Thần Điển

Chương 245: Thần Vũ Giả




"Không cần lo lắng cho ta, thân thể của ta còn có thể chống đỡ vài năm."Ngõa Tây Lý cười cười nói: "Địch Áo, thật ra tâm quyết Phong hệ võ sĩ câu thông với Phong nguyên lực tổng cộng phân làm ba bước. Ngươi đã có thể tự giác rời xa mọi người, ngồi im một chỗ lắng nghe thanh âm của gió chứng minh rằng ngươi đã làm được bước đầu tiên, và thực sự làm rất tốt."

"Lão sư, bước thứ hai là gì?" Địch Áo hỏi.

"Dung nhập vào không gian bao la, Phong nguyên lực vô cùng vô tận thừa nhận ngươi là chúa tể." Ngõa Tây Lý chậm rãi nói: "Chỉ cần ngươi cảm ứng được Phong nguyên lực, nó sẽ trở thành trợ thủ trung thành nhất của ngươi. Chuyện này không quan hệ tới lượng nguyên lực tồn tại trong cơ thể ngươi, cần phải bỏ ra thời gian dài lắng nghe và tiếp xúc, ha hả., có một số Phong hệ Thần Vũ Giả cũng không làm được bước này. Bọn họ quá coi trọng lực lượng bản thân nên không nhận ra thiên địa tràn ngập uy lực vô thượng."

"Địch Áo, ngươi đã bước đầu nắm giữ nguyên lực dị hoá rồi, sẽ có một ngày ngươi có thể tùy tâm điều khiển sấm sét. Phải hiểu rằng nó không phải là lực lượng của ngươi, mà là uy năng vay mượn từ thiên nhiên rộng lớn."

Địch Áo gật đầu, lúc ban đầu hắn từng suy nghĩ nguyên lực dị hoá rốt cuộc là thứ gì, theo kiến thức của kiếp trước và từ góc độ vật lý học mà nói, ở trong không khí đầy dẫy điện tích vô cùng vô tận, vì vậy Phong nguyên lực dị hoá có thể dẫn phát sấm sét cũng không phải là chuyện tình kỳ quái.

"Nghe rất đơn giản nhưng muốn từ bước đầu tiên đi tới bước thứ hai, cần hao phí rất nhiều thời gian để cảm nhận và lĩnh ngộ." Ngõa Tây Lý thở dài một hơi.

"Lão sư, ngài bây giờ là bước thứ ba?" Địch Áo hỏi.

"Không, ta cũng chỉ là bước thứ hai."

"Vậy bước thứ ba là gì?"

"Bước thứ ba?" Ngõa Tây Lý trầm mặc chốc lát, đột nhiên cười cười nói: "Đến bước thứ ba, ngươi sẽ phát hiện ngươi và Phong nguyên lực lưu động trong thiên địa tuy hai mà một, ngươi chính là nó, nó chính là ngươi. Tựa như ngươi mọc thêm vô số cánh tay, vô số ánh mắt vô hình vậy, chỉ cần là một nơi có gió lưu động, ngươi sẽ có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ, cũng có thể tùy ý thao túng Phong lực làm việc cho ngươi."

Ngõa Tây Lý dừng một chút" rồi nói tiếp: "Ngươi sẽ cảm giác thân thể của mình biến thành rộng lớn vô biên, bởi vì tất cả gió trên thế giới này chính là ngươi, đồng thời ngươi sẽ cảm giác thân thể của mình trở nên vô cùng nhỏ bé, bởi vì ngươi sẽ cảm nhận được mỗi tia biến hóa ở một góc nhỏ nhất."

Địch Áo lâm vào trầm mặc, Ngõa Tây Lý miêu tả cảnh giới quá cao khiến cho hắn nghe đến mê mẩn.

"Hiểu ?" Ngõa Tây Lý mỉm cười nói.

"Ừ." Địch Áo chậm rãi gật đầu.

"Không, ngươi vẫn không có rõ ràng." Ngõa Tây Lý lắc đầu nói: "Nếu như ngươi thật sự hiểu, ngươi sẽ phát hiện một vấn đề."

"Là gì?" Địch Áo sửng sốt.

