Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1495: Vương giả trở về (2)




Mấy nàng Phượng Tiêm Vận, Cát Bối Hân, La Mỹ Anh cùng với Đông Phương Tinh sau khi nhìn thấy Lăng Tiếu đều là vui mừng quá mà ứa nước mắt. Bọn họ gắng sức quá cực khổ, bọn họ không phải lo lắng Lăng Tiếu không dám trở về, mà là sợ không thể thấy Lăng Tiếu một lần cuối cùng mà đã chết trên chiến trường.
Hiện tại bọn họ rốt cục không phải lo lắng vấn đề này.
Huyền Diệu ở một bên cũng là nét mặt giãn ra mà cười nói
- Cuối cùng là gấp rút trở về, ta đã biết rõ ông trời sẽ không quên cung Tiếu Ngạo chúng ta.
Viên Chiến Thiên cũng là thoáng nhìn Lăng Tiếu, phát hiện khí tức dao động của Lăng Tiếu so với hắn lại còn mạnh hơn nữa, ở trong lòng hắn bất mãn mà nói thầm
- Người nầy rốt cuộc là tu luyện như thế nào, so với ta lại thăng bậc tiến Giai còn nhanh hơn!.
Lăng Tiếu không có lại nói thừa gì nữa. Hắn cầm Kim Long Thương trong tay, bắt đầu đại sát tứ phương.
Hắn đến chỗ nào, luôn luôn người chết ở dưới Kim Long Thương của hắn.
Hắn hiện nay đã là đạt tới thực lực Cao Giai Huyền Đế, một khi toàn lực khai chiến cũng có thể đối chiến cùng một Đê Giai Thánh Giả. Ngoài ra thân thể hắn dũng mãnh như thế, đối với rất nhiều công kích đều là trực tiếp miễn dịch.
Hắn hoàn toàn là không để ý đến phòng ngự, chỉ lo tận tình ra sứcgiết chóc.
- Để cho ta tới lấy thủ cấp của ngươi!
Âu Dương Chiến vọt ra từ trong vạn người trong đó, nhằm hướng tới Lăng Tiếu mà xông đến.
Hắn thân là người nối nghiệp Âu Dương gia tương lai, có cơ hội nhập thánh cao nhất, chiến lực cũng khá phi phàm, thực lực đã đạt tới cảnh giới Huyền Đế đỉnh cao. Trước đây càng chém giết không ít Đại tướng cung Tiếu Ngạo, trong đó vẫn còn bao gồm Trung Giai Huyền Đế Phương Thần và Đê Giai Huyền Đế Lưu Quần.
Hắn biết Lăng Tiếu đúng là đầu sỏ gây tội đã sát hại hai người đại tổ tông bọn họ, chỉ tức giận không lập tức chém ngã Lăng Tiếu.
Hắn mặc dù không biết Lăng Tiếu làm như thế nào để hại hai vị tổ tông của mình, nhưng mà hắn tuyệt đối không cho rằng Lăng Tiếu là bằng thực lực của bản thân để làm được điều đó, nhất định là sử dụng âm mưu quỷ kế gì đó để hại chết.
Âu Dương Chấn cũng không hề nói rõ tình huống cho lớp hậu bối. Điều này cũng làm cho Âu Dương Chiến tưởng tượng như thế, cũng đã định trước cho hắn kết quả lấy trứng chọi đá.
Cho dù là Âu Dương Chiến có thực lực có thể so với Bán Thánh, nhưng ở trong mắt Lăng Tiếu vẫn có vẻ không đáng để ý.
Lăng Tiếu đúng là đang tức tối đầy ruột, sát khí đúng là đậm đặc nhất.
Hắn cầm Kim Long Thương không hề biến đổi mấy cứ ra sức nện một chiêu cùng Âu Dương Chiến.
Đê Giai Thánh Khí của Âu Dương Chiến vừa đụng vào liền vỡ vụn, một con Kim Long liền trực tiếp xuyên thấu vào trong ngực hắn, làm vỡ nát lục phủ ngũ tạng của hắn.
Âu Dương Chiến tuyệt đối không nghĩ tới thực lực của mình như vậy lại không phải đủ sức đánh lại một chiêu với người ta.
Lăng Tiếu mặt không chút thay đổi xọc thương vào thi thể Âu Dương Chiến chĩa lên trời mà cao giọng quát
- Hôm nay. Các ngươi đối phó cung Tiếu Ngạo của ta, một người cũng không cho trốn!.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Cùng với âm thanh của hắn chấm dứt, Kim Long Thương của hắn rung động, trực tiếp đánh cho thi thể Âu Dương Chiến bị nện thành nát bấy.
Lăng Tiếu làm như vậy không nghi ngờ là khích lệ ý chí chiến đấu của mọi người cung Tiếu Ngạo, cũng làm kinh ngạc lòng người đến từ Âu Dương gia và Hắc Ma Môn.
