Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1402: Long Vương cùng thập tam thái tử (1)




- Đây mới là Long Cung chân chính sao?
Lăng Tiếu nhìn cảnh tượng rộng mở trong sáng trước mắt, kinh diễm lẩm bẩm.
La Mỹ Anh kinh hô:
- Địa phương thật lớn!
Long Nữ không nói chuyện nhưng vẻ mặt của nàng cũng động dung.
Trước mắt không có chút bọt nước, chỉ có tòa cung điện san sát như tòa thành khổng lồ, lớn hơn những tòa cung điện của nhân tộc không biết bao nhiêu lần, mặc dù điêu khắc không tinh tế như của nhân tộc nhưng tràn đầy vẻ hào phóng xa hoa, quỷ phủ thần công, khiến người cảm thấy vô cùng đồ sộ.
Khắp bốn phía cung điện có từng gốc san hô hiếm thấy trang trí, giả sơn thiên nhiên, không ít linh thụ cao giai đan xen, vô số nhũ bạch mờ ảo, làm cho người ta có cảm giác như đặt mình vào trong tiên cảnh tuyệt vời.
Trước khi đến Long Cung, Lăng Tiếu chỉ nghĩ cảnh tượng của Long Cung cũng tương tự như bên ngoài, là thế giới nước, nơi nơi có đủ loại cự long đang nằm, chung quanh có không ít binh tôm tướng cua chờ đợi sai khiến.
Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Lăng Tiếu mới biết suy nghĩ của mình hoàn toàn sai lầm.
Nguyên lai nơi ở của Long tộc kiến tạo không khác gì cung điện của nhân loại, chỉ là có vẻ đại khí rộng lớn hơn rất nhiều mà thôi.
Nhưng địa phương duy nhất khác biệt là chung quanh hoặc trên không vẫn có thể chứng kiến màn nước, nhìn thấy được cảnh tượng trong biển.
Long Cung giống như một thế giới độc lập nằm ngay trong đáy biển.
Long Nữ không nhịn được hít sâu một hơi, thật nhiều linh khí thủy hệ tinh thuần tràn vào mũi nàng.
Bỗng nhiên thân thể nàng hóa thành chân thân, long thân khổng lồ không ngừng xoay quanh bay lên, long đầu ngửa lên không thét dài một tiếng.
Hống!
Một thanh âm long ngâm dựng lên thiên không, chấn cả phiến không gian chao đảo không ngớt.
Theo sau khắp bốn phía đồng thời vang lên thanh âm long ngâm thật lớn, chấn động cả không gian như muốn sụp ngã.
Lúc này từng đầu chân long từ những phương hướng khác nhau phóng lên cao, giữa không trung như hình thành long đàn hội tụ, khiến người vô cùng rung động.
Tổng cộng hơn mười đầu chân long, mỗi đầu dài hơn trăm thước, long thân khổng lồ lóe ra những màu sắc khác nhau, có lam nhạt, lam diễm, thanh lam…từng mảnh long lân sáng ngời, long trảo bén nhọn hung hãn, long vĩ đong đưa mạnh mẽ, long uy cường đại hạo hãn tản ra khiến vạn vật như lâm vào trong thần phục.
Long Nữ cùng các chân long dây dưa lẫn nhau không ngừng ngâm nga, tựa hồ đang ân cần thăm hỏi thật thân thiết.
Lúc này Quy thừa tướng đã quỳ sấp bên dưới, mà La Mỹ Anh cũng ngã ngồi dưới đất, vẻ mặt tái nhợt.
Lăng Tiếu vẫn đứng, trong cơ thể hắn chứa đựng long huyết, súc tích ra long khí, đối diện long uy không luống cuống ngược lại có cảm giác như cộng hưởng, máu huyết của hắn như bị thiêu đốt, không ngừng sôi trào, khí thế bạo phát, quanh thân hiện lên lưu ly long lân chiến giáp, một kim long hư ảnh từ sau lưng hắn bay vọt lên, một cỗ hoàng uy xuất hiện, hắn không nhịn được cũng rống lên một tiếng.
Hống!
Nhưng một tiếng rống này của hắn ở trong nhiều tiếng long ngâm có vẻ bé nhỏ không đáng kể.
Nhưng Quy thừa tướng lại đưa mắt nhìn qua tràn đầy kinh ngạc.
- Nhân loại này cũng biết long ngâm thần thông trong tộc của ta?
Trong lòng Quy thừa tướng nhủ thầm.
Trên bầu trời, hơn mười đầu lam sắc chân long dây dưa một lúc, phân tán ra, đều quay về chỗ của mình, chỉ còn hai chân long lưu lại cùng Long Nữ hóa thành hình người.
Bọn họ đều biến thành bộ dáng nam tử, một người trung niên nho nhã, một người trẻ tuổi tuấn lãng, bước đi tràn ngập long uy, làm người ta có cảm giác như liếc nhìn thiên hạ, ngạo thị vạn vật.