"Mọi người đều công nhận Thần Vũ Giả là các cường giả đã thành công mở ra Thần Giác Luân. Thật ra bọn họ không phải là Thần Vũ Giả chân chính." Ngõa Tây Lý chậm rãi nói: "Thần Vũ Giả chân chính chỉ có một và là duy nhất. Địch Áo, thử nghĩ xem, nếu có một ngày ngươi phát hiện ngươi và Phong nguyên lực trong thiên địa hoàn toàn dung nhập vào chung một chỗ, ngươi có cho phép lực lượng của mình nghe theo mệnh lệnh của một người khác hay không?"

"Cái gì?" Địch Áo không khỏi ngây người.

"Còn không hiểu?" Ngõa Tây Lý nói: "Ngươi chính là gió, gió chính là ngươi, ngươi đã là chúa tể cao nhất, làm sao có thể nghe theo người khác điều khiển? Ở trong phạm vi ý chí của ngươi, tất cả Phong hệ võ giả chỉ có thể bó tay chờ chết, bởi vì bọn họ đã mất đi lực lượng bổn nguyên."

Địch Áo vẫn há mồm cứng lưỡi, cảnh giới Ngõa Tây Lý miêu tả thật sự quá kinh người.

"Thần Vũ Giả chính là tồn tại độc nhất vô nhị, mỗi một hệ nguyên lực chỉ có thể tồn tại một chúa tể." Ngõa Tây Lý thở dài nói: "Thế nhưng kể từ thời Đại Tai Biến tới nay vẫn chưa có một ai đạt tới cảnh giới đó, theo ta được biết, người tiếp cận nhất cảnh giới chúa tể nhất hẳn là Quân Đồ Minh đại đế. Địch Áo, ngươi có biết không? Có lẽ ta dẫn ngươi đi con đường này là một con đường không có tiền đồ, nếu ngươi có thể làm được những chuyện nằm ngoài dự đoán của mọi người, vượt qua vô số khó khăn hiểm trở, luôn vững bước tiến tới bất chấp mọi gian nan, đồng thời còn có vận khí không ai sánh nổi. Cuối cùng thành công trở thành chúa tể, đến lúc đó ngươi chắc chắn sẽ phải đối mặt với một vị chúa tể khác khiêu chiến. Ta còn chưa đi đến độ cao đó nên không thể hiểu được tâm tình của ngươi hoặc là của hắn. Nhưng ta nghĩ cho dù Quân Đồ Minh không tới tìm ngươi, ngươi cũng sẽ đi tìm hắn, ngoại trừ những trận tỷ thí đỉnh cao ra, còn có chuyện gì đủ khả năng làm cho chúa tể hứng thú đây?"

Địch Áo vẫn giữ vững trầm mặc, hắn đang cố gắng tiêu hóa kiến thức Ngõa Tây Lý truyền cho hắn.

"Thật ra phần lớn những thứ ta dạy cho ngươi đều là Quân Đồ Minh đại đế lĩnh ngộ, nếu như có một ngày ngươi có thể đánh bại hắn thì hãy cố gắng chuyển cáo lại toàn bộ nội dung chúng ta nói chuyện ngày hôm nay lại cho hắn." Ngõa Tây Lý chậm rãi nói: "Dùng thứ học được từ trên người hắn đánh bại hắn, nhất định sẽ khiến cho hắn cảm thấy rất đau xót. Giống như ta vậy, ha hả !"

Địch Áo nhìn Ngõa Tây Lý thật lâu, hắn biết Ngõa Tây Lý cực kỳ thống khổ vì tên môn sinh phản bội kia. Giờ phút này hắn âm thầm hạ lời thề nhất định phải đánh chết tên kia báo thù rửa hận cho Ngõa Tây Lý.

"Đối với ngươi thì Quân Đồ Minh là một người mở đường, hắn đi trước ngươi rất xa." Ngõa Tây Lý nói: "Ta nói chuyện này cho ngươi nghe là muốn ngươi dũng cảm tiến tới, muốn dùng tâm thái không sợ hãi đối diện hết thảy. Làm như vậy là để bồi dưỡng ý chí của ngươi, ngươi phải tin rằng cho dù địch nhân mạnh, ngươi nhất định sẽ mạnh hơn, vĩnh viễn không được buông tay đầu hàng. Khi ngươi bắt đầu tiếp xúc với Nguyệt Ảnh đế quốc phải hành động cực kỳ cẩn thận, lỗ mãng sẽ mang tai hoạ ngập đầu đến cho ngươi."

