Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1389: Thu hoạch (1)




Lăng Tiếu thật không nghĩ tới vừa đến hải vực chưa bao lâu, đã gặp được linh vật bậc này, thật làm cho hắn vừa sợ vừa vui vẻ vạn phần.
Nhưng hiện tại Long Nữ đã đuổi theo muốn cắn nuốt nó, đây chẳng phải sẽ làm lãng phí thánh vật sao?
- Thật đáng tiếc, nếu có thể bắt lấy nó, để Mỹ Anh giữ lấy nó, thật sự tốt biết bao!
Lăng Tiếu thở dài nói.
La Mỹ Anh là võ giả thủy hệ, có thể lấy được thánh vật kia chẳng khác gì như hổ thêm cánh.
Long Nữ đã đuổi theo cắn nuốt, nó còn có thể trốn được sao?
Lăng Tiếu lắc đầu đưa mắt nhìn La Mỹ Anh.
Hắn cảm thấy khí thế của La Mỹ Anh dần dần bình ổn lại, hiện tại nàng hẳn đang không ngừng diễn luyện thế giới lực của mình đi.
Lúc này Long Nữ đã quay về.
Lăng Tiếu vội vàng hỏi:
- Ngươi đã ăn Ngân Toàn Hải Đằng rồi sao?
- Nó ẩn núp rồi, ta tìm không thấy nó!
Long Nữ ảo não nói.
Lăng Tiếu buồn bực, Long Nữ là thần thú bát giai trung cấp, lại không đuổi kịp Ngân Toàn Hải Đằng, có thể biết linh thảo kia giảo hoạt thế nào.
Chỉ cần nó chui xuống biển bùn, muốn tìm thật sự không dễ dàng.
Phanh!
Lúc này khu vực nơi đây phát ra tiếng nổ bạo kinh thiên.
Cả khu hải vực chấn động không ngớt.
Theo tiếng nổ tung vang lên, Lăng Tiếu cảm ứng được La Mỹ Anh đã tỉnh lại.
Nước biển ổn định, thân ảnh La Mỹ Anh đứng vững, đôi mắt lóe sáng nhìn Lăng Tiếu, vô cùng hưng phấn.
- Tiếu, muội lĩnh ngộ thế giới lực!
La Mỹ Anh lao vào lòng Lăng Tiếu hô to.
- Mỹ Anh, muội làm sao làm được? Lại có thể đột phá huyền đế cấp!
Lăng Tiếu hôn nhẹ La Mỹ Anh hỏi.
Tuy không phải chính bản thân hắn đột phá, nhưng nữ nhân của hắn đạt được, hắn vẫn cao hứng cho nàng.
Trong lòng hắn thầm cảm khái, hắn phải trải qua nhiều năm sinh tử mới đạt tới thực lực thiên tôn cao giai, mà La Mỹ Anh ở trong thời gian thật ngắn đã siêu việt hắn, làm trong lòng hắn vô cùng buồn bực!
La Mỹ Anh hưng phấn nói:
- Muội cũng không biết chuyện gì xảy ra, muội nhìn vào sóng nước, đột nhiên có lĩnh ngộ, khi vừa nắm giữ được thế giới lực, cảm giác mình đi đến một nơi khác, điều này càng làm cho muội hoàn thiện thêm thế giới lực, về sau có một cỗ lực lượng từ trong tim muội bộc phát đi ra, vì vậy đạt tới cảnh giới như bây giờ.
Lăng Tiếu biết muốn đột phá huyền đế cần có linh khí thủy thuộc tính khổng lồ, ngoại trừ năng lượng bản thân La Mỹ Anh bạo phát, còn cần hấp thu càng nhiều linh khí mới được, nếu không có ngoại lực tương trợ, nàng tuyệt đối không thể đột phá thành công trong thời gian ngắn.
Không cần phải nói, để La Mỹ Anh mượn dùng ngoại lực là nhờ có Ngân Toàn Hải Đằng, nó tạo thành xoáy nước giúp nàng hiểu được, đồng thời đem linh khí chung quanh tụ tập lại đây, nhờ vậy cũng giúp cho nàng nhanh chóng đột phá.
- Đi thôi, chúng ta rời khỏi nơi này!
Dù Lăng Tiếu còn muốn đào bảo dưới đáy biển một phen, nhưng hắn càng thêm nôn nóng tìm kiếm tung tích của Âm Hà.
Hiện giờ đám người Hậu Minh đã chết sạch, hắn không biết nên đi đâu tìm người, nhưng hắn không muốn ngồi chờ chết trong này, dù hắn phải đi khắp hải vực cũng phải tìm được chỗ của Âm Hà.
Lăng Tiếu chỉ tiếc nuối Ngân Toàn Hải Đằng kia, nếu như có thể tìm được nó, đúng là chỗ tốt cực lớn cho La Mỹ Anh.
Ngay lúc Lăng Tiếu định mang theo La Mỹ Anh rời đi, đột nhiên ánh mắt hắn liếc qua vùng đất đá màu đen gần bên, nơi đó nhấp nháy thật nhiều ngân quang.
Tò mò, Lăng Tiếu ngồi xổm người xuống vỗ một chưởng lên tầng đất đá màu đen kia.