- Gặp qua Long Vương bệ hạ, gặp qua thập tam thái tử!
Quy thừa tướng vô cùng cung kính nói.
Người trung niên phất tay nói:
- Lão thừa tướng không cần đa lễ!
Ngay sau đó ánh mắt hắn nhìn qua Lăng Tiếu, trong mắt hiện lên tinh quang, chợt lóe rồi biến mất.
Lăng Tiếu kéo La Mỹ Anh đứng lên, sau đó hướng người trung niên chắp tay nói:
- Gặp qua Long Vương các hạ!
- Lớn mật, thấy phụ vương ta còn không quỳ xuống hành lễ?
Thanh niên đi sau người trung niên tức giận nhìn Lăng Tiếu quát.
Trong thần sắc hắn tràn ngập vẻ cao ngạo cùng khinh thường coi rẻ.
Lăng Tiếu cười nhạt nói:
- Ta chỉ tôn trọng hắn là trưởng bối mà thôi, hắn là phụ vương của ngươi mà không phải phụ vương của ta, có quan hệ gì tới ta đâu, ta chỉ lạy trời đất lạy cha mẹ, không có thói quen quỳ xuống với người khác!
- Ngươi to gan!
Thập tam thái tử quát, muốn lao tới chỗ Lăng Tiếu.
Long Nữ không do dự nháy mắt chắn ngang trước mặt Lăng Tiếu lạnh lùng nói:
- Muốn đối phó lão đại trước hết giết ta!
Thập tam thái tử híp mắt nhìn Long Nữ nói:
- Thập thất muội, việc này không liên quan tới ngươi, để ta giết tên nhân loại này là muội có thể giải thoát rồi!
Long Nữ không để ý tới hắn, vẫn sẵn sàng nghênh chiến, bộ dáng tuyệt đối không nhường nhịn.
- Như vậy đắc tội thập thất muội!
Thần sắc thập tam thái tử thoáng âm trầm, một quyền mang theo gió rít mãnh liệt oanh thẳng tới.
Quyền chưa tới, quyền thế lớn dọa người!
Long Nữ cũng không nhường nhịn, hướng nắm tay hắn oanh ra một quyền.
Phanh!
Quyền kình cường đại va chạm, phát ra thanh âm trầm đục, kình phong càn quét khắp chung quanh.
Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh bị bức lui ra xa hơn mười thước, nhưng vẫn cảm thấy trên mặt bị kình phong quét trúng đau nhức.
Sau một quyền, thập tam thái tử vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, nhưng Long Nữ phải lui ra sau vài bước, có thể thấy được thực lực của thập tam thái tử cao hơn nàng.
- Thập thất muội, ngươi vừa trở về ta không muốn thương tổn ngươi, ngươi tránh ra đi, vì một nhân loại thấp hèn thật không đáng!
Thập tam thái tử khinh thường nói.
Long Nữ đương nhiên không chịu né tránh, ngược lại quát một tiếng bổ nhào tới thập tam thái tử, bộ dạng như muốn liều mạng với hắn.
- Thập tam thái tử, thập thất công chúa, hai người đừng đánh nữa!
Quy thừa tướng khuyên nhủ.
Mặc dù hắn có năng lực ngăn cản bọn họ, nhưng hắn không thể ra tay can thiệp, đồng thời nội tâm hắn cũng hi vọng thập tam thái tử có thể lỡ tay giết chết hai nhân loại kia, vậy chẳng phải chặt đứt vướng mắc giữa công chúa cùng nhân loại, chính hợp tâm ý của hắn!
Ngay lúc thập tam thái tử muốn ra tay lần nữa, rốt cục Long Vương đã động.
Hắn lắc mình đến trước mặt thập tam thái tử, bàn tay khoát lên vai hắn, nhẹ nhàng vùng ra, thập tam thái tử liền bay ngược trở về, hắn quay mặt đón một quyền của Long Nữ, nhẹ nhàng khoát tay áo nói:
- Được rồi, các ngươi đừng làm rộn!
Quyền kình cường đại của Long Nữ thật dễ dàng bị tan rã, nàng còn bị phản chấn thối lui ra sau vài bước mới ngừng lại.
Nhìn bộ dạng nhẹ nhàng của Long Vương, nội tâm Lăng Tiếu chấn động mạnh mẽ.
Vị Long Vương này rốt cục có cấp bậc gì? Cửu giai? Hoặc là thập giai?
Nếu hắn rời khỏi đáy biển ra ngoài đối phó nhân loại, chỉ sợ trong Trung Vực lập tức rơi vào hoàn cảnh sinh linh đồ thán.
- Phụ vương, ngài vì sao ngăn cản con, ngài xem nhân loại hèn mọn kia chỉ biết tránh né sau lưng thập thất muội, người như vậy sao xứng đi theo bên cạnh thập thất muội đây? Ngay cả làm một sủng vật cũng không có tư cách!
Thập tam thái tử chỉ vào Lăng Tiếu cực kỳ khinh thường nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.