Người của Thánh Dương Giáo này đúng là quá khủng bố, rõ không ngừng có thể bố trí ảo cảnh lặp đi lặp lại, hơi không cẩn thận lâm vào ảo cảnh mà không hay.
Trong nội tâm Lăng Tiếu cảnh giác.
Hắn những năm này trải qua không ít sinh tử, thế nhưng mà đối mặt với ảo cảnh này vẫn cảm thấy khó đối phó.
Nếu như hắn không có lục đồng tử khám phá hư không, chỉ sợ hắn đã mất phương hướng rồi.
Bậc thang rất dài, có chín trăm chín mươi chín bậc, giống như đi vào địa ngục khiến người ta sợ hãi.
Tầng hầm ngầm sâu như vậy, không khí không cách nào lưu thông, bên trong tồn tại âm hàn và sát khí, thế nhưng mà Lăng Tiếu càng đi xuống càng ấm áp, không cảm giác được chút hàn khí nào.
- Thánh Dương Giáo, Thánh Dương Quyền, khả năng bên trong có có vật phẩm thuần dương!
Lăng Tiếu suy đoán.
Hắn đi tới bật thang sau cùng, hắn không thu hồi lục đồng tử lại, phát hiện tại ảo cảnh trước mặt hắn như khoe khoang, nơi này tùy ý bố trí rất nhiều đồ vật, rất nhiều linh khí, linh thảo...
Trên thực tế đây là không gian trống rỗng, chỉ có một ít đá tạp chứ chẳng có gì cả.
Những ảo cảnh này có thể thiêu đốt tham niệm của người ta.
Nếu như Lăng Tiếu thật sự không thể khám phá ảo cảnh, dùng tính cách của hắn sẽ trắng trợn liễm tài, hắn ăn mừng bản thân mình tìm được một đống loạn thạch.
- Khốn kiếp, trong này chẳng có gì tại sao nhiều ảo cảnh như vậy, ăn no rãnh rỗi không có gì làm sao?
Lăng Tiếu thầm mắng nói.
Tiếp theo hắn đi lên phía trước
Vào lúc này có từng kiện từng kiện quần áo lụa lướt qua, múa may nhẹ nhàng, dáng người linh động thoát tục, bộ ngực xốp giòn no đủ, bụng lán tròn, hai chân thon dài, đào nguyên khép mở như đang chờ người, người nào nhìn thấy cũng bị câu dẫn dục vọng.
Cảnh này chính là ảo cảnh xuân quan sáng lạn.
Nơi này bố trí Trấn Hồn Đan, từng hương thơm không ngừng tỏa ra, cho người ta cảm thấy hương vị thanh khiết nhẹ nhàng, bất luận là người nào truy cầu võ đạo chỉ sợ cũng khó ngăn được hấp dẫn của đan dược cao giai.
Mấy ảo cảnh sau đó đều căn cứ vào tính cách từng người, thiết lập tham, nộ, si... Ảo cảnh đúng là khiến người ta khó phòng.
Một đường qua đi toàn thân Lăng Tiếu cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Những ảo cảnh này đúng là muốn mạng người, hoàn hoàn đan xen.
Mặc kệ người ý chí kiên định bao nhiêu cũng lâm vào ảo cảnh, thậm chí còn vướng mãi không ra được.
Một quan vừa rồi Lăng Tiếu còn nhìn thấy Vân Mộng Kỳ xuất hiện bên cạnh hắn.
Hắn thiếu chút tâm thần thất thủ, si mê Vân Mộng Kỳ trong ảo cảnh.
Đi qua ảo cảnh này thì không còn ảo cảnh khác nữa.
Lăng Tiếu lúc này ở trong không gian nhỏ, bốn phía xuất hiện đồ án hình nhân.
Những hình ảnh này là một chuỗi động tác.
Thị lực Lăng Tiếu ngưng tụ, phát hiện chỗ này không phải là ảo cảnh mới đi quan sát.
- Cửu Dương Phần Thiên Công?
Lăng Tiếu lạ lùng nhìn qua hình nhân khắc trên vách tường.
Hắn phát hiện mỗi hình nhân này xuất hiện một động tác chính là cửu dương quyền, hơn nữa mỗi động tác lưu chuyển thì dương diễm không giống nhau, đây không phải Cửu Dương Phần Thiên Công thì còn cái gì?
Lăng Tiếu nhìn qua đồ án, Cửu Dương Phần Thiên Công trong người không tự giác vận chuyển theo.
Khí thế của Lăng Tiếu trong nháy mắt bạo trướng, thân thể lúc này huy động theo đồ án.
Hắn phát hiện Cửu Dương Phần Thiên Quyền mình cho rằng là hoàn mỹ nhưng thật ra còn kém không ít, còn có tồn tại nhiều sơ hở, mà đồ án trên vách tường này mỗi đồ án vô cùng hoàn mỹ, mỗi một chiêu mỗi thức như hành vân lưu thủy, diễm dương lúc ẩn lúc hiện, uy lực còn mạnh hơn lúc trước quá nhiều.
Nhìn qua đồ án Lăng Tiếu lâm vào đốn ngộ.
Trong trí óc của hắn bây giờ chỉ còn chỗ của Cửu Dương Phần Thiên Quyền, nó không ngừng lưu chuyển trong trí óc của hắn.
Không biết qua bao lâu, ánh mắt Lăng Tiếu lóe lên, lẩm bẩm.
- Xem ra Cửu Dương Phần Thiên Quyền đúng là tuyệt học trấn tông Thái Dương Quyền của Thánh Dương Giáo!
Sau đó Lăng Tiếu lại phóng ánh mắt tới đồ án khác.
Hắn phát hiện chiêu thức khắc ở nơi này thập phần cường đại, một điểm đều không dưới Cửu Dương Phần Thiên Quyền.
Chỉ tiếc hắn không biết khẩu quyết tu luyện, cho nên cũng không biết chiêu thức của công pháp nào.
Nhưng mà trong đó lại có khắc chiêu thức Bất Diệt Kim Thân Công.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.