Phanh!
Bàn tay vỗ lên đá đen, không ít mảnh vụn vẩy ra, lộ liễu đồ vật bên trong.
- Di, đây…đây là Vạn Niên Bí Ngân Thạch!
Ánh mắt Lăng Tiếu sáng ngời, không nhịn được kêu lên.
Mảnh vụn đá đen văng tứ tán, lộ ra thạch bích trơn bóng như ngọc, lóe sáng ngân quang.
Đây là Vạn Niên Bí Ngân Thạch chuyên dùng luyện khí vô cùng hiếm thấy, tài liệu tương đương Vạn Niên Hắc Huyền Thạch mà Lăng Tiếu từng đoạt được, là một trong những tài liệu chủ yếu luyện chế linh khí hoặc thánh khí.
Mặc dù Lăng Tiếu không phải luyện khí sư, nhưng gặp được tài liệu tốt như vậy tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Nếu lấy về trong cung đưa cho thủ tịch luyện khí sư Đỗ Thiết, tin tưởng hắn sẽ cao hứng phát điên.
- Tiếu, đây là loại đá gì vậy?
La Mỹ Anh tò mò hỏi.
Lăng Tiếu giải thích:
- Đây là Vạn Niên Bí Ngân Thạch, là thứ tốt dùng luyện khí, nơi này nhiều như vậy, nhanh chóng thu thập toàn bộ trở về, ra ngoài dù có tiền cũng không mua được.
- Nga, để muội giúp huynh!
La Mỹ Anh cũng hứng trí, đi sang một bên bắt đầu thu thập.
La Mỹ Anh mới góp nhặt được vài khối đá, nàng chợt nhìn thấy một gốc tiểu linh thảo ngân sắc bên dưới.
Gốc tiểu linh thảo không ngừng lay động, nhánh dây không ngừng co rút lại, thoạt nhìn rất sống động.
La Mỹ Anh đang định đưa tay hái, nhưng sau thoáng do dự vẫn quay người gọi Lăng Tiếu:
- Tiếu, huynh đi qua xem đây là linh thảo gì vậy, thật quá kỳ lạ!
Lăng Tiếu lướt tới bên cạnh nàng, nhìn vào gốc linh thảo kia.
Linh thảo tựa hồ có linh tính, co rút vào trong lớp bùn đất bên dưới.
- Ngân Toàn Hải Đằng!
Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, nhanh đem Tích Thủy Châu đánh xuống dưới.
Nước biển nơi đó bị đánh tản ra, không gian hai ba thước chung quanh không có chút bọt nước.
Gốc linh thảo ngân sắc mất đi nước biển trợ giúp, lập tức bị giữ lại trong khe đá, không thể tháo chạy.
Lăng Tiếu lập tức bắt nó vào trong tay.
Nhưng gốc linh thảo kia không cam lòng bị bắt giữ, không ngừng giãy dụa.
Đáng tiếc chỉ là vô ích!
- Ha ha, ở trong này có tới hai gốc Ngân Toàn Hải Đằng, gốc này xem ra chỉ là cây non, còn chưa đạt tới thất giai, không ngưng hồn, vừa lúc ah!
Lăng Tiếu cao hứng cười nói.
Kỳ thật Lăng Tiếu không biết gốc linh thảo chạy trốn vừa rồi từ tận sâu trong hải vực đi ra, nó không sinh trưởng tại đây, gốc cây non này mới là linh thảo sinh trưởng nơi này, bị gốc cây cao giai phát hiện muốn cắn nuốt nó, trợ giúp mình tăng thêm một giai.
Nhưng không dự đoán được nó lại cuốn La Mỹ Anh đến nơi đây, mà nàng vừa lúc đang đột phá nên ngăn trở nó cắn nuốt gốc cây non kia.
Có thể nói gốc cây non kia được La Mỹ Anh chiếu cố, đã chú định nó sẽ trở thành dị bảo của nàng.
- Đây là linh thảo gì vậy, làm cho huynh hưng phấn như thế, nhưng muội cảm thấy nó cho muội cảm giác thật thân cận!
La Mỹ Anh nhìn Ngân Toàn Hải Đằng trong tay Lăng Tiếu nói.
- Ha ha, đây là lễ vật mà ông trời ban cho muội đó!
Lăng Tiếu cười nhẹ, sau đó thu lại Ngân Toàn Hải Đằng cùng Tích Thủy Châu, nói tiếp:
- Rời khỏi nơi này trước, ta sẽ giải thích sau.
Ngay sau đó hai người ngồi trên Long Nữ rời khỏi đáy biển.
Lăng Tiếu bắt đầu để Long Nữ tìm kiếm khí tức nhân loại chung quanh hải vực nơi này.
Long Nữ vốn là linh thú thủy hệ, hải vực đối với nàng mà nói là thánh địa tuyệt đối, nàng chở theo Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh tốc độ còn nhanh hơn dùng thuyền, đồng thời phía sau còn đi theo một đàn “tiểu đệ” Lam Thủy Ngạc.
Vì muốn nhanh chóng tìm được người, Lăng Tiếu không thể không để cho gần trăm đầu Lam Thủy Ngạc theo sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.