Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1124: Ta Bồi Các Ngươi Một Mạng!




- Cốc Tần Đại sư, đồ nhi ta cũng là thật tâm thành ý muốn lấy cháu gái Cốc gia các ngươi, kính xin Cốc Tần đại sư suy nghĩ kỹ càng!
Ô Phục nói với Cốc Tần.
Tuy nói Lăng Tiếu đánh bại Cốc Tần, nhưng Ô Phục lại không muốn mất hết thể diện, đây cũng là cá tính cao ngạo của những Luyện dược sư bọn hắn
Hắn cũng không sợ Lăng Tiếu, dùng nhân mạch của Ô Phục hắn, muốn triệu tập một đám cao thủ đối phó bọn người Lăng Tiếu vẫn có thể.
Có lẽ tay đôi không lại, nhưng có thể quần ẩu a!
Chỉ cần Cốc gia đáp ứng việc này, mọi chuyện đều dễ xử lý rồi.
Cốc Tần xoa xoa trán, lâm vào trầm tư.
Mà Lăng Tiếu lại quả quyết nói:
- Kiều Kiều đã là người của huynh đệ ta, ai cũng đừng hòng cướp đi.
Hắn vừa nói xong người Cốc gia đều trừng lên giận dữ, thầy trò Ô Phục cũng lộ vẻ khó chịu, nhưng ngại thực lực Lăng Tiếu đáng sợ nên không ai dám mở miệng khiêu khích hắn cả
Cốc Tần lại buồn bả nói:
- Lăng lão đệ, việc này liên quan đến danh dư tương lai của Cốc gia ta, việc này thật không có chỗ thương lượng sao?
Cho dù hắn cảm khái hậu bối bất thành khí, nhưng việc này liên quan danh dự mấy ngàn năm của Cốc gia, Cốc Tần cũng không dám chậm trễ.
Thật sự không được, hắn sẽ không để ý toàn lực lưu người lại, hắn cũng không tin, toàn bộ Cốc gia bọn hắn không đối phó được mấy người trước mắt.
Lăng Tiếu có chút nhíu mày nói:
- Cái đại bỉ gì đó của các ngươi chừng nào tiến hành, bản thiếu gia thay các ngươi ra tay một lần!
- Lão đại, là Đan Hội Đại Bỉ, ba tháng sau sẽ cử hành ở Dược Thành!
Diệp Vân Phong lập tức ở một bên nói.
- Ha ha, quả nhiên buồn cười, ngay cả Đan Minh Đan Hội Đại Bỉ cũng không biết, ngươi cho rằng là Võ thí sao, thật sự là không có kiến thức!
Ô Phục cười khẩy nói.
- Cũng không phải, các hạ chiến lực mặc dù bất phàm, nhưng đây là tỷ thí giữa Luyện dược sư tôn quý, ngươi muốn giúp cũng không giúp được!
Cốc Phần cũng mở miệng mỉa mai nói.
- Ai nói lão Đại ta không giúp được, hắn chính là lục phẩm Luyện dược sư!
Diệp Vân Phong lập tức vì Lăng Tiếu hả giận nói.
- Ha ha... Nếu hắn là lục phẩm Luyện dược sư, vậy ta chỉ sợ đã là bát phẩm Thánh Dược Sư rồi!
Tề Đồng dẫn đầu cười nói, sắc mặt tràn đầy khinh thường.
Luyện dược sư chính là chức nghiệp tôn quý nhất, mà người có thể may mắn trở thành Luyện dược sư đã ít càng thêm ít, mà có thể trở thành cao phẩm Luyện dược sư lại đã khó càng thêm khó..
Các Luyện dược sư đều là trải qua ngày đêm mệt mỏi, thiên chuy bách luyện từng bước một mà tiến bộ, không như võ giả, có thể dựa vào một ít cơ duyên để gia tốc tiến giai.
Bọn hắn đều không tin rằng Lăng Tiếu lại là một gã lục phẩm Luyện dược sư.
Phải biết rằng Luyện dược sư đạt đến trên lục phẩm đều có thể nói là nhân vật cấp đại sư, trong mấy trăm ức của Trung Vực, tuyệt đối sẽ không vượt qua một vạn người đạt tới.
Luyện dược sư chân chính đạt tới phẩm giai cao như vậy, ai mà không phải là nhân vật thế hệ trước chứ.
Lăng Tiếu thoạt nhìn chỉ là một tên thanh niên vừa ra đời, bọn hắn sao có thể tin Lăng Tiếu là lục phẩm Luyện dược sư chứ.
Lăng Tiếu không cho là đúng nói:
- Tin hay không tùy các ngươi, nhưng người ta nhất định phải mang đi rồi!
- Lăng lão đệ, chẳng lẽ cho rằng Cốc gia ta không lưu được các ngươi?
Cốc Tần đã rất hạ thấp tư thái nói chuyện với Lăng Tiếu, không nghĩ tới thái độ Lăng Tiếu vẫn cứng rắn như trước, vì danh dự gia tộc, hắn nhất định phải mạnh mẽ lưu bọn người Lăng Tiếu lại.