"Ta hiểu, lão sư !" Địch Áo nhẹ giọng nói: "Quân Đồ Minh đại đế là Thần Vũ Giả hệ gì?" hắn biết Quân Đồ Minh đại đế khẳng định không phải là Phong hệ, nếu không sau khi Quân Đồ Minh trở thành chúa tể, hắn cũng không có bất kỳ cơ hội nào.

"Hắn là Thủy hệ Thần Vũ Giả."

"Vậy nguyên lực dị hoá của hắn là gì?"

"Là Trọng Thủy." Ngõa Tây Lý nói: "Có phải ngươi cảm thấy quá bình thường hay không? Ha hả, trên thế giới này không có bất kỳ người nào có thể khinh thị Quân Đồ Minh đại đế, hắn ngưng luyện ra Trọng Thủy, mỗi một giọt đều nặng trăm ngàn cân. Ngươi đã biết uy lực Băng Xuyên Hùng Vương đúng không? Nếu như nó tiếp cận Quân Đồ Minh thì hắn căn bản không cần động thủ, Băng Xuyên Hùng Vương sẽ bị Trọng Thủy dính ở trên người tươi sống đè chết."

(Trọng thủy: nước nặng)

"Vài chục năm trước, Quân Đồ Minh đã có lực lượng làm toàn bộ đại lục run rẩy, hắn có thể làm cho sông lớn chảy ngược, có thể đối kháng biển rộng, thậm chí là nhấc bổng ngọn núi cao ngàn thước." Ngõa Tây Lý rồi nói tiếp: "Đến hiện tại lực lượng của hắn chắc chắn là cường đại hơn, ban đầu các Thần Vũ Giả của Thần Vực không hề e ngại lực lượng di sơn đảo hải này, nhưng bọn hắn vô lực đối kháng Trọng Thủy của Quân Đồ Minh."

"Sau khi Quân Đồ Minh thả ra nguyên lực, lấy hắn làm trung tâm trong phạm vi nghìn thước sẽ tràn ngập một loại hơi nước kỳ lạ, sau đó từ từ ngưng tụ thành Trọng Thủy. Chỉ cần bước vào phạm vi đó sẽ bị Trọng Thủy bám vào người, sau đó thể trọng nhanh chóng tăng lên gấp trăm lần, nghìn lần. Cho dù là Thần Vũ Giả cũng sẽ bị sức nặng đè chết."

Địch Áo nghe mà trợn mắt líu lưỡi, trong tương lai hắn bắt buộc phải tỷ thí với quái vật đáng sợ như vậy? Phạm vi nghìn thước?? Cho dù hắn dùng biện pháp gì cũng không thể nào tránh thoát hơi nước lượn lờ, chưa nói tới tới phải tiếp cận đối thủ.

"Rất nhức đầu? Có phải cảm thấy Quân Đồ Minh không thể nào bị đánh bại hay không?" Ngõa Tây Lý cười mị mị, híp hai mắt lại hỏi một câu.

Địch Áo đau khổ gật đầu, nếu như lực lượng Quân Đồ Minh cường hãn như lời Ngõa Tây Lý nói, hắn chỉ có thể nhượng bộ lui binh mà thôi.

"Đó là chuyện của ngươi." Ngõa Tây Lý nói: "Ta đã cực khổ cả đời, không còn đủ thời gian để lưu ý quá nhiều chuyện, ừ, cảm giác lười biếng rất là thoải mái, ha hả!"

"Lão sư, nếu Quân Đồ Minh là Thủy hệ Thần Vũ Giả, vậy thì tại sao ngài giết Áo Nhĩ Sắt Nhã đoạt Phi Viêm chiến thương làm gì?" Địch Áo đột nhiên nghĩ đến một chuyện: "Phi Viêm chiến thương là thần khí Hỏa hệ hoàn toàn không có ý nghĩa đối với Quân Đồ Minh."