Nhưng mà, thực sự không phải là hắn đơn giản như thế liền có khả năng hù dọa nhiều người như vậy ở đây phải rút lui.
Một vị Bán Thánh Hắc Ma Môn giống như ma trơi lướt về hướng tới Lăng Tiếu, một đôi quỷ trảo định vồ về hướng cổ của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng không quay đầu lại chỉ lo xông lên về hướng phía trước, tựa hồ không biết phía sau có người định đánh lén hắn.
- Hắc hắc, Lăng Tiếu, người thì của ngươi, đầu là của ta!
Bán Thánh Hắc Ma Môn kia thốt ra nụ cười cực kì nham hiểm mà nói.
Liền tại lúc đôi quỷ trảo kia muốn chụp vào cổ Lăng Tiếu, một nắm đấm lớn từ một bên nện một quyền đến.
Bán Thánh còn không phản ứng, đầu hắn trực tiếp bị nện thành quả dưa vỡ.
- Muốn đụng vào lão đạicủa ta, ngươi đã hỏi ta chưa!
Một người nam nhân to lớn khôi ngô tuấn tú thập phần khinh thường lên tiếng.
- Đừng lãng phí thời gian ở chỗ này, tận tình chém giết sướng tay cho ta!
Lăng Tiếu quay đầu lại quát bảo Mãnh Nam.
- Vâng, lão đại!
Mãnh Nam lên tiếng, một đôi cánh Hổ Vân lập tức mọc ra từ sau lưng.
Hắn hóa thân làm người chim, bắt đầu hướng tới người củaÂu Dương gia cùng Hắc Ma môn mà nện thẳng về phía trước.
Mỗi một quyền đều mang theo uy lực vô biên, nhân loại và Linh Thú dưới lực lượng một quyền này đều phải bị nện thành thịt vụn. Đôi cánh Hổ Vân kia của hắn giống như vũ khí sắc bén nhất hướng về người ở hai bên mà ra sức giết chóc.
Hắn chính là Linh Thú Bát Giai Đê Giai biến dị, chiến lực không phải người bình thường có thể ngăn cản được.
Tiểu Kim cũng đang muốn lập công, những Linh Thú cùng bậc hoặc thậm chí còn cao hơn so với nó đều không nhất thiết là đối thủ của nó. Con mắt thứ ba của nó có tài năng ma quỉ bẩm sinh, có thể làm cho đối thủ bị mê hoặc dừng lại, khiến cho nó cũng có đủ thời gian cắn xé đối thủ.
Lăng Tiếu hoàn toàn mặc sức giết chóc, Kim Long Thương đến chỗ nào thì nơi đó đều là kêu rên một mảnh. Hơi chút gặp phải kẻ khó chơi thì hắn liền trực tiếp dùng tinh thần lực giết tươi.
Có hai tên Bán Thánh đúng là bị tinh thần lực của hắn công kích, khiến cho Thức Hải của bọn họ bị thương, trực tiếp bị Lăng Tiếu đâm chết.
Lăng Tiếu trở về không nghi ngờ đã làm cho tình thế chiến trường phát sinh biến hóa một lần nữa.
Trên trời cao, Âu Dương Chấn bay xuống, tay xách đầu lâu Phong Nha nhìn Lăng Tiếu mà điên cuồng hét lên
- Lăng Tiếu ngươi tiểu tạp chủng, mãi không chịu xuất hiện. Hôm nay thề giết ngươi, diệt cung Tiếu Ngạo của ngươi để báo thù cho huynh đệ của ta!.
Âu Dương Chấn có được thời gian ngắn ngủi để chữa thương, vết thương ở cổ nhờ có sự trợ giúp của Cao Giai linh thảo và đan dược đã bắt đầu khép lại.
Vết thương của lão dù chưa khắc phục hết, nhưng để đối phó bất luận kẻ nào dưới cấp Thánh Giả cũng sẽ không là vấn đề.
Cùng với một tiếng quát lớn này của lão, tất cả Thánh Giả trên chín tầng trời cũng biết Cung Chủ cung Tiếu Ngạo Lăng Tiếu đã xuất hiện.
Thánh Giả đôi bên lại một lần nữa tách ra, đều là hướng về trận doanh bên mình mà hạ xuống.
Lăng Tiếu là kẻ châm ngòi lửa cho trận chiến dịch này, cũng sẽ là chong chóng đo chiều gió để trận chiến này đình chỉ can qua.
Lăng Tiếu ngẩng đầu nhìn về hướng Âu Dương Chấn, lại nhìn tay Âu Dương Chấn đang xách đầu lâu, một cơn căm giận ngút trời trong nháy mắt bùng phát ra.
Phong Nha lại đã bị Âu Dương Chấn chém chết!
- Hỗn đản!
Lăng Tiếu rống một tiếng kinh động, muốn bay thẳng về hướng tới Âu Dương Chấn.
Lúc này, Đông Phương Mỗ Mỗ cũng là quay trở về đến bên cạnh Lăng Tiếu liền nói


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.