- Ta thấy không cần vậy đâu, để Lăng Tiếu và Tề Đồng tỷ thí luyện đan thuật một lần đi, thuật luyện đan của ai mạnh hơn sẽ lưu lại giúp Cốc gia ta, mà Kiều Kiều cũng sẽ quyết đi trong lần tỷ thí này, mọi người nghĩ sao?
Lúc này, Cốc Đàm ở một bên mở miệng nói.
Lời vừa nói ra, thần sắc Cốc Kiều Kiều chợt tái nhợt, Cốc gia hôm nay lại xem nàng như hàng hóa để cá cược với nhau, dù là ai cũng sẽ cảm thấy thập phần khó chịu.
Diệp Vân Phong nắm thật chặt tay Cốc Kiều Kiều nói:
- Yên tâm đi, lão đại tuyệt đối sẽ thắng.
- Đúng vậy, cách kia của Đàm nhi ta thấy rất phù hợp, các ngươi nghĩ sao?
Cốc Tần nhẹ gật đầu đáp.
Tề Đồng nhìn sư phó hắn, lập tức đáp:
- Tề Đồng không có vấn đề, chỉ sợ người nào đó không dám đáp ứng thôi!
Hắn nói xong liền nhìn về phía Lăng Tiếu đầy ý khiêu khích!
Hắn cảm thấy sức chiến đấu Lăng Tiếu tuy kinh người, nhưng luyện đan chi thuật há có thể là đối thủ của hắn?
Hắn nhất định phải hảo hảo làm nhục tên Đệ Nhất Hoàng Tọa này mới được!
Lăng Tiếu bỏ qua lời Tề Đồng, hướng Cốc Tần nhẹ gật gật đầu nói:
- Nói thế nào thì các ngươi cũng là nhà vợ của huynh đệ ta, ta liền cho các ngươi vài phần mặt mũi, giờ lập tức tỷ thí đi, ta không muốn lãng phí quá nhiều thời gian với loại đê phẩm Luyện dược sư này.
Lời này vừa nói ra, Tề Đồng thiếu chút nữa đã tức giận đến hộc máu!
Bao nhiêu năm rồi hắn chưa từng bị người khác nói như vậy, hắn cùng với sư phó hắn dù đến nhận chức ở bất cứ tông môn đại phiệt nào, những người kia nhìn thấy bọn hắn đều phải tôn xưng một tiếng "Tề đại sư" .
Thế nhưng Lăng Tiếu trước mắt này thật sự quá ghê tởm, rõ ràng gọi hắn là "đê phẩm Luyện dược sư", quả thực chính là ô nhục lớn nhất với hắn.
- Chỉ biết miệng lưỡi lợi hại, nếu ngươi đã có lòng tin như vậy, không bằng chúng ta lại tăng thêm đặt cược được không? Nếu như ngươi thắng đồ đệ của ta, ta nguyện ý cho ngươi 50 gốc lục giai cao giai linh thảo, nếu như ngươi thua cũng xuất ra 50 gốc lục giai cao giai linh thảo cho ta, sao hả?
Ô Phục thân là sư phó Tề Đồng, thần sắc cũng cực kỳ khó coi, hắn nhất định phải khiến tên thanh niên càn cỡ này phải trả giá thật nhiều.
- 50... 50 gốc lục giai cao giai linh thảo!
Người ở chỗ này đều lắp bắp kinh hãi.
Giá trị của 50 gốc lục giai cao giai linh thảo rất cao, người bình thường hsa có thể đơn giản lấy ra, Ô Phục này hiển nhiên là đang làm khó Lăng Tiếu rồi.
- Ha ha, xem ra ngươi đối với đồ nhi của mình rất tin tưởng a!
Lăng Tiếu khẽ cười nói, dừng chút hắn lại nói:
- Không bằng ta lại tăng thêm chút đặt cược có được không?
- Đặt cược gì?
Ô Phục hỏi.
- Tay của hai thầy trò các ngươi!
Lăng Tiếu híp mắt nhàn nhạt nói.
- Cái gì!
Tất cả mọi người đều động dung.
Bọn hắn không nghĩ Lăng Tiếu lại có lòng tin với mình như vậy, lại muốn tay của hai thầy trò Ô Phục.
Cốc Phần mở miệng nói:
- Các hạ như vậy phải chăng quá khinh người quá đáng rồi!
- Vậy là ngươi không có lòng tin với vị này sao?
Lăng Tiếu hỏi ngược lại.
Cốc Phần thoáng cái bị Lăng Tiếu hỏi cho á khẩu.
- Ngươi chỉ là một Thiên Tôn đã muốn tay của hai thầy trò ta, ngươi thật sự cho rằng chúng ta dễ khi dễ sao!
Tề Đồng phi thường bi phẫn quát lên.
- Nếu ngươi không dám... vậy nhận thua là được, ta cũng sẽ không làm khó các ngươi!
Lăng Tiếu đảo khách thành chủ nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.