"Không sai, có thể nghĩ tới điểm này đúng là rất thông minh." Ngõa Tây Lý cười nói: "Áo Nhĩ Sắt Nhã cầm Phi Viêm chiến thương trong tay sẽ có uy năng quét ngang thiên hạ." Quân Đồ Minh đại đế lo lắng Trọng Thủy lĩnh vực của mình không ngăn nổi Thiên Hỏa của Áo Nhĩ Sắt Nhã. Cho nên hắn luôn né tránh phát sinh xung đột với Thiên Không Thành."

"Bây giờ Phi Viêm chiến thương đang ở đâu?" Địch Áo lập tức dâng cao tinh thần.

"Không biết." Ngõa Tây Lý chậm rãi nói: "Quân Đồ Minh vốn muốn giao Phi Viêm chiến thương cho Tháp Sâm Đặc, Tháp Sâm Đặc là đệ nhất Thần Vũ Giả Hỏa hệ dưới trướng Quân Đồ Minh, xếp hạng thứ hai là Thần Vũ Giả Địa hệ, Lai An. Ta nhớ từng nói qua cho ngươi, hai người bọn họ liên hiệp buông thả Hợp Kích Kỹ được gọi là siêu hạn kỹ có uy lực mạnh nhất thế giới." Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

"Diệt Tuyệt?" Địch Áo lập tức nghĩ tới chiêu này.

"Đúng là bọn họ." Ngõa Tây Lý nói.

"Tháp Sâm Đặc cầm?" Địch Áo lẩm bẩm.

"Ngươi rất thông minh." Ngõa Tây Lý lộ ra thần sắc vui mừng, nói tiếp: "Thoáng cái đã tìm ra điểm tối trọng yếu, Quân Đồ Minh rõ ràng đã đáp ứng giao Phi Viêm chiến thương cho Tháp Sâm Đặc, sau đó lại nuốt lời. Mặc dù Tháp Sâm Đặc không có biểu lộ bất kỳ oán hận, vẫn hiệu lực trung thành cho Quân Đồ Minh y như trước kia. Nhưng trong lòng hắn thật sự không có bóng ma, không có nghĩ gì hết sao? Địch Áo, pháo đài chắc chắn nhất thường thường là bị phá hư từ bên trong, đáng tiếc, sau khi ta bắt đầu chạy trốn mới nghĩ tới điểm này."

"Ta nghĩ không ra, nếu Phi Viêm chiến thương không hữu dụng đối với Quân Đồ Minh đại đế, tại sao hắn lại thất tín?"

"Trước đây rất lâu, bọn họ và Quân Đồ Minh là một đám bằng hữu cùng chung chí hướng, à, cộng thêm ta nữa. Chúng ta có cùng nguyện vọng và lý tưởng." Thanh âm Ngõa Tây Lý từ từ chậm lại: "Khi đó Quân Đồ Minh là người đáng tin cậy, đối đãi với chúng ta thật lòng, cho nên chúng ta mới học được khá nhiều thứ từ trên người hắn. Thế nhưng, sau khi Quân Đồ Minh tiếp cận với đường ranh của cảnh giới chúa tể, hắn bắt đầu thay đổi. Thật ra ta có thể hiểu được hắn, hắn e sợ trong chúng ta sẽ ra đời một tồn tại có lực lượng kinh khủng giống như hắn.

"Cho nên hắn chẳng những sợ Tháp Sâm Đặc càng thêm mạnh mẽ, mà cũng sợ ngài…" Địch Áo thở dài một hơi.

"Không khác biệt lắm!" Ngõa Tây Lý cười cười nói: "Dù sao chúng ta cũng không phải là hắn nên không thể hiểu được tâm tình của hắn."

Địch Áo cúi đầu yên lặng suy tư.

"Cho ngươi nửa giờ, suy nghĩ cho kỹ đi." Ngõa Tây Lý cười nói: "Sau đó đi xuống chơi đùa với bọn họ , ngươi còn trẻ, quá khắc khổ, quá cầu toàn cũng không có lợi."

"Ta không có cầu toàn mà." Địch Áo không thể biện minh gì được, cô độc và an tĩnh là thói quen tạo thành từ nhiều năm, hắn không có cảm thấy mình kham khổ chút nào.

"Đi đi." Ngõa Tây Lý không cho hắn giải thích, lưu lại một câu rồi biến mất ở trong làn gió.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.